- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Chủ Công
- Vĩnh Dạ Chi Phong
- Chương 136: Giải đấu quốc gia – Sát thủ 1
Vĩnh Dạ Chi Phong
Chương 136: Giải đấu quốc gia – Sát thủ 1
Kết quả bản đồ ngẫu nhiên đã có, không có cái gì mà Đêm trăng tròn, Đỉnh Tử Cấm mà là “Thần điện sa mạc”.
Một bản đồ đã từng xuất hiện, xung quanh đều là sa mạc bằng phẳng, phần lớn ở giữa bản đồ là xác thần điện kiểu Ai Cập cổ đại. Thần điện có kiến trúc ba tầng thượng trung hạ, tầng trên cùng có mấy cái bệ tương đối khuất, mà tầng dưới cùng lại là đường cống ngầm chật hẹp, chỉ có ở giữa là vô cùng trống trải, bao lấy một đài phun nước khô cạn ở trung tâm, sân bãi lớn đến độ hoàn toàn đủ cho hơn mười người đánh thi đấu đồng đội.
Không cần bình luận viên đánh giá, tự khán giả cũng có thể nhìn ra được: Đây là một bản đồ rất thích hợp để chức nghiệp Sát thủ phát huy.
Ở đâu cũng có thể mai phục, ở đâu cũng có thể tập kích, ở đâu cũng thích hợp bùng nổ xung đột cận chiến.
Giờ vấn đề duy nhất chính là, ai có thể giành lấy cơ hội ra tay trước——mọi người đều biết, một trong những lợi thế lớn nhất của chức nghiệp Sát thủ, chính là cơ hội ra tay trước để ẩn thân đánh lén.
Lúc thời gian đếm ngược mới bắt đầu, hai Sát thủ vừa khéo được bố trí ở vị trí đối xứng, cách đài phun nước ở giữa cùng khoảng cách xa hơn hai mươi mét nhìn nhau.
Khán giả đều rất hồi hộp! Đánh bóng con mắt để muốn nhìn xem ai có thể giành được cơ hội ra tay trước.
Bởi vì Odin đấu với Phạm Đa, đây đã không còn là vấn đề ai thượng phong ai hạ phong nữa, đây là vấn đề trường phái nào của chức nghiệp Sát thủ sẽ hưng thịnh, trường phái nào sẽ phải rời khỏi sân khấu chính!
Thời gian đếm ngược kết thúc, tất cả mọi người đều rớt cằm.
Không có ai ra tay trước, không một ai ẩn thân!
Một giây đếm ngược cuối cùng vừa hết, hai Sát thủ liền trực tiếp di chuyển về phía đối thủ.
Bình luận viên cũng tiến vào trạng thái trong nháy mắt: “Đều không ẩn thân! Hai người bọn họ chuẩn bị va chạm! Có thể thấy được Odin bắt đầu bằng ‘Tia chớp’, Phạm Đa bắt đầu bằng ‘Cung hành (1)’—— “
Hai kỹ xảo di chuyển vị trí trực tiếp đối đầu, hai Sát thủ trong hai giây ngắn ngủi đã tiến vào phạm vi tấn công của nhau, chạm mặt bên trái đài phun nước.
Đợt giao thủ đầu tiên, tổng cộng chỉ có một lần đấu đao!
Chỉ nhìn thấy một đường sáng như bóng câu lướt qua khe cửa ở giữa không trung, hai người đã hoán đổi vị trí, HP đều không xê dịch chút nào.
Tình cảnh chỉ ngưng lại trong phút chốc, giống như thời gian bởi vì sức dãn mạnh mẽ khi đối đầu mà bị chậm lại, tiếp đó, theo Phạm Đa đi trước một bước sử dụng “Liên hành (2)” hoàn thành xoay người, hai thanh chủy thủ của hắn cùng lúc hóa thành tàn ảnh——
Tựa như cơn lốc đang bị dồn nén trong khe nứt chật chội, lại như nước chảy xiết dũng mãnh tràn vào đường sông hẹp nhất, sức mạnh sục sôi bị trói buộc và đóng khung trong một quỹ tích thiên chuy bách luyện (3).
Đường sông hẹp nhất mới có dòng chảy xiết nhất. Qũy tích không tự do, đổi lấy tốc độ cùng sức mạnh bùng nổ cực hạn!
Bình luận viên gọi kỹ xảo này là: “‘Sức gió’! Phạm Đa vừa lên đã sử dụng kỹ năng DPS chủ lực!”
Tròng mắt màu vàng óng bên dưới mũ trùm của Odin nháy mắt phản chiếu hàn quang sắc bén, giống như thấy thứ gì đó thú vị, hắn trở tay giơ ngang chủy thủ Sầm Tịch, không lùi mà tiến lên nghênh đón.
Bên trong thần miếu cực kỳ tĩnh lặng thoáng chốc vang lên ba âm thanh chói tai!
Hai thanh chủy thủ trong khoảng thời gian ngắn va chạm vào nhau, vậy mà lại phát ra âm thanh và tia lửa đặc trưng của kim loại ——hệ thống phán định thuộc tính hai bên bằng nhau, đồng thời bị lực phản tác dụng như nhau.
Odin dẫn đầu lùi về sau một bước, tiện đà đánh trả càng nhanh hơn, Khải Ca trong tay nháy mắt mở ra phản kích liên miên không dứt!
“Sức gió” của Phạm Đa tựa như sức mạnh lao nhanh trong bất chấp, mà combo của Odin lại như mạng nhện lặng yên không một tiếng động lan ra ——nó là bề ngoài dịu dàng lại nhàn nhã, thậm chí có lúc chỉ có một dấu vết mờ nhạt, nếu không phải Phạm Đa trở tay đối chiến với đao quang, gần như đều bị người xem nhẹ.
Nhưng không một ai cho rằng tấm lưới đó là thứ vô hại, bởi vì phía sau nó còn có một thanh chủy thủ, tên là Sầm Tịch, nó là răng nanh của cự long.
“Hiện tại là một giây bốn đao, đang từ từ nhanh hơn! Sắp tiến vào tiết tấu đấu đao!” Bình luận viên tràn đầy cảm xúc mãnh liệt hô, “Hai tuyển thủ có định đấu đao hay không!”
Chưa đến một giây, một bình luận viên khác lập tức nói: “Nháy mắt lên đến một giây năm đao, vẫn đang tăng lên với vận tốc ánh sáng! Odin đang ép Phạm Đa đấu đao!”
Bình luận viên thật sự không kịp nói, anh ta chưa từng thấy phương pháp ép buộc nào bạo lực hung tàn như vậy.
Đột nhiên xuất hiện lực ép mạnh mẽ, trong phút chốc đập nát kế hoạch thoát thân của Phạm Đa, hắn cắn răng lấy ra kỹ xảo “Vuốt ưng” ——loại kỹ xảo này chính là trong nháy mắt sử dụng móc câu giữ chặt cổ họng, vai hoặc khuỷu tay của kẻ địch, lợi dụng đặc tính đi kèm của móc câu để hạn chế động tác của thân thể. Trừ hắn ra, tạm thời chưa có tuyển thủ nào khác có thể dùng móc câu làm vũ khí trong khoảng cách gần như vậy.
Xét trong đấu đao, nó là trí mạng.
“Keng——”
Theo một tiếng vang thật lớn, trong sân đột nhiên lại im lặng lần nữa.
Một cái “Vuốt ưng” này trúng mục tiêu, nhưng không trúng vị trí mà Phạm Đa tưởng tượng——Odin cầm ngược chủy thủ Sầm Tịch, va thẳng vào móc câu tinh kim của hắn, song phương giằng co trong nháy mắt, làm cho tiết đấu đấu đao cũng chậm theo.
Bởi vì phản chấn, Odin rớt mất 1% máu, nhưng con mắt màu vàng của hắn hình như càng sáng hơn.
Phạm Đa ở gần nhất thậm chí còn có ảo giác cảm thấy Odin như đang nói một câu “Thú vị đấy”.
Bình luận viên đang vội vàng giải thích: “Phạm Đa không mắc câu! Hắn không rơi vào tiết tấu đấu đao chủ đạo của Odin, hắn dùng kỹ xảo ép buộc thoát ly!”
“Quả nhiên vẫn không mạo hiểm đấu đao với Đại Ma Vương!”
Giây tiếp theo, hai Sát thủ đồng thời bộc phát công kích!
Odin xoay người là một lần tấn công kép, hai đường đao tuyết trắng đại diện cho combo nháy mắt xẹt qua trước người Phạm Đa——một đường chặn lại chủy thủ của hắn, mà một đường khác thì xẹt qua cổ họng!
Bản năng chiến đấu đã được dày công bồi dưỡng khiến Phạm Đa theo bản năng dùng “Cung bộ”, trong chớp mắt đột ngột lùi ra xa một mét, lập tức thoát khỏi phạm vi tấn công cận chiến.
Ngay sau đấy hắn lại dùng một “Cung hành” tiếp tục di chuyển vị trí, bởi vì hắn cho rằng Odin sẽ thừa thắng đuổi theo tấn công
Thế nhưng…Odin không.
Odin đứng tại chỗ, nắm ngược chủy thủ Sầm Tịch kề sát cánh tay, mà ngón tay làm một thủ thế——
Một.
Mí mắt Phạm Đa khẽ run lên.
Mùi vị bị một thanh chủy thủ nhẹ nhàng xẹt qua yết hầu, dường như vẫn còn lưu lại trên cổ.
Phạm Đa lùi về sau một bước, cùng biến mất trong kiến trúc san sát giống Odin.
“Đợt giao thủ trực diện đầu tiên vừa kết thúc, Phạm Đa liên tục dùng bốn kỹ xảo, không hổ là cao thủ bạng ba ‘Quỷ bí thủ’” Bình luận viên vuốt mồ hôi, hơi kéo dài giọng nói, “Sách lược từ chối đấu đao cực kỳ thích hợp, nhưng vấn đề là Phạm Đa bỗng có thêm một nhược điểm——Odin chắc chắn cũng biết điểm đó”
Nói đến đây, bình luận viên không có cách nào suy đoán tiếp, bởi vì anh ta căn bản cũng không biết Odin sẽ lợi dụng nhược điểm này như thế nào, thậm chí anh ta còn không biết Odin có lợi dụng nó nữa hay không.
Đại Ma Vương Odin, bậc thầy chiến lược eSport, người nào dự đoán người đó bẽ mặt, không thể làm gì cả, chỉ có thể chừa chỗ trống để Đại Ma Vương tự phát huy.
Còn chưa kịp sắp lại suy nghĩ, tim bình luận viên lại lập tức tăng tốc.
Bởi vì hai Sát thủ thật sự quá quý trọng thời gian!
Nói là quý trọng, không bằng nói là cấp tiến!
Vừa kết thúc đợt giao thủ đầu tiên, hai người cũng không tìm địa điểm mai phục thích hợp, thậm chí không hẹn mà cùng muốn lợi dụng chênh lệch thời gian để đánh đối phương không kịp trở tay.
Chính là dưới tình huống này, Phạm Đa giả vờ tạm lui về phía sau, trên thực tế lại đang tìm kiếm nơi ẩn nấp ở tầng trên của thần điện, quyết định chủ động tập kích một lần.
Mà Odin thì người tài cao gan cũng lớn hơn, quang minh chính đại đứng trên cột cổng của thần điện, dùng Tia chớp tìm vị trí hắn dự đoán——ở mức độ nào đó, hắn hoàn toàn không đoán sai.
Hai người gặp nhau trên cột cổng, địa hình chung quanh có thể dùng ba chữ để hình dung: Cầu độc mộc!
Trong nháy mắt đó, bình luận viên căn bản không kịp phản ứng, lần giao chiến thứ hai đã nổ ra!
Trong tình huống như thế, đấu đao là không thể tránh khỏi.
Phạm Đa trong phút chốc không còn đường tiến lùi!
Tấm lưới tử vong hoa lệ của Khải Ca đã giăng đến trước mắt, trước khi Thần chết kéo tấm lưới đó, hoặc là hắn lùi lại, hoặc là gϊếŧ chết Thần chết không ai bì nổi trước mắt này!
Thế nhưng, ở nơi chật hẹp như vậy, không có không gian cho hai tuyển thủ biểu diễn kỹ xảo bộ pháp. Odin không có “Liên hành” am hiểu xê dịch chuyển hướng, Phạm Đa cũng không có “Ảnh vũ bộ” am hiểu lẩn tránh vòng ra sau lưng ——thế nhưng bọn họ đều có kỹ xảo thoát ly thích hợp.
“Ai dùng ẩn thân trước người đó liền thua!” Bình luận viên tạm thời không theo kịp màn giao chiến hoa cả mắt này, chỉ có thể chờ sau trận đấu chiếu lại pha quay chậm để giảng giải, nên quay sang nói đến thế cục, “Phạm Đa còn một ‘Cung hành’, kỹ xảo này chỉ thích hợp nháy mắt đột tiến hoặc lùi về phía sau, dùng để nhanh chóng xông vào hoặc rời khỏi chiến trường chính diện. Mà Odin còn có ‘Tia chớp’, kỹ xảo này còn vạn năng hơn. Hai Sát thủ cấp thần muốn lùi là lùi, một kỹ xảo di chuyển vị trí lại thêm một ẩn thân là có thể an toàn thoát khỏi địa hình này, nhưng vấn đề là ——ai lùi người đó sẽ thua!”
Vừa dứt lời, “Vuốt ưng” của Phạm Đa lại một lần nữa lóe lên!
Mà lần này, thậm chí ngay cả âm thanh cũng không vang lên, trong một cái chớp mắt, móc câu của hắn đã rời tay mà đi!
Odin lần này không dùng combo tốc độ cao để ép đấu đao, chủy thủ Sầm Tịch của hắn chỉ chờ một giây đó, khi Vuốt ưng xuất hiện, cũng trong lúc ấy Sầm Tịch đã nhanh như chớp trườn xuống xuôi theo khuỷu tay Phạm Đa——
Cùng lúc chọc xuống gân tay Phạm Đa, đã cắt đi hai giọt máu giống như ruby!
Hệ thống phán định: Trạng thái tàn phế kéo dài một giây.
Odin đã tới gần một bước, chủy thủ dịu dàng đi đến trước mặt, nhẹ nhàng đem hơi lạnh đến trước động mạch chủ của hắn.
Giờ phút này, con ngươi Phạm Đa đột nhiên co lại.
Bình luận viên hét lớn một tiếng: “Cung hành! Thời khắc then chốt!”
Thời khắc then chốt, Phạm Đa lợi dụng kỹ xảo Cung hành mình cực kỳ am hiểu lùi về phía sau, trong chớp mắt lùi xuống khỏi cầu độc mộc!
Nhưng mà động tác chưa xong, biến cố lại đến!
“Tia chớp ——”
Bóng người uyển chuyển như hồng nhạn (4), trong phút chốc một lần nữa đi đến trước mặt Phạm Đa!
Giờ phút này động tác của hai người gần như không thay đổi một chút nào, giống như là hai đường viền trên cầu độc mộc, không mảy may xê dịch lóe lên cách đó một mét!
Tay trái Odin vững vàng thế, đến độ vị trí của thanh chủy thủ này cũng giống y hệt, vẫn nhẹ nhàng đặt ở cùng một vị trí
như cũ——vị trí nó đã từng dùng sát khí để đánh dấu.
——nhưng hắn rõ ràng có cơ hội sử dụng combo đánh ra sát thương cao hơn, vì sao lại cố chấp với cắt cổ họng như vậy!
Đến độ đại não Phạm Đa trống rỗng trong phút chốc.
“Hai”
Hắn nghe thấy Odin không nhanh không chậm nói.
Chú thích:
(1) Cung hành “ 弓行 ”: cung = cây cung, còng, khom; hành = đi
(2) Liên hành “ 莲行 ”: Liên = hoa sen, hành = đi
(3) Thiên chuy bách luyện “ 千锤百炼 ”: chuy = đập nên, luyện = rèn luyện. Ví dụ như nhiều lần sửa chữa trau chuốt văn chương và tác phẩm, đã tốt còn muốn tốt hơn. Cũng ví dụ như
trải qua nhiều lần gian khổ đấu tranh rèn luyện cùng thử thách
(4) Nguyên văn Phiên nhược kinh hồng “ 翩若惊鸿 ”:
chỉ dáng người uyển chuyển, mềm mại của người con gái đẹp, một vẻ đẹp khiến người người phải kinh ngạc.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Chủ Công
- Vĩnh Dạ Chi Phong
- Chương 136: Giải đấu quốc gia – Sát thủ 1