Cái còng tay tình thú này là khóa điện tử, không thể dùng kỹ xảo thông thường để mở, không giải mật mã thì không được.
Tyler cuối cùng gọi quản gia Athena đến mở khóa, Athena vừa nhìn thấy phần chăn nhô lên liền hoảng, che mắt nói: “Đậu, đáng ghét, tình thú của hai vợ chồng mấy người sao phải gọi một trí tuệ nhân tạo vô tội đến ăn thức ăn cho chó hả!”
Tyler: “…”
Sau khi mở khóa, Tyler xốc chăn đi tìm Victor, kết quả bị bình dấm chua Khả nhốt ở ngoài cửa phòng ngủ.
Còn đang loay hoay nghĩ biện pháp dỗ người, bỗng nhiên bên trong truyền đến tin nhắn âm thanh.
Victor không cẩn thận bật loa ngoài, bị bậc thầy sát thủ cảm quan nhạy bén ngoài cửa nghe thấy hết.
Chỉ nghe thấy bên kia là cha Duy nói: “Cục cưng à, cuối cùng con cũng học được cách ăn chơi trác táng rồi, cha đây rất là vui mừng. Thế nhưng sao con lại phải giấu tên mua một thùng dụng cụ tình thú thông qua chợ đen hả? Cha nói con nghe nè, sinh hoạt x không hạnh phúc phải cố gắng mà bàn bạc nửa kia, có cái gì không hài hòa tuyệt đối không được dùng thủ đoạn ép buộc——”
“Bíp——” Victor rốt cuộc lấy lại tinh thần, đột ngột mất tiếng.
Ngoài cửa yên tĩnh.
Mấy giây sau, Victor cách cửa nói: “Không được cười!!!”
Tyler ở bên ngoài dỗ dành một lúc lâu, thỏ trắng nhỏ Victor cơ trí biết mình vừa ra sẽ bị ăn sạch sẽ, nhất quyết không mở cửa.
Một lát, ngoài cửa không có động tĩnh gì.
Victor chần chờ gọi Athena, hỏi cô Tyler đang làm gì.
Athena nói Tyler ngồi ở sopha bên ngoài xem video thi đấu, nhìn nhìn rồi nằm xuống, với cả hình như sắp ngủ.
Victor trằn trọc trên giường không lâu, giữa chừng tỉnh dậy uống cốc nước, lại hỏi Athena.
Athen vẻ mặt bất đắc dĩ, nói Tyler đang ngủ trên sopha.
Victor lặng lẽ mở cửa phòng, nhìn thấy đồ cổ nhà mình nằm nghiêng trên sopha, đôi chân dài không để được liền gác lên tay vịn, một đầu khác chỉ thấy một đống áo khoác, chắc là dùng để làm gối.
Hôm sau lại có trận đấu, Đại Ma Vương Tứ gia bởi vì gặp cảnh bạo lực gia đình chỉ có thể lẻ loi ngủ một mình trên sopha——
Victor vừa bổ não liền đau lòng, qua hai giây đã đau đến nóng ruột, phát điên lục ra một cái thảm lông, cẩn thận từng li từng tí một như giương lưới vồ chim lại gần, sau đó lén lút đắp lên.
Sau đó đồ cổ “lẻ loi ngủ một mình” liền vươn một bàn tay ra, bắt sống Victor ở trên sopha.
Victor còn muốn giãy dụa một chốc.
Tyler nở nụ cười trầm thấp, tay siết lại, ôm cậu dùng mấy thủ đoạn.
Sức lực giãy dụa cũng không còn nữa.
…
Qua một lúc lâu, chồng chồng hai người rốt cuộc chen chúc trên cái sopha nhỏ hẹp không động đậy.
Trí tuệ nhân tạo Athena nhìn tình cảnh này, cảm thấy trong trình tự của mình có vô số con alpaca đang chạy như điên, có cảm giác bất đắc dĩ “bánh bao ném chó một đi không trở lại” đối với hành vi tự bán mình đi của cậu chủ nhỏ. Nhưng cô cũng hết cách, chỉ có thể gọi người máy giúp việc tới, kéo ghế sopha gấp ra, lại tăng nhiệt độ phòng lên mấy độ, để hai người này có thể giang tay giang chân ngủ trong phòng khách.
——thời đại ngày nay, chỉ cần có phi thuyền tư nhân, tất cả phòng đều có thể gấp lại đóng gói mang đi, làm sao còn có người tội nghiệp chỉ có thể ngủ ở sopha chứ!
Ngày hôm sau, Victor sau khi tỉnh ngủ tinh thần sung mãn, rốt cuộc lấy lại tinh thần.
Sopha rõ ràng có thể kéo ra làm thành giường nhỏ, đồ cổ phúc hắc rõ là cố ý!! Rõ rành rành rành là khổ nhục kế!
Hai việc chồng lên nhau, sau khi tính vào sổ Victor vô cùng tức giận, từ chối nói chuyện với Tyler, còn giơ cái bảng nhỏ lên: “Chiến tranh lạnh gia đình, từ mình mà ra”
Tyler buồn cười nói: “Không nói lời nào à?”
Victor lật bảng nhỏ lại, mặt trái viết: “Chiến tranh lạnh gia đình, từ việc nhỏ mà ra”
Tyler càng nhìn càng cảm thấy vui, tâm trạng chả hiểu sao trở nên sung sướиɠ hơn. Victor tiếp tục chiến tranh lạnh, ngay cả bữa sáng cũng mặc kệ, một thân một mình ngồi trên bàn xử lý công vụ. Tyler liền huýt sáo, hiếm khi vào phòng bếp nướng vài thứ.
Đến giờ cơm, Victor bê một cái đĩa, chạy đến chỗ xa nhất trên bàn ăn, ngồi chếch về phía Tyler ăn cơm, cả bóng lưng đều viết “Em không nói chuyện với lão xấu xa như anh”
Tyler nhìn bóng lưng đó, nội tâm thuộc về lão xấu xa đã một màu đen kịt, không có thuốc nào cứu chữa, chẳng những không cảm thấy áy náy mà còn vui sướиɠ nhảy nhót, cảm thấy dáng vẻ này của Victor đúng là đáng yêu chết người, còn muốn bắt nạt hai phát.
Một lát sau, Tyler vỗ lưng Victor, đưa hai cái urgo tới trước mặt cậu.
Victor: “…”
Tyler: “Sau lỗ tai em có hai dấu răng”
Victor sờ không đến, soi gương mới thấy hai cái chấm đỏ nhỏ, hoàn toàn là do lão xấu xa kia dùng răng nanh miệt mài cọ thành, trông như là bị ma cà rồng cắn một cái vậy.
Ma cà rồng Tứ gia còn rất oan ức nói: “Em hung với tôi, tôi muốn thử lấy bạo trị bạo”
Victor: “…”
Mười phút sau.
Tyler sắp xếp đồ đạc chuẩn bị ra ngoài, thấy Victor tự động rúc vào trong góc cách hắn xa nhất, dùng dáng vẻ tức đến xù lông quay lưng về phía hắn, dưới tai dán cái urgo hình chữ thập.
Tyler biết mình nên chột dạ, hoặc áy náy chút, thế nhưng…
Nhưng dán urgo như thế ——che lấp dấu hôn!
A, nó chính là cờ xí sau khi công thành nhổ trại, cắm ở chỗ cao nhất. Nó chính là áo sơ mi sau cuộc thảo phạt trắng đêm, bạn giường không đứng thẳng được bằng hai chân, vẫn mặc trên người. Nó chính là một khúc 《 Chinh phục 》 nghe thấy ven đường sau chinh chiến qua đi chiến thắng vẻ vang trở về!
Tâm trạng lão xấu xa tăng max trong nháy mắt! Cảm thấy mình đang đạp lên cuộc hành trình mới, bên chân vụt vụt nở ra rất nhiều đóa hoa!
…
Hai giờ sau, từ người dẫn chương trình đến người xem đều ngóng trông nhìn Tứ gia nhẹ nhàng đi lên sân khấu lớn.
Trên màn hình chung, khán giả có hỏa nhãn kim tinh bày tỏ: “Nhất định không phải ảo giác của tui! Tốc độ đi của Tứ gia nhanh hơn ít nhất một nửa!”
“Là ai! Là ai giả mạo đồ cổ của chúng ta!”
Hoài nghi mới được một nửa, bọn họ đã thấy Odin ở trên đài chập hai ngón tay lại, chào bọn họ.
“Á á á ——”
Sau một trấn gào thét đinh tai nhức óc, bọn họ quay lại hoài nghi trước đó: “Hôm nay tâm trạng của Đại Ma Vương nhất định siêu tốt! Ngay cả lúc được giải quán quân tỉnh cũng không thấy ổng vui như vậy!
“Lần chào hỏi trước chắc là năm kia nhỉ, làm tóc tui bạc luôn…nào có tuyển thủ nào dám lôi kéo như thế, đúng là sắc đẹp hành hung”
“Xin hỏi rốt cuộc là xảy ra chuyện gì! Muốn biết ghê!”
Các cục cưng tò mò lại bắt đầu khó chịu đặt câu hỏi, bên cạnh màn hình có một ống kính đưa về phía ghế người nhà của Odin.
Victor tức giận vẫn nghĩ một đằng làm một nẻo (1) mà đến.
Nhưng cậu ấm ức, mặc áo cao cổ còn đeo kính râm, hai tay ôm một con mèo trắng không biết ở đâu ra——còn đem cái thiết bị quan sát ba chiều tạm thời vô dụng kia của Tyler cho con mèo này đội.
Victor mặt lạnh te vuốt con mèo hai cái, ôm nó đến ngồi chỗ bên cạnh Tyler, bóc hết đủ loại đồ ăn vặt thức uống chuẩn bị cho Tyler, cho mèo ăn.
Con mèo kia lần lượt nếm thử từng miếng, ngạo kiều nghiêng đầu sang chỗ khác không muốn.
Victor vô cùng thuần thục, bắt đầu loay hoay dỗ dành con mèo.
Tyler cảm thấy con mèo kia vô cùng chướng mắt, nhất là cái răng nanh lóe sáng kia.
Kết quả lúc hắn quay đầu lại quan sát đối thủ, trong mắt còn lưu lại sự ghét bỏ rõ ràng.
Đối thủ hôm nay ID là “Thanh Đoàn”, quan sát Đại Ma Vương “Odin” đỉnh đỉnh đại danh trước mặt, nội tâm lộp bộp một cái: Có phải mình từng đắc tội hắn ở đâu đó không?
Thực tế các bình luận viên cũng đang nghĩ đến vấn đề này: Xem ra Odin cũng không thích Thanh Đoàn, phong cách dù sao cũng đυ.ng hàng, rất bình thường…
Tuyển thủ “Thanh Đoàn” này là một Druid, hơn nữa xếp hạng cũng tương đối khá, cao nhất đã từng đánh vào top ba giải quốc gia, kém nhất cũng có thể ổn định vào top hai mươi. Nói đến việc xếp hạng, gã vốn sẽ đứng vững trên bảo tọa “Druid số một Liên minh”, bởi vì chức nghiệp Druid này thật sự không thích hợp với lôi đài thi đấu cá nhân PVP, ngoài gã ra trên cơ bản không còn tuyển thủ Druid nào xuất sắc nữa.
Thế nhưng, rất ít người thật sự cảm thấy gã xứng với vinh dự đó bởi vì cách đánh của Thanh Đoàn khá là gây tranh cãi.
Gã là một tuyển thủ Druid am hiểu biến hình, di chuyển vị trí và trị liệu.
Ba sở trường trên gộp lại, có nghĩa là: Năng lực tự vệ siêu cấp biếи ŧɦái. Mà đối với đối thủ của gã thì lại có nghĩa: Cách đánh du kích siêu ghê tởm.
Cách đánh du kích, phải nói đúng là rất hoành tráng: “Địch tiến ta lùi, địch dừng ta quấy, địch mỏi ta đánh, địch lùi ta truy”. Thế nhưng, cách thi đấu này rất không đẹp, vô cùng khó coi, thường xuyên đánh mười mấy thậm chí mấy chục phút không dứt. Mỗi lần Thanh Đoàn vừa thấy xu thế xấu đi sẽ lập tức biến thân (biến thân của chức nghiệp Druid có thể giải trừ phần lớn trạng thái tiêu cực) rời chiến đấu, sau đó chạy ra xa trị liệu cho mình, mãi đến khi hệ thống cảnh cáo gã “Thi đấu tiêu cực” mới quay lại đánh.
Dần dà, tuy rằng Thanh Đoàn tiếp tục phát huy kiểu chiến thuật này của mình, hơn nữa suýt thì mò đến được mép bảo tọa quán quân, thế nhưng khán giả cực ghét xem gã thi đấu, có vài người còn bày tỏ đấy không phải Druid mà phải gọi là “Druid tham sống sợ chết” mới đúng.
Ngay cả giới bình luận viên cũng có kinh nghiệm đối phó với kiểu thi đấu này. Hai bình luận viên giờ phút này đã bưng một cốc trà nóng lớn, trong tay đặt một đống kẹo nhuận họng, chuẩn bị tốt trường kỳ kháng chiến.
Bọn họ nhìn thấy hệ thống random ra bản đồ khá hiếm thấy: Thần điện bão táp.
Bản đồ này chủ yếu là tòa thần điện cũ nát nằm dưới đáy biển.
Ban đầu trong thần điện không có nước, có hai hàng cột tổng cộng tám cái, trên mỗi một cây cột đều có một chiếc đèn, thêm một chiếc trên tay pho tượng Thần biển ở tận cùng trong thần điện, tổng cộng chín chiếc đèn. Theo thời gian trôi qua, thần điện sẽ ngày càng đổ nát, đèn cũng sẽ lụi tắt từng cái một từ ngoài vào trong, chờ đến khi ngọn đèn cuối cùng trên tay Thần biển cũng tắt, thần điện sẽ sụp đổ hoàn toàn, nước biển bên ngoài sẽ tràn vào, biến bản đồ thành bản đồ đáy biển ——không có cơ chế hô hấp, đến lúc ấy thì tất cả các tuyển thủ sẽ cùng điên cuồng mất máu, cho đến khi một bên chết trước.
Cơ chế tắt đèn là ngẫu nhiên, cứ cách mười giây có một cơ hội tắt đèn. Từng có Âu Hoàng sáng tạo kỳ tích hai mươi phút mới tắt bốn cái. Cũng có chiến đội trong thi đấu đồng đội, sáng tạo kỷ lục chưa đến hai phút nước biển đã chảy ngược (2), cùng diệt đoàn.
Bình luận viên: “…”
Bọn họ cảm giác tà giáo vũ Thiên lại bắt đầu cầu thần khấn phật với búp bê cầu mưa.
Chú thích:(1) Nguyên văn Khẩu hiềm thể chính trực “ 口嫌体正直 ”:
ngoài miệng nói không muốn, thân thể lại rất thành thật(2) Chảy ngược: nước biển hay sông do một nguyên nhân nào đó mà chảy từ chỗ thấp đến chỗ cao