Chương 110: Lòng trung thành của quán quân

Từ khi Odin ra mắt tới nay, tất cả mọi người giống như nhìn thấy một con hắc mã lạnh lùng lại thần kỳ vô cùng đột nhiên xuất hiện. Sau đó bọn họ trơ mắt nhìn con hắc mã đó như mọc cánh một bước lên mây, một mạch từ đại hội hỗn chiến bộc lộ tài năng, nâng cúp quán quân giải đấu khu vực…Còn leo lên bảo tọa Chiến Thần của khu Địa Cầu!

Rất nhiều người cho rằng thế là hết, Chiến Thần của khu Địa Cầu nhiều nhất cũng chỉ như Phạm Đa, có thể lấy được thành tích tốt của giải đấu tỉnh đánh vào giải quốc gia, sau đó xếp hạng thì dựa hết vào tạo hóa… Kết quả là ha ha, hiện thực lại dùng cách thức không thể nghi ngờ, thưởng cho bọn họ vô số cái tát bốp bốp bốp.

Có người từng tính, năm đó Odin lúc mới tham gia hỗn chiến, công ty Wiki mở tỷ lệ cược cho hắn là 1:15, một số liệu bình thường cho người mới. Khi hắn cầm hạng nhất hỗn chiến đấu vòng sau, tỷ lệ cược này đột ngột giảm xuống hai lần, cũng không coi trọng triển vọng 1v1 của hắn. Sau đó cùng với việc Odin càng đứng càng cao, ngay cả fan của hắn trong lòng đều có hơi run sợ, lo lắng trận tiếp theo sẽ là cực hạn của hắn, tỷ lệ cược lại một lần nữa ổn định tăng lên. Đợi đến vòng đấu bảng giải đấu tỉnh, lúc hắn đối chiến với Canh Thần xếp hạng top ba mươi, tỷ lệ cược một lần nữa trở lại mức độ rất cao.

Kết quả tuyệt đối không thể ngờ được!

Odin chẳng những thắng, mà còn thắng đẹp vô cùng! Hắn thắng từng trận một, hoàn toàn chính là phiên bản biểu hiện của hắn trong đoàn chiến ——không thể ngăn cản, không thể địch nổi, bất cứ kẻ địch nào chặn ở phía trước đều là kẻ thù chung của hắn!

Lúc đó đã có người suy tính, nếu như có người dùng một đồng mua hắn thắng từ lúc đầu, như vậy đánh đến lúc ấy cũng đã có lợi nhuận thuần hơn một nghìn lần.

Điều này khiến vô số người mê cá độ eSport kêu rên không ngừng, xót xa mình năm đó còn trẻ vô tri, hận không thể xuyên trở về tự tay đánh tỉnh bản thân mình ba hoa bốc phét, coi thường tuyển thủ hỗn chiến kia——nhất là những người đã từng mua, về sau thấy mạo hiểm quá lớn nên không theo tiếp nữa. Bọn họ hối hận đến độ đấm ngực dậm chân, ngay cả ruột cũng xanh lè. Có trời mới biết nếu như cắn răng kiên trì mua trận Odin VS Canh Thần, khoản đầu tư đầu tiên có thể bỗng dưng tăng vọt lên biết bao nhiêu lần…

Sau đó, lại là chuyện tuyệt đối không ngờ được!

Canh Thần còn xa mới là cực hạn của Odin, bọn họ lại một lần nữa trẻ dại vô tri khờ khạo ngu xuẩn naive.

Odin thế như chẻ tre, bước lên vị trí cao nhất của Tinh tỉnh số hai.

Vị trí này, cho dù Phạm Đa cũng chỉ đành lấy hai điểm chênh lệch nuối tiếc từ bỏ. Nhưng Odin so với Phạm Đa có sự khác biệt quá lớn: Phạm Đa là một tuyển thủ không ngừng tiến bộ trong thi đấu. Hắn cũng đã từng thua ở giải đấu khu vực khu Địa Cầu, lúc đánh giải đấu tỉnh có tiến bộ rõ rệt, đến khi đánh giải đấu quốc gia càng tôi luyện càng cứng cỏi, thêm một chút may mắn nữa là thuận lợi đánh tới hạng ba. Mà Odin…

Odin là vực sâu không đáy, mỗi khi có người cảm thấy hắn chỉ đến thế thôi, hắn lại có thể phô bày thực lực mới, dùng sự thật chứng minh rằng đó không phải toàn lực của hắn, hắn chẳng qua chỉ diễn kịch dù bận vẫn ung dung (1) mà thôi!

Năm đó có người cho rằng hạng nhất hỗn chiến là toàn lực của Odin, nhưng khi hắn cầm giải quán quân giải đấu khu vực, nhóm người kia cho rằng mình nhìn nhầm, đó chỉ là 50% của hắn.

Sau lại có người cho rằng quán quân giải đấu tỉnh là toàn lực của hắn, nhưng hắn đấu vòng sau nhóm nhỏ giải đấu tỉnh, nhóm người này ngã vỡ kính mắt, thừa nhận ánh mắt của mình có vấn đề, coi bộ chỉ nhìn thấy 20%.

Rồi về sau lại có người cho rằng vào vòng chung kết giải đấu tỉnh là toàn lực của hắn, nhưng bây giờ hắn đã là quán quân…

“…”

Nhóm người đó rốt cuộc nhận ra rằng năm ấy mình chỉ nhìn thấy có 5%, bản thân là ngu ngốc tinh khiết 24K (2).

Năm ấy tất cả những người tự nhận sáng suốt đều ngu ngốc, mà năm ấy tất cả fan mặt khăng khăng một mực đều cười thành ngu ngốc.

Nam thần thắng!

Tất cả việc thuận lợi hay không thuận lợi, mạo hiểm hay không mạo hiểm, lãng mạn hay không lãng mạn, bây giờ đều trở thành lý lịch quán quân kim quang chói lọi. Lý lịch này đúng là quá điểu (3), ngoại trừ cái từ hơi thô tục này ra thì thật sự không còn từ nào khác để hình dung, bởi vì Odin một trận cũng không thua——

Trên thế giới không còn gì kích động lòng người hơn “thắng lợi” 100%!

…Không, có!

Vậy thì đó chính là lần phát ngôn đầu tiên của vị Chiến Thần băng sơn như đóa hoa trên núi cao này!

Các fan cười như hoa hướng dương, xoay quanh nam thần trên sân khấu như xoay quanh mặt trời, khao khát khuôn mặt tươi cười của mình có thể sản xuất ra năng lượng mặt trời, dùng nguồn điện một trăm nghìn volt xuyên thủng hắn.

Fan: “OvO nam thần muốn nói gì vậy! Chúng em rửa tai lắng nghe…À không, chúng thần xin quỳ xuống lắng nghe! Mời bệ hạ ban mệnh lệnh!”

“Lần này chắc chắn không phải là ‘Không’, lẽ nào là một câu ‘Cảm ơn’ chăng? Quỳ xuống cầu nam thần nói nhiều thêm hai chữ, bọn tui làm video cũng không dễ dàng gì đâu. Thiên tài đói bụng trên chín chín tám mươi mốt (4) có thể chờ được một chút xíu lương thảo audio (5)…”

“Á á á á á…”

Người chỉ có thể gào thét mới là nhan cẩu chân chính, bởi vì bọn họ không nghe lọt bất cứ thứ gì nữa, nhìn mặt thôi cũng đã tự động đun sôi mình rồi.

Cao trào tập thể khán giả kéo dài mấy phút, trong lúc ấy, nam thần băng sơn của họ rốt cuộc điều chỉnh xong trạng thái của mình.

Hắn cầm micro đã im lặng hai phút, một lát nhìn Victor dưới sân khấu, một lát lại ngầng đầu nhìn pháo hoa, cuối cùng dường như vũ trang đầy đủ, sẵn sàng lên chiến trường ——

“…”

Ngay khi hắn nói ra âm tiết đầu tiên, toàn trường giống như bỗng nhiên bị điều chỉnh âm lượng lập thể, oành một cái từ âm lượng 1000% rớt xuống 10%, sau đó một giây biến mất không còn dấu vết.

Bốn phía im lặng đến đáng sợ.

Bọn họ nhận ra những lời này mình vậy mà không nghe hiểu.

Đây là loại ngôn ngữ gì vậy? Không giống bất kỳ ngôn ngữ quen dùng nào của Liên minh, thế nhưng mang theo một nhịp điệu cổ mà uyển chuyển, làm cho người ta nghe xong, trong nháy mắt liền đắm chìm vào chất giọng trầm thấp mà nồng đậm của Odin.

Khán phòng hoàn toàn im lặng, bọn họ nhìn ánh mắt Odin, chỉ nghe hắn nói một câu, bỗng nhiên giống như hoàn toàn bị áp chế.

Câu đầu tiên của Tyler chính là ngôn ngữ Tinh Linh.

Tiếng mẹ đẻ của hắn là tiếng Tinh Linh, thế nên đầu tiên hắn nhất định phải dùng ngôn ngữ Tinh Linh để xưng tội. Bởi vì ở một thế giới có thần linh, tất cả lời cầu hôn, hứa hẹn cùng lời thề, đều sẽ được thần linh để ý đến, huống chi bậc thầy sát thủ lại có một thân phận hết sức quan trọng như vậy.

Tyler chăm chú nhìn Victor.

Hắn dịu dàng, giống như Tinh Linh trong rừng sâu đang nhìn người tình của mình say ngủ. Nhưng sự bá đạo của hắn, lại tựa như ác ma đang thưởng thức tù binh không thể chạy trốn khỏi lòng bàn tay mình.

Nói xong câu đầu tiên bằng ngôn ngữ Tinh Linh, hắn lại phiên dịch thành ngôn ngữ thông dụng của Liên minh, hắn nói: “Ta tung hoành một đời, chưa từng gặp địch thủ, cũng bởi thế mà kiêu ngạo một đời, coi tứ hải như không (6)”

Bởi vì đặc trưng của ngôn ngữ Tinh Linh là tao nhã. Để không đánh mất tính chính xác, hắn mất một ít thời gian dùng một loại ngôn ngữ khác để diễn đạt, điều này làm cho lời trần thuật của hắn được tiến hành từ tốn mà trầm thấp.

Cũng bởi vậy, từ ngữ hắn tìm được cũng là từ cổ, mỗi một chữ đều như có rất nhiều sức nặng, nổi bật, lập luận sắc sảo (7).

Victor chớp hai mắt khô khốc, trong lòng cậu đang muốn nói: Đồ cổ của em…

Nhưng cậu không động đậy được, đừng nói là dời tầm mắt, ngay cả hô hấp cũng sắp không còn.

Cậu cảm giác mình là một thân cây, đang run rẩy trước gió. Mỗi một chạc cây của cậu đều mở rộng ra đón gió, thứ ngọt ngào nhất từ nơi sâu thẳm trong lòng đang chảy ra, sau đó lan đến toàn thân, biến thành cây xanh lá cùng phồn hoa lay rì rào, khao khát bung nở tất cả hoa của toàn thế giới trên tán cây của mình, phơi bày trước gió, sau đó trách mắng: Đây là tại anh! Tất cả đều là tại anh! Anh anh anh!

Tyler tạm dừng một lát, lại tiếp tục nói câu thứ hai bằng ngôn ngữ Tinh Linh, rồi lại phiên dịch, hắn nói: “Ta từng cho rằng, kẻ sống hay người chết đều có thể chiến một trận sống còn, thần phật cản đường cũng có thể đem ra thử kiếm”

Nói tới đây, sự kiêu ngạo của hắn như có thực chất, hùng hổ dọa người buộc tất cả mọi người ở đây phải cúi đầu.

“Mãi tới trận chiến ấy, ta toàn lực ứng phó…” Tyler thay đổi chủ đề, chầm chậm mà mạnh mẽ nói, “Đối đầu kẻ địch mạnh, ta thất bại thảm hại”

—— đối đầu kẻ địch mạnh, ta thất bại thảm hại.

Mắt Tyler mang ý cười nói.

Trên khán đài tryền đến tiếng huyên náo nho nhỏ, bọn họ xì xào bàn tán, dường như có người bỗng nhiên bị câu nói như bom nguyên tử này làm cho bừng tỉnh: Odin thua? Làm sao lại thua? Rõ ràng từ lúc hắn xuất hiện tới nay, trải qua mấy chục trận chưa thua bao giờ! Thậm chí hắn còn chưa chết trên sân lấy một lần, thì làm sao mà thua được?!

Nhưng Tyler không quan tâm đến bất luận kẻ nào, hắn nhìn Victor, lại nói một đoạn tiếng Tinh Linh rất dài.

Hắn từ từ đi xuống sân khấu, từ trong hào quang rực rỡ của sân khấu đi đến hàng thứ nhất, dường như tạm ngừng một lát, bỗng nhiên mỉm cười.

Đây là lần đầu tiên hắn nở nụ cười thật sự trước công chúng, trong khoảnh khắc đó, băng tuyết hãy còn chưa tan, hoa mai trên thánh sơn đã nở ra bảy phần kinh diễm, ba phần kiêu ngạo.

“Ta cam tâm chịu trói, từ đây nghển cổ chờ chết, không mảy may chút lòng phản kháng” Trên vẻ mặt của hắn rõ ràng còn mang theo sự kiêu ngạo, sau đó tự nhiên mà quỳ một gối xuống, nhìn Victor nói, “Nếu may mắn được bỏ qua, ta nguyện một lòng trung thành với hắn, từ nay về sau…bất luận là tốt hay xấu, giàu sang hay nghèo hèn, khỏe mạnh hay ốm đau, đều sẽ tin tưởng, yêu thương, trân trọng hắn, vĩnh viễn như thế, đến chết mới thôi”

Hắn nói xong, lấy ra từ trong lòng một chiếc nhẫn.

Victor cúi đầu nhìn hắn, bỗng nhiên dùng sức che mặt mình.

Tyler sửng sốt một hồi, vươn tay nắm lấy cánh tay của Victor, nói: “Em…khóc à?”

Ai cũng có lần dầu tiên, bậc thầy sát thủ cũng mơ mơ hồ hồ, bỗng nhiên hắn cũng không biết mình có muốn nhìn Victor khóc thành nhóc ngốc hay không.

Victor liều chết che mắt không cho hắn nhìn.

Đồ cổ trợn tròn mắt, hỏi: “Em có bằng lòng không?”

Victor vươn tay chộm lấy chiếc nhẫn, tiếp tục không nói lời nào, nước mắt rốt cuộc chảy xuống theo cổ tay.

Tyler nhìn, bỗng dưng cả người đùng cái lóe lên ——

Hắn logout.

Sau đó hắn thô bạo ném thiết bị network chuyên dụng của tuyển thủ đi, nhanh chân đi từ phía sau sân khấu vào khán đài ở hiện thực, trùm áo khoác của mình ra bọc cả người Victor lại.

Sau đó Tyler kéo Victor đi, hoàn toàn mặc kệ toàn bộ hiện trường rầm rộ như núi lửa phun trào. Ba bước cũng thành hai bước, còn bỏ lại người dẫn chương trình ôm cúp thở hồng hộc đuổi theo hắn, đi thẳng.

Hai người đi xuyên qua ánh đèn cùng dòng người huyên náo.

Tyler hỏi: “Vậy em có bằng lòng không?”

Victor nắm chặt chiếc nhẫn kia, nói: “Em…em không muốn anh thua em, em chỉ muốn anh vô địch thiên hạ, chỉ muốn anh kiệt ngạo bất tuân, mãi mãi là Tyler Odin bách chiến bách thắng…của em”

Bậc thầy sát thủ lần đầu cầu hôn tự nhiên thấy cảm động không biết làm sao, nhưng vẫn mơ mơ hồ hồ: “Thế nên ý em là đồng ý hả?”

Victor: “…”

Victor lớn tiếng nói: “Được! Không thành vấn đề! Em đồng ý với anh! Hoàn toàn đồng ý! Mình kết hôn đi!”

Chú thích:

(1) Nguyên văn Hảo chỉnh dĩ hạ “ 好整以暇 ”: chỉ dáng vẻ vừa nghiêm chỉnh lại ung dung không vội vàng, ban đầu dùng để hình dung quân đội, sau cũng có thể dùng với cá nhân

(2) 24K là đánh dấu phẩm chất của chế phẩm vàng, vàng 24K thường được mọi người cho rằng là vàng ròng, nhưng thực tế hàm lượng vàng chỉ có 99.99% (thật ra là 99.998%).

(3) Điểu “ 屌 ” cũng gọi là

朖 (lǎng), thông thường được viết thành “ 鸟 ”. Được dùng để chỉ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của nam giới hoặc làm từ mắng chửi. Hiện tại trên internet nó đã trở thành một câu nói ưa thích, mở rộng ra biểu đạt ý tứ lợi hại, dũng mãnh.


(4) Chín chín tám mươi mốt “ 九九八十一 ”: ý chỉ các kiếp nạn mà thầy trò Đường Tăng phải trải qua trên con đường đi thỉnh kinh

(5) Nguyên văn Âm tần “ 音频 ”: là thuật ngữ chuyên nghiệp, là một từ dùng để nói chung miêu tả âm tần trong phạm vi âm thanh cùng thiết bị liên quan và vai trò của nó.

Tất cả âm thanh

con người có thể nghe được đều gọi là âm tần, nó có thể bao quát các loại tạp âm. Âm thanh sau khi được thu lại, bất kể là tiếng nói chuyện, tiếng hát, nhạc cụ cũng có thể thông qua phần mềm nghe nhạc kỹ thuật số, hoặc có thể chế tác thành CD, lúc này tất cả âm thanh không thay đổi, bởi vì CD vốn là một kiểu với tập tin âm thanh (baike)


(6) Nguyên văn

Mục không tứ hải “ 目空四海 ”: Hình dung ngạo mạn, tự cao tự đại, coi thường hết thảy


(7) Nhập mộc tam phân “ 入木三分

“: thành ngữ bắt nguồn từ điển tích về Vương Chi Hi nhà thư pháp nổi tiéng của Trung Quốc, tương truyền Vương Chi Hi viết chữ lên tấm gỗ, viết xong mới phát hiện những chữ ông viết bằng bút lông in sâu vào tấm gỗ khoảng 3 phân.