Vào thời điểm này ở gần khu vực đỉnh núi Côn Luân, Thái Thượng lão quân cùng với một lão đầu đang cưỡi mây phi hành thì bỗng dưng lão tiên đầu bạc kia đang mải mê tu rượu thì nhìn thấy gì đó liền cất tiếng và chỉ cho Lão Quân điều gì đó, Lão Quân thấy vậy thì lão cũng sẵn tính tò mò liền nhìn theo hướng tay mà lão đầu kia chỉ.
Lão Quân khi nhìn xuống ngọn núi thì lão thấy một luồng sáng ánh kim tựa như linh khí đang phát ra liên tục và đã khiến cho hai lão tiên già phải đích thân hạ mình đáp xuống xem đó là thứ bảo bối gì mà có thể khiến cho hai lão đại tiên phải đích thân xem xét.
Hai lão vừa đáp xuống thì cảnh tượng mở ra trước mắt hai lão đại tiên chỉ là một cây bầu. Tưởng chừng như đó chỉ là một cây bầu bình thường nơi trần gian nhưng lạ là ở một chỗ là cây bầu này lại mọc trên đỉnh núi Côn Luân tựa như đã hàng ngàn, hàng vạn năm nên đã hấp thụ đầy đủ nhật nguyệt tinh khí và kết tinh ra được hai quả bầu một có màu ánh kim, quả còn lại là một màu ngân bạc. Lão Quân liền hỏi lão tiên bên cạnh mình:
- Lão huynh, huynh xem có việc gì cần tới không, nếu huynh cần thì ta và huynh sẽ chia nhau mỗi người một quả, ý huynh như thế nào???
Lão tiên kia thì tỏ ra chẳng thèm quan tâm tới Lão Quân mà vừa tu rượu một hơi rồi đáp lại Lão Quân với cái giọng lèm bèn như mấy tay nát rượu:
- Hayza, ta thì cần gì, lấy để đựng rượu thì ta cũng đã có hồ lô đại năng rồi, ta cần cái quái gì mà phải lấy hai cái quả bầu con con này, theo ta nghĩ Lão Quân huynh cần nó hơn ta đó, huynh thích thì mang về mà đựng tiên đan với lại nước thánh của huynh đi chứ ta đây cũng đấm thèm!!!
Nghe xong những lời nói đó của lão tiên bên cạnh thì Lão Quân hai mắt lão sáng rực lên và tỏ ra có vẻ vui lắm, lão như mở cờ trong bụng, lại nói thêm là nếu những lời nói của lão tiên kia mà thuộc về vị thần tiên khác nói ra thì có lẽ sẽ bị xem là vô lễ với Lõa Quân, đường đường lão là Thái Thượng Lão Quân một trong ba vị tam thanh nên sẽ rất ít người có thể nói năng như vậy với lão nhưng có vẻ như lão tiên bên cạnh Lão Quân lại dường như ở một cấp bậc khác có thể như địa vị của lão cũng ngang bằng hoặc có thể là địa vị cao hơn cả Lão Quân, trở lại với hai lão tiên già thì Lão Quân thừa biết cái tính lầy lội của vị đạo tiên kia thì quay sang liền hỏi lại nhỡ đâu lão ta lại đổi ý:
- Đạo huynh chắc chưa, nếu huynh đã nói vậy thì ta sẽ lấy hết cả hai đó!!!
Chốc lại sợ lão đầu này lại đổi ý, ở với nhau cả ngàn vạn năm nên Lão Quân cũng thừa hiểu tính lão, ông ta liền liền đưa ra giao kèo vô cùng béo bở:
- Phòng khi lão huynh đổi ý, ta cũng hứa luôn với huynh nếu như ta mà luyện hóa được tiên đan mới thì ta sẽ tặng cho huynh những viên tiên đan mới, Hoàng Quy lão nhân, huynh thấy như thế nào???
Nghe tới đây thì Hoàng Quy lão nhân cũng cười lớn khiến cho Thái Thượng Lão Quân vốn là một người nghiêm túc cũng phải cười lớn, mặc dù lão chẳng hiểu ông bạn này đang cười cái mẹ gì, và trong lúc hai vị đại tiên già này đang cười với nhau thì ở phía xa xa đang có một kẻ giấu mình, có vẻ như hắn đang theo dõi nhất cử nhất động của hai lão...
Lại nói về Hoàng Quy lão nhân, nhìn qua vẻ bề ngoài của lão ta thì có vẻ như rất giống với mấy tên ăn mày đầu đường xó chợ dưới nhân gian nhưng kỳ thực đừng vì vẻ bên ngoài của lão đánh lừa.
Lai lịch của lão lại vô cùng thâm sâu, lão vốn là con rùa lớn từ thời thượng cổ ở nơi Đông Hải, nhờ việc ẩn thân tu luyện cả vạn năm và gặp cơ duyên khi được hấp thụ linh khí do trái tim của Bàn Cổ ở gần đó tỏa ra nên đã có thể tu luyện thành hình người và lão còn có thể có một phần thần lực của Bàn Cổ và từ đó suy ra lão có thể được coi là truyền nhân duy nhất của Bàn Cổ đại thần.
Nếu xét về vai vế thì có lẽ chỉ có ba người đứng trên lão còn lại thì không ai có thể ngang bằng lão, kể cả có Ngọc Hoàng ở đây thì cũng phải hành lễ và gọi lão một tiếng ân sư.
Tuy nhiên với thân phận đó của lão và cùng với tính cách phóng khoáng thì lão cũng chẳng nề hà gì về việc xưng hô cả, lão ta chỉ muốn được uống rượu và đi đây đi đó, lại xét về pháp lực thì rất ít người có thể vượt qua được lão.
Trở lại với hai lão đầu thì sau khi hai người Lão Quân và Hoàng đại tiên hái được hai quả bầu tử kim đang định đi vi vu tiếp thì đột nhiên cả vùng trời lẫn mặt đất đột nhiên xảy ra xung chấn mà rung lên chấn động ầm ầm.
Những tiếng động lớn và kèm theo những đợt rung lắc vồ vập đánh tới như những cơn sóng dữ nơi biển khơi đã khiến cho hai lão đầu dù có pháp lực vô biên mà cũng bị bất ngờ không thể đứng vững trong mấy giây đầu và cũng bởi cả hai người chưa phòng bị gì cả nên sau một chút bất cẩn đó thì lúc sau cả hai lão mới có thể đi đứng bình thường lại được, Hoàng Quy lão nhân tỏ vẻ như tức tối vì trong cơn rung lắc kia đã khiến cho hồ lô rượu của lão rơi xuống mà đổ hết tung tóe ra đất:
- Hừ tên nào dám làm rung chuyển cả đất trời khiến cho rượu của ta đổ ra hết rồi, ông đây mà bắt được thì sẽ xé xác nhà ngươi ra làm từng khúc rồi đày con mẹ nhà ngươi xuống tầng thấp nhất của địa ngục...
Xả xong một tràng nhưng vẫn còn luyến tiếc, xong cũng chẳng biết làm gì, lão liền ngồi bịch xuống đất tỏ ra vẻ như lão tiếc hồ lô rượu của lão lắm, trái ngược với vẻ tức tối của Hoàng Quy lão nhân, Thái Thượng Lão Quân liền đăm mặt lại như đang suy nghĩ điều gì đó trong đầu rồi lão bước về phía Hoàng Quy lão nhân rồi đưa tay kéo lão bạn đứng lên, như hiểu được huynh đệ đang nghĩ gì và cả hai người nhìn nhau mà gật gật đầu rồi hướng thẳng về phía thiên cung mà bay về, còn kẻ theo dõi kia thì cũng nhanh chóng biến mất khỏi vị trí ẩn nấp về một nơi xa...
Trở lại nơi thiên cung, tưởng như trận rung động đó tưởng chừng như chỉ xảy ra ở phía dưới nhân gian nhưng trong Linh Tiêu điện, trong lúc các vị thần tiên đang thưởng yến cũng cảm thấy một sự rung lắc vô cùng mạnh mẽ khiến cho mọi người chao đảo, mọi thứ ngọc, bình quý đều đổ vỡ, điều này đã khiến cho Ngọc Hoàng vô cùng phẫn nộ, ngài liền lệnh cho hai vị thần là Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ đi ra cổng trời để nghe ngóng sự việc vừa xảy ra.
Sau một hồi nghe ngóng và quan sát được một lúc thì hai người đã trở lại và báo với Ngọc Hoàng một tin dữ là cái hố đen đang phong ấn Hắc Trùng đang rung chuyển dữ dội khiến cho cả yến tiệc đang từ xì xào bàn tán trở nên yên lặng hẳn.
Như chưa dừng lại ở đó, Thiên Lý Nhãn còn nói thêm là toàn bộ linh khí, quỷ khí và thi khí ở khắp mọi nơi đang tiến gần tới hố đen và chúng đang ngày càng dày đặc hơn, sau một hồi im ắng tĩnh lặng thì Ngọc Hoàng liền lập tức đứng phắt dậy rồi liền sai người đi chuẩn bị cho việc thượng triều để bàn bạc kế sách để đối phó, còn rượu tiệc thì dẹp...
-----------------
Trở lại với hai lão đại tiên kia thì khi hai lão vừa bay về tới được cổng trời thì Lão Quân được bốn tên lính canh chắp tay hành lễ nhưng lão không để ý đến bọn hắn, lão liền dùng phép để gọi hai đứa đồng tử trong cung ra, chỉ vài giây sau hai đứa đã có mặt rồi lão đưa đồ rồi thì thầm gì đó vào tai hai đứa, chỉ biết hai đứa nó dạ vâng một hồi rồi nhận lấy đồ mà đi luôn tỏ vẻ như rất khẩn trương, Lão Quân sau khi dặn dò xong hai đứa đồng tử thì lão liền quay sang phía Hoàng Quy lão nhân hỏi:
- Huynh có vào trong Linh...
Chưa kịp nói hết thì Hoàng Quy lão nhân không lấy rượu từ lúc nào mà đã thấy lão đang tu ừng ực, nghe Lão Quân hỏi vậy liền cắt lời:
- Huynh đi đi, ta sẽ ở ngoài này chơi với mấy tên thủ hạ trông cổng!!!
Nói xong lão liền cười lớn rồi ngồi bịch xuống, sau đó lão liền lôi ra trong túi áo một số đồ nhắm nghe chừng như khá ngon khiến cho bốn tên lính canh nhìn thấy mà thèm rỏ dãi, Lão Quân thấy vậy lắc đầu đầy ngao ngán rồi quay đi về hướng khác bỏ mặc Hoàng Quy lão nhân ở lại cổng trời mà nhậu...
Trở lại trong Linh Tiêu điện thì vào thời điểm này, Ngọc Hoàng Đại đế và chư thần tiên đứng xung quanh đang bàn về việc linh khí, quỷ khí và thi khí đang tràn ngập khắp nơi trần gian mà trước đó Thiên Lý Nhãn đã thông báo và chẳng phải nói thì ai cũng biết đó là điềm báo về sự trở lại của "kẻ mà ai cũng khϊếp sợ" - ác niệm của một vị hoàng đế cổ xưa - Hiên Viên thánh đế. Hắn còn được các vị thần tiên gọi là "HẮC TRÙNG THIÊN ĐẾ".
Lúc này, giữa bầu không khí trầm lắng, im lặng, bất chợt Ngọc Hoàng cất tiếng hỏi:
- Các vị ái khanh, ai có ý kiến gì về việc này không, không lẽ những lời cảnh báo của sứ giả Cửu Tinh giới là đúng sao???
Các vị thần đều đang cố vắt óc suy tính xem có diệu kế gì, đến ngay cả Thái Bạch Kim Tinh còn đang bấm đốt tay loạn cả lên mà tìm cách thì bỗng có tiếng nói phát ra từ phía Lý Tịnh - Lý Thiên vương:
- Thưa thánh thượng, thần và nhi tử Na Tra sẽ túc trực ở hố đen đó cả ngày lẫn đêm để đề phòng quỷ đế thoát ra, thần kính xin Ngọc Hoàng ban cho thần 10 vạn thiên quân cùng với Thiên Bồng nguyên soái và cháu của ngài là Nhị Lang chân quân để tiện có người hỗ trợ ngày đêm cho hai cha con thần!!!
Ngọc Hoàng nghe xong thì biết Lý Tịnh nói vậy biết cũng chẳng còn cách nào bèn gật gật đầu rồi truyền lệnh cho hai người Thiên Bồng và bảo Thái Bạch Kim Tinh cho đi gọi Nhị Lang tới.
Thái Bạch còn chưa kịp đi thì bỗng từ phía ngoài một lão nhân râu tóc bạc trắng, trên tay cầm một chiếc phất trần, bên cạnh là hai đứa đạo đồng cầm một cái bình màu ngọc bạc và trên tay đứa còn lại là một cái hồ lô màu vàng kim, lão nói:
- Tâu Ngọc Hoàng, lão thần ta có ý này!!!
Ngọc Hoàng biết lão có ý hay thì gật đầu:
- Lão Quân, xin ân sư ngài cứ nói!!!
Thái Thượng Lão Quân chắp tay:
- Ta sẽ luyện ra đan trấn khí bằng lò bát quái, ta sẽ luyện nó trong vòng 250 ngày với thái dương chân hỏa thì ta sẽ được một viên ""thiên kim đan"", với một viên đan ta có thể trấn áp các loại tà khí và hấp thụ linh khí, vì thế ta sẽ dùng 250 ngày để luyện hai viên kim đan và sẽ cho chúng tĩnh dưỡng đủ 1000 ngày để hấp thu nhật nguyệt tinh khí.
Các vị chư thần nghe xong thì chỉ có gật đầu tán thành nhưng duy chỉ có Lý Tịnh bước lên với vẻ ngao ngán tỏ vẻ chưa yên tâm nói:
- Ayza!!!! Tuy biết là viên tiên đan đó của Lão Quân có thể trấn áp uế khí, uế vật nhưng thời gian Lão Quân ngài luyện nó phải mất tới 1500 năm hạ giới vậy thì hai cha con ta phải làm như thế nào đây???
Lão Quân cười lớn đáp:
- Ta biết rằng là như vậy nhưng ta đã có cách, tuy thiên binh thiên tướng của thiên đình ta vẫn phải canh gác tên Hắc Trùng nên ta sẽ đưa lò bát quái của ta vào thế giới hỗn linh trong tấm Thiên họa đồ của ta, 1500 năm ra sẽ chỉ là 15 ngày thôi và chỉ có 15 năm dưới hạ giới và theo như ta tính toán thì kể cả có 150 năm nhân gian nữa thì hắn sẽ không thể thoát ra đâu!!!
Thấy mọi người vẫn còn đang nghi hoặc, lão liền chỉ vào hai chiếc bình trên tay hai đứa đồng tử:
- Đây, nếu các vị không tin thì đây là hai chiếc bình mà ta cũng vừa mới cùng với Hoàng Quy lão huynh hái đó thôi mà sau khi ta luyện chế trong lò bát quái đã được hơn trăm năm mà thực ra là chỉ có trong một thời gian ngắn có vài giờ đó thôi, Lý Thiên vương ngài cứ yên tâm đi!!!
Lão Quân vừa nói xong thì các vị tiên đều cười lớn tán thành, Lý Thiên vương cũng cười tỏ ra khâm phục, Ngọc Hoàng nghe vậy thì cũng cười theo cùng các vị chư thần:
- Vậy cứ theo ý của Lão Quân đi!!!
Thái Thượng Lão Quân nghe vậy cũng gật đầu rồi chắp tay cáo từ cùng các vị chư thần:
- Các vị, ta xin lui!!!
- Lão Quân bảo trọng....
- Cáo từ.... !!!
Các vị chư thần cũng chắp tay để từ biệt lão, dứt lời lão liền quay người rồi đi về phía Đâu Suất cung cùng hai đứa đồng tử...