Chương 7: Tiểu yêu tinh 2 (H)

Qua giờ Hợi, cửa phòng Ân Ly được mở ra. Tuần Du bước vào, cả người đã tắm gội, mang theo một mùi hương lành lạnh của trúc xanh. Hắn cởϊ áσ ngoài, giày và vớ, sau đó vén màn leo lên giường. Hắn ôm Ân Ly vào trong ngực, trong bóng đêm mơn trớn chân mày và đôi mắt của nàng, sau đó lướt nhanh qua môi.

Trong mơ, Ân Ly chỉ cảm thấy trên môi hơi ngứa ngáy, đôi môi đỏ thắm hé mở, duỗi một chiếc lưỡi thơm tho phấn hồng ra ngoài, như một đứa trẻ thè lưỡi liếʍ chỗ tê ngứa của mình, sự ngứa ngáy cũng theo đó mà biến mất. Hình như lại có thêm thứ gì đó hơi thô ráp chui vào trong miệng, quấn lấy chiếc lưỡi thơm tho trong đôi môi mềm mại chơi đùa.

Ngón tay của Tuần Du dây dưa xuôi theo môi lưỡi của nàng, thừa cơ tiến vào môi thơm, bắt lấy đầu lưỡi mềm mại chơi đùa, nó sang trái thì hắn cũng sang trái, nó trốn sang phải thì hắn lại kéo sang phải nghịch nàng, có lúc lại khuấy đảo chiếc lưỡi trong miệng, có lúc lại men theo khoang miệng móc lấy thịt bên trong hai má.

Tay của hắn lớn đến mức nào cơ chứ, một đầu ngón tay quậy phá làm nàng không ngậm miệng được, nước bọt chảy từ khóe môi xuôi xuống cằm, tường giọt nước đọng óng ánh dưới ánh trăng. Khiến cho ánh mắt của Tuần Du trở nên tối tăm, rút tay ra nâng mặt nàng lên, theo vệt nước óng ánh kia liếʍ lên khóe môi nàng, cuối cùng che lấy nó.

Đầu lưỡi đi theo đôi môi khẽ mở của nàng chui vào trong, quấn lấy cái lưỡi thơm tho chơi đùa khuấy đảo, sau đó lại mυ"ŧ nó vào miệng mình. Khi thì mυ"ŧ nhẹ rồi chầm chậm liếʍ láp, khi thì dùng răng cắn nhẹ, đầu lưỡi bị hắn làm cho tê ngứa. Nước bọt đầy miệng nàng đều bị Tuần Du mυ"ŧ xuống bụng.

Dọc theo đôi môi trượt xuống, hắn ngậm lấy tai ngọc của nàng, lúc nặng lúc nhẹ mυ"ŧ lấy nó. Chẳng lâu sau, tai ngọc đã bị hắn làm sưng đỏ. Hắn đau lòng liếʍ liếʍ bên tai đã đỏ, sau đó men theo viền tai liếʍ thẳng vào lỗ tai nho nhỏ, rồi đội nhiên chui vào trong hang liếʍ láp.

Tuy Ân Ly đang chìm trong giấc mơ, nhưng cơ thể vẫn không nhịn được mà giật mình, đây là điểm nhạy của nàng. Kiếp trước, Tuần Du vô tình phát hiện nó trong lúc hoan ái, sau này hắn rất thích trêu chọc nàng như vậy, mỗi lần chạm vào lỗ tai nhỏ thì cả người nàng lập tức run run, vì thế về sau nàng không chịu để hắn chạm vào nữa, hễ chạm vào thì sẽ giận, sau đó không cho hắn làm tiếp. Để mang lại lợi ích cho tương lai, trước kia Tuần Du rất ít khi trêu chọc chỗ này của nàng.

Thấy từng hành động nhỏ quen thuộc của nàng, cảm giác không chân thật của Tuần Du từ lúc trọng sinh tới nay lập tức biến mất, cô gái nhỏ mềm mại ngát hương trong ngực đúng thật là a Di bé bỏng hắn nhớ nhung nửa đời!

Ngón tay thon dài linh hoạt cởi cúc áo của nàng, miệng lưỡi xuôi theo cần cổ xinh đẹp trượt xuống, thơm ngọt của thiếu nữ ngày càng đậm đà. Hai hạt đậu nhỏ lấp ló dưới lớp áσ ɭóŧ bọc ở bên ngoài, hai nhụy hoa nhỏ trên chóp đã dựng thẳng run run, nhô ra khỏi áσ ɭóŧ.

Tuần Du kéo yếm lót sang một bên, khiến một nụ hoa nhỏ hiện ra, trắng nõn, xinh đẹp đẫy đà, trông như sẽ vắt ra nước. Đầu lưỡi liếʍ mυ"ŧ, thơm hương ngọt ngào. Tuần Du không nhịn được, dùng tay nắn bóp quả đào, mυ"ŧ hạt đậu nhỏ vào trong miệng. Đầu lưỡi nhẹ nhàng ma sát, răng cắn nhẹ, đánh lưỡi quanh nhụy hoa, sau đó dùng sức mυ"ŧ, hệt như hắn muốn mυ"ŧ ra thứ gì đó.

Tay kia vẫn không quên duỗi vào trong tiết khố của nàng, men theo khe hở nhỏ hẹp móc lấy nó, trong tay ướt dầm dề, hóa ra nàng đã ướt đẫm từ sớm.

Tuần Du nhẹ nhàng thở gấp, cởi tiết khố của nàng xuống, vội vàng hôn lên mật huyệt, liếʍ nhẹ mυ"ŧ mạnh, đầu lưỡi chui vào trong lỗ nhỏ, vét lấy mật dịch khắp vách thịt, thi thoảng còn bắt chước lúc giao hoan, rút ra đâm vào chơi đùa nàng.

Càng mυ"ŧ chất dịch sánh ngọt bên trong mật huyệt càng nhiều, dọc theo miệng hang tràn ra ngoài, trượt vào lỗ hoa cúc nhỏ xíu bí ẩn phía dưới. Tuần Du xuôi theo mật dịch liếʍ lên trên, cả người chôn dưới chân nàng, chỉ có hai bàn tay dùng sức tách hai quả mông mềm mại trắng nõn, làm hiện ra lỗ hoa cúc nhỏ dính đầy mật nước.

Tuần Du bắt hai chân dài đang gác lên vai hắn giơ lên, gập người nàng lại, banh rộng toàn bộ cúc huyệt để trước mặt hắn. Hắn thè lưỡi đi theo rãnh mông liếʍ lên cúc huyệt, không chỗ nào trên người Ân Ly là không đẹp, ngay cả lỗ hậu cũng trắng nõn ngọt thanh. Đầu lưỡi mơn trớn từng nếp gấp bên ngoài cúc huyệt, men theo nếp gấp liếʍ từ ngoài vào trong, chui vào nấp dưới những nếp uốn trong lỗ nhỏ.

Cúc huyệt chặt khít, được mật dịch và nước bọt tưới tiêu càng thêm trơn bóng. Đầu lưỡi ấm áp chui vào trong, nóng như có một con rắn lửa bên trong lỗ hoa cúc. Đầu lưỡi nạo vét vách tường bên trong cúc huyệt mềm mại, cửa hang bị kí©h thí©ɧ ngày càng rộng ra, đầu lưỡi cũng theo tràng dịch (dịch tiết ra ở cúc huyệt) chui vào ngày càng sâu.

Ân Ly bị kí©h thí©ɧ liên tục thở gấp, nhưng không còn sức lực để giãy giụa. Toàn bộ gương mặt của Tuần cũng vùi vào giữa hai chân nàng, sóng mũi cao thi thoảng có thể chạm vào miệng hoa huyệt ướt nhẹp của nàng. Đầu lưỡi không ngừng ra vào trong cúc huyệt, tốc độ càng lúc càng nhanh...

"A!" Ân Ly bật ra một tiếng la nhỏ vụn, lưng cong lên cao vυ"t, tạo thành một vòng cung xinh đẹp. Lỗ ngọt co rút dữ dội, mật dịch trong hoa huyệt bắn ra ngoài, nàng lại ra!

Lúc này Tuần Du đã đói khát không nhịn được nữa, gậy thịt ngẩng cao, thân gậy nổi đầy gân xanh, nhanh chóng kéo quần áo trên người xuống. Ngón tay nhẹ nhàng miết trên môi Ân Ly, trong giấc mơ, nàng quả nhiên lại thè lưỡi ra liếʍ láp.

Tuần Du nhìn chằm chằm chiếc lưỡi nàng thè ra ngoài, ánh mắt ngày càng tăm tối. Hắn nhẹ nhàng vắt ngang ngực nàng, một tay đỡ lấy gậy thịt cọ cọ môi nàng, nơi lỗ nhỏ bên trên qυყ đầυ tràn ra dịch lỏng, quệt qua môi nàng làm nó sáng bóng.

Không lâu sau, Ân Ly quả nhiên lại lè chiếc lưỡi thơm tho ra, muốn liếʍ rơi thứ đồ trêu ghẹo môi nàng. Đầu lưỡi vẽ thành vòng tròn, vừa hay liếʍ trúng lỗ nhỏ đang mở trên đầu gậy của hắn. L*иg ngực Tuần Du phập phòng dữ dội, gậy thịt căng hết mức, dịch lỏng trên lỗ qυყ đầυ tràn ra ngày càng mạnh mẽ, lỗ nhỏ đóng mở liên hồi thiếu chút nữa đã bắn tinh, may mà hắn kịp thời khống chế được bản thân.

Gậy thịt vẫn còn cọ quanh đôi môi nàng, chiếc lưỡi nhỏ thơm tho liếʍ không có tác dụng, nên nàng dùng răng để cắn. Gậy thịt vừa quệt qua môi dưới, hàm trăng trắng tinh đã quẹt qua gậy lớn, đau đến nỗi khiến Tuần Du hít thở liên tục. Gậy thịt vốn đã căng đau, bây giờ lại thành đau đớn khó nhịn.

Quả nhiên là một cô nhóc xấu xa, trong mơ cũng không chịu yên tĩnh! Tuần Du thẳng tay bóp mũi nàng, nhân lúc nàng hả miệng để thở, ưỡn hông nhét gậy thịt đỏ tím vào bên trong!

"Ô..." Tuần Du nhẹ nhàng nhắm mắt rêи ɾỉ. Mặc dù chỉ vào được một phần ba chiều dài, nhưng bên trong đôi môi mềm mại bóng loáng của nàng lại làm hắn vô cùng sảng khoái. Lưỡi thơm trong miệng muốn xua đuổi kẻ xâm lăng khổng lồ tới từ bên ngoài, đẩy cây gậy đang xâm nhập ra, nhưng cái thứ khổng lồ này đâu dễ gì mà chịu chìu theo ý nàng. Như đang chơi đùa, lúc đầu lưỡi uốn lượn của nàng đẩy đầu trụ, thì gậy thịt lại phải liên tục đi vào trong, sau khi lỗ nhỏ trên qυყ đầυ cọ mấy lần trên lưỡi mới chui ra ngoài, chẳng lâu sau lại vào tiếp, đã thế lần sau còn vào sâu hơn lần trước, mỗi lần một nhanh.

Ân Ly không cam lòng, nghiêng đầu sang muốn cho kẻ xâm lăng này một bài học. Tuần Du lanh tay lẹ mắt, bóp xương quai hàm của nàng, Hắn xuýt xoa, ngay cả phu quân nhà mình mà nha đầu xấu tính này cũng dám cắn! Ấy vậy mà lúc này Tuần Du lại quên mất kiếp này hai người vẫn chưa thành thân, mặt dày vô sỉ tự xưng thành "phu quân nhà mình".

Một tay hắn bóp lấy cằm Ân Ly, một tay nắm ngón tay ngọc thon dài của nàng bao lấy phần gậy thịt còn ở bên ngoài, nhanh chóng ma sát. Dùng sức đẩy hông rút ra đâm vào miệng nàng, gậy thịt đâm chếch vào trong, cạ qua lưỡi nhỏ thơm tho của nàng, đâm phải má trái, má trái lập tức phồng lên thành hình đầu gậy, vô cùng dâʍ ɖu͙©.

(Bản edit này chỉ được editor đăng tải tại truyenhdt.com | @nuoccom, ở những nơi khác đều là ăn cắp)