Nàng từ trước đến giờ nổi tiếng là lười không thể tả, nhưng có người điếc không sợ súng muốn nàng làm tiểu tỳ của Bảo chủ Bưng trà, lau bàn nàng biết làm, bất quá nếu việc khó hơn một chút nữa liền không xong rồi. Cả ngày chờ ở trong phòng nhìn chằm chằm cái giường lớn kia, làm cho nàng càng xem càng muốn ngủ, chẳng biết lúc nào bò lên giường. Vừa tỉnh lại đã thấy tên Bảo chủ dã nhân nhìn chằm chằm nàng, nhưng “đội cảm tử” mà người người bên trong Bảo bội phục là nàng lại không sợ. Cố ý trêu hắn cái hai câu, phát hiện tên Bảo chủ này khi nói chuyện đều thích la hét kỳ thực rất ngây thơ, bị nàng trêu chọc đến đỏ mặt, bên tai càng hồng. Ây da, sao hắn đáng yêu như thế. Hại người không thuộc về thời đại này như nàng cũng không muốn rời đi, từ đây hắn quy nàng tráo ── Võ công của hắn cái thế nhưng lại không biết chứ, chỉ có thể bị gọi lỗ hán tử, làm đại hiệp không được. Thế là nàng làm Phu tử của hắn, sổ sách, ngay cả phòng thu chi… Nhân sĩ giang hồ đừng tiếp tục bắt nạt hắn nói nghĩa khí, quen thói đến có mượn không trả. Rất nhanh hắn liền trở thành Bảo chủ giàu có nhất, nhưng hắn lại ngại quá nhiều. Thám thính được tuổi nàng đã không còn là cọng cỏ non, liền muốn nàng thăng cấp làm nương tử của hắn. Nàng nói muốn cân nhắc, hắn lại học trộm chiêu “Lên xe trước bù phiếu sau” của người hiện đại các nàng …