Vị vương gia sinh ra trong những năm tháng mưa gió gập ghềnh.
Một vị vương gia chĩa súng vào mũi người khác cướp dâu.
Một vị vương gia tận mắt chứng kiến hoàng hậu Uyển Dung phát điên.
Một vị vương gia tưởng chừng như sống đời mơ màng nhưng lại âm thầm coi giữ non sông đã rách nát.
Một vị vương gia cuối cùng, suốt đời chưa từng để lại một cốt nhục nào.
Trọn đời chỉ ôm duy nhất một mối tình si, một sáng vuột mất, đã là vĩnh hằng.
Chuyện khó chịu đựng nhất trên đời, không phải là mất đi người mình yêu nhất, mà là biết rất rõ rằng mình sẽ mất đi nàng, lại còn là chính tay đẩy nàng đi…
Chàng là tiểu vương gia cuối cùng của Thanh triều, mặc cho đại thế đã mất, chàng vẫn phong lưu hào hoa như ngày nào, phóng túng ương ngạnh, ngửa tay là mây, lật tay thành mưa.