Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vị Vua Được Sinh Ra Từ Đó

Chương 12

« Chương TrướcChương Tiếp »
Iris tự hào vì lớn lên ở phương bắc. Cô ấy quá tự tin rằng chừng này sẽ ổn vì cô ấy đã có ba tháng kinh nghiệm lang thang khắp nơi ấy. Tuy nhiên, cô ấy chưa bao giờ bước ra khỏi tu viện cho đến khi 19 tuổi, và thể chất vốn yếu ớt vì Celios đã tiêu hóa chất độc do nhà vua đưa ra khi cô ấy mang thai. Với sự giúp đỡ của những người hầu, cô được rửa sạch bằng nước ấm và nằm trong một căn phòng đầy củi trong lò sưởi, nhưng cô đã lên cơn sốt cao nghiêm trọng.

“Ugh, thật lạ khi một vị khách đột nhiên tiến vào nơi này, nhưng cô ấy cũng là một người bệnh.”

"Tôi biết. Cơ thể cô ấy trông yếu ớt, nhưng làm sao cô ấy có thể bị ướt mà vẫn có sự tự tin như vậy cơ chứ…”

Cô có thể nghe thấy những gì họ đang nói bên cạnh cô rất rõ. Có ổn không khi xấu tính trước mặt một người đang ốm như vậy chứ? Iris rất bực bội, nhưng cô ấy không còn cách nào khác ngoài việc bình tĩnh đón nhận vì cô ấy đang cảm thấy rất ấm áp. Trong mọi trường hợp, cô ấy đã sống sót và đến đây. Con đường cô đến không hẳn là một tuyến đường hoàn chỉnh. Sid sẽ đi dọc theo con đường đã được làm sẵn, vì vậy hắnsẽ không đến điền trang Asheri cho đến giờ ăn trưa hôm nay. Iris biết Ritero sẽ phản ứng thế nào khi Sid đến chào ở khu nhà phụ. Nghe nói về gia đình Asheri từ Hayer, cô ấy có thể suy đoán ở một mức độ nào đó. Trừ khi Sid hỏi ông của hắn xem ông có nhìn thấy Iris không, Ritero sẽ không nói về chuyến thăm của cô ấy. Nhưng nếu Sid hỏi về cô ấy, rõ ràng là ông ta sẽ không giấu giếm. Sáu năm trước, trước khi vượt qua Cổng phía Bắc, khi Iris bị Sid cưỡng bức kéo ra khỏi tu viện và hướng về thủ đô, cô đã ở lại với gia đình Asheri. Tuy nhiên, lúc đó cô nhớ rõ mình ở trong tòa nhà chính chứ không phải khu nhà phụ. Khi đó, họ dùng bữa trưa và nghe báo cáo. Hayer Asheri sẽ đến vào buổi tối. Có vẻ như tin nhắn ông ấy gửi đã đến. Sid không thích em trai của mình, vì vậy hắn ta rời thủ đô ngay lập tức, mặc dù hắn có thể gặp Hayer sau một ngày ở lại. Iris gặp Hayer một tháng sau đó, khi đang chuẩn bị cho đám cưới. Iris muốn tỉnh táo nhất có thể, nhưng cơn sốt khiến cô không thể nhấc một ngón tay cho đến khi Sid đến. Sau đó, khi cô ấy nghe thấy tiếng vó ngựa, cô ấy đứng dậy và nhìn ra ngoài cửa sổ. Sid vừa dừng lại trước căn nhà phụ để chào ông hắn. Iris hít một hơi nóng và đi vào phòng liền kề với người giúp việc. Annie bối rối hỏi.

"Cô đang làm gì ở đây?"

“Ngươi có thể giấu ta đi không?”

“…Giấu người ư?”

Trong khi Annie đang hỏi lại, giọng nói của người quản gia đã vang lên bên ngoài.

“Ngài Sid đến rồi, mời ra ngoài chào hỏi.”

Lúc đó, Annie nhìn Iris với ánh mắt nghi ngờ. Cô nói với ánh mắt không tin tưởng được ai của cô ấy.

“Được rồi, ngươi không cần giúp ta. Thay vào đó… Cô có thể nói với trưởng tộc một điều không?

“À, thật là…”

Rõ ràng là Annie không muốn làm quá lên bất cứ điều gì, nhưng cô ấy quá yếu thế và hỏi Iris một cách cộc lốc, người có khuôn mặt trắng bệch như sắp chết.

"Nó là gì?"

“Hãy nói với ông ấy là ngài Hayer bị bệnh.”



"…Điều đó có thể ư?"

Annie trưng ra một cái nhìn ngớ ngẩn. Ngài ấy trông mạnh mẽ, như thể tất cả các bệnh tật trên thế giới đều có thể tránh được. Iris tiếp tục.

“Cô có thể kiểm tra nó trong một ngày tới. Sau đó, bạn có thể giao lại tôi cho Sid, nên hãy đưa tôi cái này. Tôi có thể chữa được.”

“…….”

“Mạng sống của tôi đang bị đe dọa.”

Annie nheo mắt nhìn cô ấy, rồi đắp chăn cho cô ấy và nói,

“Ở lại đây.”

Iris gật đầu và quấn mình trong chăn. Người cô lúc nóng lúc lạnh. Đó là một cơn sốt đến mức mê sảng.

“…phải sống.”

Iris thì thầm với chính mình. Cô nung nấu ý chí sống bằng cách nào đó, nhưng điều đó thực sự không dễ dàng. Từ giờ trở đi, cô không còn lựa chọn nào khác ngoài phó mặc cho số phận.

* * *

Người giúp việc của Asheri, Annie, đang ở trong tình trạng rất khó chịu. Cô bắt đầu làm giúp việc từ năm 13 tuổi, đến năm 20 tuổi, cô đã có một quy tắc vững chắc. Không bao giờ, dù thế nào đi nữa, không bao giờ can thiệp vào những vấn đề phát sinh trong gia đình chủ sở hữu. Vì vậy, cô không muốn nghe Iris. Đó là bởi vì rõ ràng là cô ấy sẽ chỉ bị liên lụy nếu cô ấy can thiệp mà không có lý do.

“À, trời ơi là trời.”

Tuy nhiên, cuối cùng, Annie đã chuyển lời cho Ritero Asheri. Đó là vì người phụ nữ nói rằng cuộc sống của cô ấy đang bị đe dọa với khuôn mặt như sắp chết. Với khuôn mặt nhút nhát như vậy, đôi mắt của cô ấy giống như mắt của một con nai. Cô ấy đang chui đầu vào miệng sư tử chỉ vì một quý cô quý tộc mà cô ấy thậm chí còn không biết, và cô ấy cảm thấy tê dại vì một lý do nào đó. Cuối cùng, Annie chạy đến chỗ Ritero, người đang đi chậm rãi để chào đón cháu trai của mình.

“Chủ nhân, cái đó…”



Vì những người hầu hiếm khi nói chuyện với ông ta trước, Ritero ra hiệu cho cô đến gần ông hơn, biết rằng có một tin nhắn từ Iris. Annie nói.

“Tôi không biết ý cô ấy là gì, nhưng cô ấy nói ngài Hayer bị ốm. Cô ấy biết cách chữa trị.”

“Hừm.”

Ritero không trả lời, chỉ gật hoặc lắc đầu. Tuy nhiên, ngay khi anh ta thì thầm với người quản gia phụ trách, có vẻ như ông ta đang cố gửi một tin nhắn để Hayer kiểm tra.

Sau khi chuyển lời, Annie dùng cả hai tay ôm lấy ngực vì tim đập nhanh. Ngay cả khi đó là một người mà cô ấy gặp lần đầu tiên, cô ấy không có lựa chọn nào khác ngoài việc giúp đỡ vì dù sao mạng sống của cô quý tộc kia cũng đang bị đe dọa. Sau đó, cô chạy ra cửa để chào đón cùng những người hầu khác.

* * *

Iris, người bị bỏ lại trong căn phòng liền kề, đưa tay lên trán. Tay và trán cô đều nóng, vì vậy cô không thể chắc cơ thể mình có còn ổn hay không. Sau khi chào hỏi, đã đến lúc trở lại tòa nhà chính và bắt đầu bữa trưa, nhưng thấy không có ai xông vào, có vẻ như mọi việc đã qua đi một cách an toàn. Iris rùng mình trong căn phòng liền kề không có hệ thống sưởi cho đến chiều, rồi chịu đựng thêm một giờ nữa vào lúc 4 giờ chiều, khi Sid chắc chắn đã rời đi sau bữa trưa. Đó là một cơn sốt khiến cho dù chỉ bước một bước cũng đau đớn. Iris tìm cách đến được lò sưởi và gục xuống tấm thảm. Cô nghĩ lần này cô thực sự sẽ chết.

“Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi chết ở Asheri?”

Cô đã cố gắng tìm ra nó, nhưng cô không có sức để nhấc một ngón tay, vì vậy cô không có sức để suy nghĩ bằng đầu. Đó là khi cô ấy cầu nguyện rằng nếu được sinh ra một lần nữa, cô ấy sẽ được sinh ra với một cơ thể mạnh mẽ như sắt thép, bất kể điều gì, giống như Hayer Asheri. Cơ thể cô cảm thấy nhẹ nhàng, và cô nghe thấy một giọng nói trầm thấp.

“Cho dù cô ấy không được đón chào như thế nào đi nữa, tại sao bạn lại để cho khách nằm trên sàn?”

“Ngài thật sự không để ý à? Cô ấy đã tự đi ra khỏi giường đó chứ.”

“Nếu người phụ nữ này chết thì sao?”

Ah. Một giọng nói quen thuộc. Iris tuyệt vọng mở mắt ra. Một người đàn ông đẹp như mặt trời từ từ chảy vào tầm nhìn của cô. Một người đàn ông trẻ hơn cô 25 tuổi và có vẻ mặt tự tin vì Luwan vẫn chưa phòng bị. Mối tình đầu mà cô chỉ có một lần trong đời. Hayer Asheri đã ở đây. Hayer đặt Iris trên ghế một lúc, sau đó nhấc giường và chuyển nó đến lò sưởi. Sau khi đặt cô trở lại giường, anh ra lệnh khiến tất cả những người hầu rời đi. Iris nhìn Hayer, hơi thở như sắp đứt. Anh cúi người xuống giường bằng một tay. Hayer nói với giọng khá lạnh lùng.

"Cô có biết về vết thương của tôi?"

Anh ta có đôi mắt màu cam khiến người nhìn cảm thấy sảng khoái, nhưng anh ta cũng là một người đàn ông có nghị lực mạnh mẽ đến mức nếu anh ta cau mày, bầu không khí xung quanh anh ta sẽ đột ngột chìm xuống. Iris cố gắng thích nghi với anh, sự thật rằng cô là một người phụ nữ xa lạ mà anh gặp lần đầu tiên. Cô biết rằng một người anh chưa từng gặp biết điểm yếu lớn nhất của anh, vì vậy anh không thể chào đón cô nồng nhiệt như trong ký ức của cô. Mặc dù trong đầu cô biết điều đó, nhưng tình cảm của cô đã chảy vào tim và cô không thể tùy ý kiểm soát biểu hiện của mình. Iris không còn lựa chọn nào khác ngoài việc làm cho khuôn mặt của mình trở nên cứng rắn cho đến khi nó trông thật giả tạo. Sau đó, cô rêи ɾỉ trong đau đớn và nhắm mắt lại. Cô ấy cố gắng nói về Cổng phía Bắc, nhưng không có âm thanh nào thoát ra khỏi miệng. Đó là điều mà cô ấy nhận thấy ngay sau khi hồi quy. Có lẽ ngay cả khi cô ấy biết về tương lai, cô ấy cũng không thể tiết lộ nó cho người khác.
« Chương TrướcChương Tiếp »