"Ngươi biết không, ta đã từng rất ngưỡng mộ ngươi đấy, ngưỡng mộ Bạch Dạ Đế Vương cuồng ngạo vô địch. Ngươi từng là mục tiêu phấn đấu của ta.
Nhưng càng tiếp xúc với thế giới rộng lớn, ta mới biết được rằng ánh mắt mình lúc đó có bao nhiêu hạn hẹp. Kẻ mạnh hơn ngươi có rất nhiều, thậm chí còn có người mạnh mẽ như thần ma. Mà ta một ngày nào đó nhất định cũng có thể đạt đến cảnh giới như vậy, rồi thống trị phiến thiên địa này, chí cao quyền lực và sức mạnh, đó là hoài bảo của mọi nam nhân, không phải sao?"
Bradwell không dừng lại, có chút đắc ý mà diễn thuyết, ánh mắt tựa như rắn độc.
"Còn ngươi, cuối cùng sẽ trở thành một viên đá kê chân để ta leo lên mục tiêu của mình."
Mặc cho sự mỉa mai của Bradwell, Yami vẫn một mực im lặng không nói lời nào, lâm vào trầm tư ngắn ngủi.
"Chí cao quyền lực và sức mạnh... thật sự đáng giá để hoài niệm đấy..."
Bên trong Yami, Megami nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu, có lẽ cô cũng vừa hồi tưởng về thời kỳ toàn thịnh của mình, dù là vậy, từ giọng điệu của Megami nghe ra được, cô không có chút tiếc nuối hay vấn vương nào cả.
Kẻ đứng trên đỉnh cao vô thượng của Tam Thiên Chân Giới như cô, hiểu rõ hơn ai hết đó là sự nhàm chán tới mức nào, nếu không Megami đã chẳng tự xé mình làm hai nửa rồi.
Mà cũng vì vậy, cô mới có thể gặp được gã phàm nhân này, kể từ đó, mọi thứ trở nên thú vị hơn nhiều cái thời cô ở cảnh giới toàn trí toàn năng.
Còn Yami, hắn buộc phải mạnh hơn vì có thứ hắn cần bảo vệ, không phải vì cái gì đó như thống trị thế giới, để rồi nhận ra, vượt qua mọi chông gai nơi cuối con đường mình bước đi, chỉ đổi lại sự sợ hãi của thế nhân, nhưng đó lại là một câu chuyện khác,...
"Được rồi! Bắt đầu hành động, bao vây bắt giữ nghi phạm! Thủ trưởng có hiềm nghi bao che nghi phạm, cùng một chỗ bắt lấy! Ai phản khán, gϊếŧ"
Bradwell hiển nhiên không biết đối với Megami và Yami, mục tiêu của hắn là nhàm chán cỡ nào, vẫn rất tự tin, phất tay ra lệnh, không quên kéo lùi một khoảng cách nhất định với Yami.
"Rõ!"
Đoàn người đo Bradwell mang tới đồng thanh hô to, trên người bộc phát ra năng lượng kinh người, bản thân hắn thì lặng lẽ khởi động camera mini công nghệ cao giấu trong kẹp cà vạt.
Kế hoạch của Bradwell không chỉ có đánh bại Yami, mà còn là phải làm lung lay địa vị của Kenzaki.
Bradwell không ngu ngốc, hắn vẫn biết Bạch Dạ Đế Vương rất mạnh, sâu không lường được. Không biết mười năm qua tại sao hắn lại mất tích, nhưng hẳn sẽ không yếu hơn khi đó, thậm chí càng mạnh.
Dù bọn hắn cũng mạnh lên nhiều, có thể nói là sức mạnh tăng lên như tên lửa, nhưng so với một kẻ sức mạnh tối đa vẫn chìm trong sương mù ẩn số như Bạch Dạ Đế Vương, thì không nói trước được điều gì cả.
Cho nên, trận chiến này chỉ là một trận thăm dò, xem xét điểm giới sức mạnh thật sự của hắn ở nơi nào.
Camera đã bật, sẽ ghi hết diễn biến cuộc chiến, một chi tiết cũng không bỏ sót. Nếu thành công đánh bại Bạch Dạ Đế Vương thì tốt, còn không thì cũng phân tích được sức mạnh của hắn.
Trên người Bradwell có thiết bị dịch chuyển, hắn tin tưởng với thực lực của mình và thiết bị này trên tay, có hơn 95% cơ hội chạy trốn thành công.
Khi đó, đoạn video được ghi lại sẽ là một thu hoạch quý giá. Không chỉ là cơ sở phân tích Bạch Dạ Đế Vương, mà còn là bằng chứng buộc tội Kenzaki, cấu kết tội phạm, gϊếŧ người thi hành công vụ, dù cho biện minh thế nào cũng không thoát tội được, sẽ chỉ làm lòng dân sợ hãi.
Chiếc ghế thủ trưởng của Kenzaki chắc chắn giữ không được, phe phái chính quyền của hắn hiện tại, chắc chắn cũng sụp đổ.
"Ngươi hiện tại có thể làm được gì đây?"
Bradwell liếʍ liếʍ môi, vẻ đắc ý trong đôi mắt không hề che giấu.
Chỉ là, kế hoạch của hắn đã được định sẵn rằng sẽ thất bại. Bởi lẽ kẻ hắn nhằm vào là Yami, một kẻ mà hắn mãi mãi không hiểu được là tồn tại thế nào.
Yami hay phải gọi là Kiêu Hoành Nhân Đế chưa bao giờ quan tâm tới âm mưu của lũ sâu mọt, không cần thiết để làm điều đó. Trí tuệ của hắn là dùng để đối phó những kẻ thù tầm cỡ, ví dụ như Đại Đế, hay xa hơn nữa là Khởi Nguyên Thiên Đế.
Còn loài sâu bọ này? Giẫm nát là được.
Yami trừng mắt, tại khoảnh khắc đó, một tiếng vang chấn động màng nhĩ, cơ hồ làm điếc tai mọi người ở gần, không chỉ có vậy, tầm mắt tất cả bị một màu đen đặc bao trùm, như là thế giới bị nhấn chìm trong bóng tối.
Toàn bộ người do Bradwell mang tới cả một tiếng hét thảm cũng không thể phát ra, bởi vì toàn bộ đã bị đánh thành tro cặn, trần nhà phía trên cũng không còn nhìn thấy nữa, đã tan biến từ lúc nào.
Ở giữa căn phòng không nóc, Kenzaki loáy ngoáy đưa mắt nhìn quanh bốn phía tìm kiếm hình bóng Yami cũng đã biến mất ngaykhi ánh sáng tràn ngập căn phòng.
...........
Không gian bên ngoài Trái Đất, ánh mắt Bradwell run rẩy dữ dội, trong chớp mắt vừa rồi, khi căn phòng vừa bị bóng tối bao trùm, cơ hể hắn liền bị sức mạnh mãnh liệt đè ép, cảm giác nguy cơ ấp đến, không suy nghĩ nhiều nữa, hắn lập tức khởi động thiết bị dịch chuyển, rồi được truyền tống tới không gian bên ngoài Trái Đất.
Tuy là thành công chạy thoát, một nửa cơ thể hắn đã bị bóng tối kia nuốt chửng, thân tàn ma dại, thảm không nỡ nhìn.
Bradwell đã nghĩ đến vô số khả năng và vô số cách ứng đối, Bạch Dạ Đế Vương chắc chắn không yếu, đối phó hắn sẽ gặp nhiều khó khăn.
Chỉ là hắn không tính đến việc, sức mạnh của Bạch Dạ Đế Vương lại có thể kinh khủng tới mức này. Những người kia dù là chỉ để thăm dò, nhưng thực lực cũng không phải loại yếu đuối xoàng xĩnh. Vậy mà trong nháy mắt toàn diệt, chỉ mình hắn có thể chạy thoát được, mà còn là thoát một cách không toàn vẹn.
Camera đoán chừng cũng không quay được gì, bùm một cái nháy mắt toàn diệt trong bóng tối, còn có thể ghi lại gì chứ?
"Đây còn là... sức mạnh của một con người sao?"
Bradwell thất hồn lạc phách nghĩ thầm.
"Không được, phải mau liên hệ, đối thủ lần này tuyệt đối không thể xem nhẹ! Là nguy cơ lớn nhất!"
Đẩy sự kinh hoảng ra khỏi đầu, Bradwell hối hả tìm kiếm thiết bị truyền tin, việc cần làm lúc này là cảnh báo cho tổ chức.
"Ngươi hỏi ta có thể làm được gì?"
Trong không gian bao la, nơi lẽ ra âm thanh không thể truyền đi, ấy vậy mà câu nói đó bỗng nhiên bất thình lình rơi vào trong tai hắn.
Mọi động tác của Bradwell cứng đờ trong kinh, hắn cố đưa mắt tìm kiếm xem từ nơi nào giọng nói phát ra.
"Đây là câu trả lời."
Một lần nữa, giọng nói đó lại vang lên, Bradwell lúc này cũng nhận ra, âm thanh không phải truyền tới từ nơi nào, mà trực tiếp đưa thẳng vào tinh thần của hắn.
Vào lúc đó, một đóa hoa sen trắng khổng lồ với từng cánh hoa trông như những chiếc cánh nở bừng trong không gian.
Cảnh tượng kì vĩ đó là thứ cuối cùng Bradwell nhìn thấy trước khi bị xóa sổ khỏi thế gian.
............
"Xong... rồi...?"
Nhìn thấy Yami lần nữa xuất hiện trong phòng làm việc của mình, Kenzaki không khỏi lắp bắp hỏi một câu hỏi mà hắn đã biết rõ câu trả lời.
Bất kỳ ai lựa chọn đối đầu với gã tóc trắng này đều có một kết cục cực kỳ khó coi, đây là kinh nghiệm Kenzaki rút ra được từ các sự kiện trong quá khứ, cũng là đức tin của hắn.
Không trả lời Kenzaki, Yami sử dụng Thưởng Ngoạn Thời Gian khôi phục lại trần nhà bị phá hủy lúc nãy, hắn không định nói chuyện trong một căn phòng đầy ánh sáng mặt trời chói chang, Kenzaki thức thời ngậm miệng, không nói gì thêm.
"Phải rồi! Còn Ngân Quang! Vấn đề này nên giải quyết thế nào?"
Sau khi trần nhà và cửa phòng được Yami sửa chữa hoàn hảo như cũ, Kenzaki sực nhớ tới việc quan trọng cần phải giải quyết, vội vã hỏi gã tóc trắng vừa tựa lưng vào vách tường cạnh cánh cửa.
Không chỉ như thế, vấn đề nội gián trong phe của hắn cũng cần phải xử lý.
"À phải rồi, cái Ngân Quang đó..."
Ầm!
Một lần nữa, trước khi Yami nói xong, cánh cửa lại bị đạp phá. Một người thanh niên cao lớn vạm vỡ, trên má có một vết sẹo, khấp thân hình nồng thở mùi vị sa trường trận mạc bước vào.
Ánh mắt hắn lo lắng nhìn quét bốn hướng, rồi khi thấy Kenzaki vẫn an toàn không một vết xước mới thở hắt ra một hơi.
"Yami?"
Bấy giờ hắn mới để ý tới bên cạnh mình còn một thiếu niên tóc trắng, không giấu nổi vẻ ngạc nhiên, hắn bật thốt lên.
"Yoru,... đã lâu không gặp"
Nhìn thẳng vào gương mặt dù đã trưởng thành nhưng vẫn còn có thể tìm ra vài nét tương đồng với người bạn học trong quá khứ, Yami đáp lại.