Chương 12: Tuyệt Ma Địa

"Là ngươi gϊếŧ người Tuyệt Ma Địa chúng ta?"

Ngay lúc Yami đang chuẩn bị trở về Yozakura, cuồng phong bỗng nổi lên dữ dội, mang theo cát bay đá chạy từ sau hắn cuốn tới, tiếp đó là 1 phóng người hiển hiện giữa không trung.

Đây là 1 thiếu nữ, xinh đẹp vô cùng, không nhiễm bụi trần, mái tóc dài đỏ rực tựa như màu máu phiêu phù trong gió. Gương mặt cô phủ 1 tầng sương lạnh, sát khí dày đặc, từ trên cao nhìn xuống kiêu ngạo như tiên tử giáng trần quan sát 1 phàm nhân sâu kiến.

"Tuyệt Ma Địa? Thứ đồ chơi gì? Chưa từng nghe qua!"

Yami liếc cũng chẳng thèm liếc, vẫn tiếp tục quay lưng bước đi, nhàn nhạt trả lời.

"Ha hả! Xem ra Tuyệt Ma Địa chúng ta đã biến mất quá lâu, thế nhân đã quên rằng chúng ta là như thế nào tồn tại. Dám gϊếŧ người của chúng ta lại còn kiêu ngạo như vậy, ngươi thật cuồng vọng. Lẽ ra ta chỉ định điệu thấp hành động, nhưng ngươi khiến ta cải biến chủ ý. Cũng tốt, ngày hôm nay ta sẽ khiến thế gian này nhớ lại, nổi kinh hoàng mang tên Tuyệt Ma Địa. Lập uy, từ ngươi bắt đầu!"

Dứt lời, từ trên tay người thiếu nữ đột nhiên xuất hiện 1 thanh trường kiếm. Cô hạ xuống đất, mỗi bước đi chém ra 1 kiếm.

"Xẹtttttt..."

7 đường kiếm khí liên tiếp bay thẳng về phía Yami, kéo lên cuồng phong khủng khϊếp, để lại trên mặt đường những vết sâu hoắm, dài ngoằn hơn trăm mét. Đất đá tung tóe, bụi mù nổi lên 4 hướng.

Cô gái không nghĩ rằng chỉ bấy nhiêu có thể gϊếŧ chết Yami, dù sao đây cũng là kẻ đã gϊếŧ 4 thuộc hạ của cô, thực lực hẳn không phải là loại xoàng xỉnh. Cô giẫm chân, cả người lao thẳng vào bụi mù với tốc độ tiếp cận vận tốc âm thanh.

"Oanh!"

1 tiếng vang lớn! ánh kiếm bắn ra 4 phía, bụi mù lập tức tiêu tán. 1 bóng người bay ngược, vượt qua vận tốc âm thanh, phóng thẳng về phía chân trời.

"Cái gì?"

Thiếu nữ thét lớn, cố ổn định lại thân hình. Con ngươi co lại, cặp lông mày đẹp hơi nhíu. Sức mạnh của Yami vượt quá dự liệu của cô.

Nhưng cô cũng không sợ hãi, bởi vì bản thân cô cũng chưa dùng toàn lực. Môi cong lên 1 hình bán nguyệt, cô hưng phấn cười.

"Thú vị, không ngờ thế tục vẫn có người mạnh mẽ như ngươi, như thế này mới có thể mang cho ta chút kɧoáı ©ảʍ khi chiến..."

Giọng cô im bặt dừng lại, Yami đột nhiên xuất hiện trước mặt thiếu nữ, vượt qua khoảng cách hàng nghìn mét chỉ trong nháy mắt.

Mắt trừng lớn, con ngươi co rụt lại, thiếu nữ căn bản là không kịp phản ứng. 1 bàn chân đã xuất hiện ngay trước mặt cô, lạnh lùng đạp thẳng.

"Đùng!"

Thiếu nữ lần thứ 2 bay ngược giữa không trung, lần này phá vỡ bức tường âm thanh, đạt tới tốc độ vượt xa hơn 50 lần vận tốc âm thanh.

"Oanh!"

Bị Yami đạp bay trọn vẹn 20s, thiếu nữ trực tiếp đập thẳng vào 1 ngọn núi hoang vu cách xa ngoại ô thành phố.

Cả người cô bị Yami 1 chân đạp bay qua hơn 300km nện sâu vào chân núi, tạc ra 1 cái hố to.

Mặt đất vỡ nát, cát bay đá chạy, cả ngọn núi kịch liệt rung chấn.

"Ta muốn ngươi chết!"

Cô thét lớn, phóng ra khỏi hố, chật vật không chịu nổi, cả người đầy vết thương, miệng sưng to, hơn nữa hàm răng chẳng biết đã rơi đi nơi nào. Còn đâu dáng vẻ thong dong tự tại, kiêu ngạo không nhiễm bụi trần như tiên tử hạ phàm lúc nãy?

18 năm qua, đây là lần đầu cô chịu nhục nhã như vậy, không ngờ chỉ vừa nhận lệnh của cha chấp hành nhiệm vụ thôn tính thành phố này, cô đã bị đánh nát mồm. Nữ nhân nào không yêu thích mỹ mạo? Cơn phẫn nộ và thù hận lấn át lý trí, cô phóng về phía Yami lần nữa vung kiếm.

"Ta sẽ chém ngươi làm muôn mảnh! Ta thề!"

Đáp lại tiếng thét của cô, lại là 1 bàn chân đạp thẳng.

"Đùng!"

Ngọn núi kịch liệt rung chấn lần nữa.

Thiếu nữ chật vật bò ra khỏi hố đất, nếu như không có bảo vật phòng ngự của cha tặng cho, cô đã trực tiếp bị nện thành sương máu. Nhưng đòn vừa rồi cũng đã khiến nó triệt để vỡ nát, nếu phải chịu thêm 1 lần, cô hẳn phải chết không nghi ngờ.

"Không! Không thể nào... Tuyệt đối không thể!"

Thiếu nữ vẻ mặt ngập tràn sợ hãi và không dám tin, tự tin chẳng còn lại chút gì, có chăng chỉ là vô tận khủng hoảng. Tinh thần chịu đựng từ trước tới nay chưa từng có rung động và tuyệt vọng.

Trong tay cô, thanh kiếm kia vẫn còn, nhưng lại điên cuồng rung rẩy, sợ hãi không cách nào áp chế.

"Mạng sống của ngươi, nên kết thúc."

Yami xuất hiện trước mặt cô, phán định rằng cuộc đời cô sắp phải bế mạc, vẻ mặt điềm nhiên không chút cảm tình.

Giờ phút này cả người thiếu nữ ướt đẫm mồ hôi lanh. Mỗi tế bào cơ thể đều đang run sợ.

Yami thực lực vượt quá xa phạm trù hiểu biết của thiếu nữ. Bây giờ cô chỉ cảm thấy mình thật yếu ớt, yếu ớt tới nỗi tùy lúc đều có thể chết đi.

Nhưng cô lại không muốn chết. Cô còn trẻ, tương lai vẫn còn đang rộng mở.

"Ngươi, ngươi không nên gϊếŧ ta, ta là con gái của chủ nhân Tuyệt Ma Địa, nếu như ngươi gϊếŧ ta, sẽ bị tuyệt ma địa vô tận truy sát, cả những người bên cạnh ngươi cũng không tránh nổi số kiếp."

"....."

Thấy Yami im lặng, thiếu nữ thở phào, xem ra uy hϊếp có tác dụng. Cô lấy lại bình tĩnh kiêu ngạo nói tiếp.

"Phải, thả ta ra, sau đó quỳ xuống thần phục Tuyệt Ma Địa, ta có thể tha cho ngươi 1 con đường chết!"

Yami cúi đầu nhìn xuống cái thứ vừa bị mình đạp cho 2 đạp nát mồm như đang nhìn 1 con đần. Mạng sống mình đều chỉ là 1 ý nghĩ của kẻ khác mà vẫn còn mở mồm uy hϊếp, lại còn tỏ vẻ không ai bì kịp, không đần thì chắc chỉ có ngáo.

"Nếu như ngươi gϊếŧ con ta..."

Lúc này, thiếu nữ đột nhiên đổi giọng, trong giọng nói ngập tràn tan thương của năm tháng, ồm ồm rét lạnh như âm thanh ma quỷ.

"Nếu như ngươi gϊếŧ con ta, ta sẽ để ngươi chết 1 cách tàn khốc nhất, khiến ngươi chứng kiến từng người thân đau đơn mất đi sinh mệnh, để ngươi chết trong cơn tuyệt vọng kinh khủng nhất. Người trẻ tuổi, ta nói được thì làm được, đừng nghi ngờ lời của ta. Sự khủng khϊếp của Tuyệt Ma Địa, sức mạnh của cường giả thật sự, ngươi không hiểu!"

Yami lẳng lặng nghe người kia nói xong hết thảy, mặt không gợn sóng.

1 lúc sau, thiếu nữ trở lại bình thường, trên mặt không che giấu kiêu ngạo.

"Ngươi cũng nghe rồi đó, cũng đã chứng kiến, khả năng của cường giả thật sự, giờ phục tùng ta hay đau đớn chết đi, vì sự an toàn của người bên cạnh ngươi, nếu ngươi là 1 người thông minh, ta tin tưởng ngươi biết rằng nên lựa chọn cái gì!"

"Tuyệt Ma Địa sao? Ẩn thế thế lực? Hôm nay nó cũng xóa tên được rồi."

"Hả?"

Chưa kịp hiểu ra những gì Yami nói, thiếu nữ đột nhiên cảm giác được cái cổ của mình bị Yami xách lên, cả 2 lao thẳng về phía chân trời.

......

Yami lao đi không tính là nhanh, vì hắn sợ mình sẽ vô tình gây ra hiệu ứng cánh bướm xoắn nát hành tinh này, nhưng cũng không hẳn là chậm, vì thiếu nữ trên tay hắn đang cảm thấy toàn thân bị xoắn nát, đau đớn chạy dọc theo toàn cơ thể.

Thiếu nữ sợ hãi và tuyệt vọng, chỉ xin Yami giảm bớt tốc độ.

Dù cô ta cảm thấy điều Yami nói là 1 trò cười, 1 mình đối đầu Tuyệt Ma Địa, chắc chắn phải chết không nghi ngờ. Nhưng cô ta sợ, sợ rằng trước khi tới được Tuyệt Ma Địa, đã bị loại tốc độ này mài chết.

Yami lại lạnh nhạt, vun vυ"t lao đi, không thèm để ý.

"Chính là nơi này!"

1 lúc sau, thiếu nữ vui mừng hét lớn, chỉ vào phía góc rừng phía xa, cuối cùng loại dày vò này cũng kết thúc, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy gã đàn ông ghê tởm này bị cao thủ tuyệt ma địa trấn áp. Cô đã phảng phất nhìn thấy tương lai Yami quỳ xuống liếʍ chân mình cầu xin tha thứ.

"Sự tồn tại của ngươi đã không còn cần thiết nữa!"

"Ah?"

Ảo tưởng bị âm thanh bình tĩnh cắt ngang. Thiếu nữ không kịp thét lên đau đớn đã bị nổ thành 1 màn sương máu.

Yami đáp xuống mặt đất, quan sát huyễn cảnh trước mắt. Đôi mày nhíu lại, oán khí, quá nặng, tựa như 1 đám khói đen bao phủ cả nơi này, phóng lên tận thiên không. Nắm tay hắn siết lại, giơ lên rồi lạnh lùng nện xuống.

......

"Aaaaaaaaaa!!!!"

Sâu trong huyễn trận, 1 người trung niên rống lên tê tâm liệt phế, trong thanh âm chất chứa hận thù.

"Hắn vậy mà dám gϊếŧ con ta, vậy mà thật sự dám gϊếŧ. Được lắm, ta sẽ huyết tẩy thành phố kia, gà chó cũng không tha, cho thế nhân biết rằng, Tuyệt Ma Địa, tái hiện."

"Người đâu, tập hợp mọi đệ tử, chúng ta chuẩn bị xuất chinh!"

Hắn đứng dậy, ra lệnh cho thuộc hạ, bản thân chắp tay nhìn ra cửa sổ, gương mặt vặn vẹo thống hận.

"Thế giới này, run rẩy đi!"

.........

"Ầmmmmmmmm!"

1 tiếng nổ khủng khϊếp vang lên giữa đại ngàn trong đêm, cả góc rừng bị 1 đấm chôn vùi hoàn toàn trong đất cát.

Nơi vừa nãy vẫn là Tuyệt Ma Địa giấu sau huyễn trận kia, giờ phút này chỉ còn là 1 cái hố sâu thẳm, bên trong hố có thể ngửi thấy nhàn nhạt mùi máu tươi, trộn lẫn cùng mùi của đất đá

Tuyệt Ma Địa, hoàn toàn tận diệt.

......

Mặt không biểu cảm, Yami quay lưng lại với sự tàn phá hắn vừa gây ra, và rồi biến mất như thể bị bóng đêm nuốt chửng.