Chương 17: Tôi tin cậu ấy

Lúc này Đường Thời Dư đang đọc kịch bản, cảm thấy có hơi mệt, liền cầm điện thoại lên, phát hiện anh có rất nhiều tin nhắn riêng, đều là ‘anh có cùng Thịnh Hi Trạch mua da^ʍ không?’, làm anh khó hiểu, vì thế nhấn mở điện thoại, nhìn hot search mới phát hiện là có chuyện gì xảy ra.

Anh nghĩ nghĩ rồi đăng một bài lên Tinh Bác: “Tôi tin tưởng Thịnh Hi Trạch, cũng tin tưởng Thịnh Hi Trạch là trong sạch, tin rằng phía cảnh sát rất nhanh sẽ trả lại sự trong sạch cho Thịnh Hi Trạch, xin mọi người hãy lý trí một chút.”

“Còn về những thủy quân nhân lúc này dở trò, cư dân mạng nhân cơ hội công kích tôi, gặp nhau trên tòa.”

Bài đăng này của Đường Thời Dư sau khi đăng lên Tinh Bác, fans của anh thở phào một hơi, có vài thủy quân đυ.c nước béo cò nhìn thấy Đường Thời Dư nói sẽ gặp ở tòa án, cũng co rúm lại, vội vàng xóa bình luận của mình, nhưng những bình luận của các cư dân mạng này đã bị trợ lý của Đường Thời Dư chụp màn hình ghi lại.

Đường Thời Dư vừa mới đăng Tinh Bác đã lên hot search, không bao lâu sau cục công an thành phố Ngọc Kinh đã đăng một bài Tinh Bác.

“Vừa nãy cục công an mới nhận được một cuộc gọi tố cáo Thịnh Hi Trạch ở phòng riêng nhà hàng XX mua da^ʍ, trải qua nghiệm chứng Thịnh Hi Trạch không có mua da^ʍ, có điều theo sự miêu tả của Thịnh Hi Trạch có một người phụ nữ mặc quần áo đen đi vào phòng của cậu ấy, hỏi cậu ấy có phải là Thịnh Hi Trạch không, bị Thịnh Hi Trạch phủ nhận, không bao lâu sau, người phụ nữa này liền rời khỏi phòng riêng mà Thịnh Hi Trạch đang ngồi.

Bởi vì lần gọi điện tố cáo này có chứa ý hãm hại, cho nên bên cảnh sát rất coi trọng, sau đó cảnh sát ở phòng riêng cách vách tìm được Vương mỗ và Hứa mỗ đang mua da^ʍ.

Trải qua khẩu cung của Vương mỗ có người trả tiền thuê cô ta, đi câu dẫn Thịnh Hi Trạch, bán da^ʍ với cậu ấy.

Hứa mỗ thì nhận ra tên Thịnh Hi Trạch, cùng mua da^ʍ bán da^ʍ với Vương mỗ.

Chủ mưu đứng sau chuyện này đang trong quá trình điều tra.”

Bài đăng này của cảnh sát làm cho cư dân mạng có chút ngơ ngác, Thịnh Hi Trạch thế mà là trong sạch!

Ai mà nhàm chán như vậy, còn dùng loại quỷ kế này hãm hại Thịnh Hi Trạch, danh tiếng của Thịnh Hi Trạch vốn dĩ đã thối nát rồi, còn cần phải dùng loại chuyện như vậy hãm hại cậu ta không? Vẫn may Thịnh Hi Trạch thông minh tránh được một kiếp.

Thịnh Hi Trạch thảm quá, cái gì cũng không làm còn bị người ta tính kế.

Bây giờ khu bình luận đều là đồng tình với Thịnh Hi Trạch, còn có một bộ phận người thảo luận xem ai nhàm chán đi hãm hại Thịnh Hi Trạch, đầu óc có phải là có vấn đề không?

Mà lúc này Thịnh Hi Trạch cũng đi ra khỏi cục cảnh sát, cậu ngồi trên xe taxi mở Tinh Bác phát hiện cậu lại lên hot search, lúc này bài đang thanh minh của cảnh sát Ngọc Kinh cũng nhảy lên hot search đầu tiên, cậu nhấn vào chia sẻ bài đăng của cảnh sát, còn bình luận nói: “Công đạo ở ngay trong lòng người, tin rằng kết quả rất nhanh sẽ có thôi.”

Chia sẻ xong bài đăng Tinh Bác này, cậu lại nhìn thấy bài đăng của Đường Thời Dư, nói tin tưởng cậu, đối với chuyện Đường Thời Dư vô điều kiện mà tin tưởng cậu, trong lòng cậu rất cảm động, Đường Thời Dư trong lòng cậu đã tấn chức thành bạn tốt.

Sau đó Thịnh Hi Trạch mở QQ gửi tin nhắn cho Đường Thời Dư.

“Đường Thời Dư, cảm ơn anh đã lên tiếng vì tôi, anh lúc nào có thời gian, tôi mời anh ăn cơm.”

Rất nhanh Đường Thời Dư đã trả lời lại: “Bây giờ có thời gian.” Thịnh Hi Trạch nhìn tin nhắn của anh, nghĩ nghĩ rồi nói: “Vậy đến tối cùng nhau đi ăn lẩu thế nào?”

“Thuận tiện dẫn theo Đường Thời Thừa.”

Không bao lâu sau Đường Thời Dư trả lời lại: “Được, vậy 5 giờ chiều gặp nhé.”

Thịnh Hi Trạch trả lời ‘ok’, sau đó cậu xuống khỏi xe taxi, đi về phía nhà mình, về đến nhà chuyện đầu tiên là đi tắm rửa, tẩy sạch sự đen đủi trên người.

Thịnh Hi Trạch vừa tắm rửa vừa nghĩ xem ai lại muốn đối phó cậu như vậy? Lẽ nào là Tạ Thiên Lưu? Bởi vì cậu đá anh ta, cho nên cố ý trả thù cậu? Hay là nhà họ Hà?

Nhưng thủ đoạn này cũng quá não tàn rồi đi? Không giống như bút tích của bọn họ.

Thịnh Hi Trạch nghĩ không ra rốt cuộc là ai, đơn giản cũng không nghĩ nữa, tin rằng phía cảnh sát rất nhanh sẽ điều tra ra được.

Sau đó thời gian trôi qua rất nhanh, rất nhanh đế đến 4 rưỡi chiều, Thịnh Hi Trạch mặc dù ở cùng một tiểu khu với Đường Thời Dư, nhưng anh có quá nhiều nhà, gần đây lại ở tiểu khu khác, cho nên cậu tự mình đến tiệm lẩu.

Thịnh Hi Trạch đi ra khỏi tiểu khu trực tiếp gọi xe đến tiệm lẩu, đợi lúc cậu đến, đúng lúc Đường Thời Dư dẫn em trai mình đi vào.

Đường Thời Thừa nhìn thấy Thịnh Hi Trạch xong lập tức bổ nhào đến, sau đó nói: “Anh Hi Trạch em nhớ anh quá đi.”

Thịnh Hi Trạch sờ đầu cậu nhóc nói: “Anh cũng nhớ Tiểu Thừa.”

Đường Thời Thừa xấu hổ mà đỏ mặt, sau đó ngồi sang một bên, rất nhanh phục vụ đã bưng nồi lẩu đi vào, Thịnh Hi Trạch gọi nồi nước lẩu bốn vị, phân thành nồi nước lẩu nấm dưỡng sinh, nước lẩu cà chua, nước lẩu cay nồng, nước lẩu chanh vàng, 4 loại nước lẩu hỗn hợp lại với nhau thành nước lẩu vừa chua vừa cay, ngửi thấy mùi vô cùng khai vị.

Đường Thời Thừa không nhịn được mà cầm đũa gắp thịt bò cho vào 4 ô nồi lẩu, Thịnh Hi Trạch cũng bỏ vào một chút mì sợi to, khí nóng không ngừng bốc lên, làm cho nhiệt độ trong phòng cũng cao lên không ít, Đường Thời Dư điều chỉnh nhiệt độ điều hòa thấp một chút, sau đó mới bắt đầu ăn lẩu.

Sợi mì to ăn vào vừa tê vừa cay, còn vô cùng ngon, cũng làm cho anh cảm thấy rất nóng, ăn rồi ăn anh chảy không ít mồ hồ, mà Thịnh Hi Trạch vẫn là bộ dáng thanh tịnh sảng khoái.

Đường Thời Dưu nhìn trên người Thịnh Hi Trạch còn mặc áo dài tay, có chút tò mò hỏi: “Tiểu Hi cậu không nóng sao?”

Thịnh Hi Trạch lắc đầu nói: “Không nóng, tôi tương tối chịu được nóng sợ lạnh.”

Đường Thời Dư nghe vậy lại nhìn Thịnh Hi Trạch một cái, phát hiện trên trán cậu thế mà chỉ có một chút mồ hôi, thoạt nhìn quả thật là chịu được nóng, mặt cậu thoạt nhìn có chút đỏ lên, môi cũng dính nước, thoạt nhìn làm cho người khác rất có sự thèm ăn.

Đường Thời Dư bất tri bất giác lại ăn thêm một chút thịt bò, ăn đến cuối cùng cả người anh đều là mồ hôi, áo thun trắng trên người cũng ướt đẫm mồ hôi, dán chặt vào người, tám khối cơ bụng của anh cũng lộ ra.

Thịnh Hi Trạch ngồi đối diện với anh đúng lúc nhìn thấy một màn này, kiểu nửa che nửa lộ này vô cùng mê người, thoạt nhìn vô cùng gợi cảm, trách không được nhiều người coi Đường Thời Dư làm nam thần, quả thật là có cái cái điều kiện này.

Thịnh Hi Trạch cảm thán trong lòng một chút, sau đó lại ăn tôm xay nhuyễn, tôm xay nhuyễn này quả thật là rất mềm, mùi vì không tồi, làm cho người ăn rất hồi vị, Đường Thời Thừa ngồi bên cạnh cậu cũng ăn đến no căng, cái bụng cũng phình lên.

Thịnh Hi Trạch cũng cúi đầu nhìn bụng mình một chút cũng có chút căng lên, vội vàng hít một hơi, mới không mất mặt trước Đường Thời Dư.

Sau đó ba người cùng về tiểu khu.

Mà bên kia Liễu Bách Tuyền không ngờ Thịnh Hi Trạch lại có thể tránh được một kiếp, làm cho hắn rất không cam tâm, lại sợ cảnh sát tìm đến mình, bây giờ hắn vừa sợ vừa tức giận, chỉ có scandal đủ mạnh thì mới có thể khiến cho Thịnh Hi Trạch mất đi vai diễn này, Liễu Bách Tuyền không cam tâm cứ như vậy mà chắp tay dâng nhân vật nhường người.

Hắn nghĩ tới nghĩ lui thực sự là không nghĩ ra cách hay nào, chủ yếu là hắn sợ những thủ đoạn nhỏ này không thành công, giống như lần này vậy.

Liễu Bách Tuyền nghĩ nghĩ thực ra có một cách hay, đó là Thịnh Hi Trạch bị thương nặng, cần phải nằm viện mấy tháng, nhưng lỡ như điều tra ra, hắn cũng phải ngồi tù, như vậy thì không đáng.

Liễu Bách Tuyền cuối cùng cũng nghĩ ra một cách hay, đó là làm cho Thịnh Hi Trạch chủ động từ bỏ vai diễn này, nghĩ đến đây hắn lại gửi chuyển phát nhanh thư khủng bố cho Thịnh Hi Trạch, uy hϊếp quấy rầy cậu ta, nghĩ như vậy hắn lại dùng nick phụ thuê một người đi làm chuyện này, rất nhanh chuyển phát nhanh đã được gửi đi.

Bởi vì là chuyển phát nhanh cùng một thành phố, Thịnh Hi Trạch về nhà không bao lâu, đã nhận được điện thoại có chuyển phát nhanh, nói cậu đi nhận bưu kiện.

Thịnh Hi Trạch gần đây mua không ít đồ, quên mất trước đó bản thân đã mua cái gì, vì thế không nghĩ nhiều lập tức đi xuống lấy bưu kiện, về đến nhà mở bưu kiện ra, sau đó nhìn thấy một cái rìu, trên rìu còn dính máu gì đó, vô cùng khó ngửi, bên cạnh còn một bức thư màu đỏ.

Cậu mở ra nhìn thấy bên trên viết ‘Thịnh Hi Trạch hy vọng cậu chủ động rút khỏi đoàn phim ngôi sao kung fu, nếu không tôi sẽ gϊếŧ cậu.’, nhìn thấy hàng chữ này, Thịnh Hi Trạch bĩu môi.

Chỉ vậy?

Cậu đã trải qua rất nhiều lần rồi.

Không bị dọa chút nào.

Thịnh Hi Trạch nhìn bức thư này, đột nhiên nhớ đến cậu mới chuyển nhà không lâu, hẳn là fan tư sinh chưa biết được địa chỉ, một tháng này vẫn luôn không có nhận được mảnh dao gì đó, cái bưu kiện này và chuyện hãm hại cậu mua da^ʍ có liên quan đến nhau? Dù sao thời gian cũng cách rất gần nhau.

Nghĩ đến đây cậu lập tức gọi điện thoại cho cục cảnh sát, tính đưa đồ này cho cảnh sát, Thịnh Hi Trạch nghĩ đến đây liền thu dọn đồ, đeo khẩu trang đội mũ đi xuống tầng, vừa đi được hai bước đã nghe thấy một tiếng gió, Thịnh Hi Trạch vội vàng tránh đi, sau đó nhìn thấy một chậu hoa vỡ vụn dưới chân cậu, qua một lúc sau lại có một chậu hoa rơi xuống, rơi cách cậu không xa.

Trùng hợp như vậy à, Thịnh Hi Trạch cảm thấy đối phương có thể là không thật sự muốn lấy mạng cậu, mà chỉ muốn dọa cậu, nhưng không biết sau này có muốn gϊếŧ cậu không.

Vì thế Thịnh Hi Trạch lại gọi điện cho cảnh sát, sau đó đứng tránh ở cửa, một là vì tránh chậu hoa, hai là tránh cho có người đem những chậu hoa này đi.

Rất nhanh người của cục cảnh sát đã đến, đem những chậu hoa này đi, lại dẫn Thịnh Hi Trạch đến cục cảnh sát, đúng lúc bị người khác chụp được, bị người nhận ra đăng lên mạng.

Rất nhanh lại lên hot search, hot search đầu tiên là Thịnh Hi Trạch lại một lần nữa bị cảnh sát dẫn đi, vừa lúc bắt đầu cư dân mạng còn cảm thấy là giả đúng không, sao có thể một ngày mà bị dẫn đi tận 2 lần, kết quả nhìn ảnh còn thật là Thịnh Hi Trạch!

Thịnh Hi Trạch đã có đủ scandal rồi, bình luận dưới Tinh Bác của cậu đều là ghê tởm cái loại.

“Thịnh Hi Trạch lại bị cảnh sát dẫn đi, lần này hẳn là thật sự phạm tội nhỉ!”

“Mọi người nói xem cậu ta phạm tội gì?”

“Cướp giật? Lừa đảo? Cưỡиɠ ɠiαи? Tham ô công khoản?.....”

Mặc dù hầu hết cư dân mạng đều nhục mạ Thịnh Hi Trạch, nhưng vẫn có một bộ phận nhỏ fans Thịnh Hi Trạch bình luận nói:

“Mọi người đừng có suy đoán linh tinh, đợi câu trả lời của cục cảnh sát.”

Những người chán ghét fans của Thịnh Hi Trạch, ào ào trả lời lại:

“Không có đeo còng tay cũng không đại biểu không có phạm tội?”

“Có thể là có hiềm nghi.”

“Có thể là cậu ta phạm tội không nặng.”

“Đúng vậy đúng vậy!”

Tóm lại suy đoán của cư dân mạng về Thịnh Hi Trạch ùn ùn không dứt, còn không ít cư dân mạng điên cuồng tag cục cảnh sát Ngọc Kinh, muốn bọn họ cho một lời giải thích.