Chương 2

5.

Sư phụ mỗi lần từ bên ngoài trở về đều sẽ mang một vài thứ về cho bốn người chúng ta..

Cho các sư huynh là pháp bảo cùng bí tịch, cho ta là đồ chơi nhân gian bọn nhỏ hay chơi.

Sư phụ nhìn ta ngồi bên cạnh bàn nghiên cứu đồ chơi xếp hình ông cho, lại mở miệng, hỏi ta: "A Chi, con sẽ không cảm thấy… Sư phụ đối với con thực không công bằng?"

Ta đang nghĩ làm sao để những tấm ván gỗ ghép thành bộ dáng tiên hạc, nghe được sư phụ nói như vậy liền theo miệng đáp: "Là không công bằng, sư phụ đối với con thật sự quá tốt rồi."

Sư phụ ta nói: "Quá tốt rồi?"

Ta di chuyển vị trí miếng gỗ tam giác, nói: "Sư phụ liền không mang những vật này cho các sư huynh nha."

Thế là sư phụ không hỏi ta loại vấn đề này nữa, ông biến ra một cây kẹo đường đưa đến tay ta, nói: "Con không cần so sánh với các sư huynh, làm chuyện con làm thuận tiện là được."

Ta nghĩ thầm đây là tự nhiên, các sư huynh có linh căn tốt lại cần cù khổ luyện, ta là lên núi ăn no chờ chết, sao có thể so sánh cùng các huynh ấy.

Ta không muốn làm nhân trung long phượng, chỉ nguyện thường thường không có gì lạ.

6.

Lúc đi múc nước ở khe suối gặp Tam sư huynh Giang Cận.

Trước đó vài ngày hắn còn sinh ngột ngạt cùng Đại sư huynh và Nhị sư huynh, hôm nay ngược lại đã khôi phục bộ dáng cười tủm tỉm ngày xưa, nghĩ đến là tâm tình lại tốt.

Sau khi Giang sư huynh cùng ta nói mấy câu, chợt tiến đến trước mặt ta giật giật cái mũi, hỏi ta: "Tuần sư đệ ăn gì thế? Sao mà ngọt ngào vậy a."

Ta nói: "Là kẹo sư phụ cho đệ."

Giang sư huynh cười cười, nói: "Lại cho đệ ăn kẹo? Răng sẽ hư mất."

"Sư huynh không cần lo lắng." Ta nói, "Đệ mỗi ngày đều dụng tâm đánh răng, sẽ không bị sâu đâu."

Huống hồ cũng không phải ngày nào sư phụ cũng cho ta kẹo.

Giang sư huynh còn nói: "Sư phụ thật đúng là thiên vị Tuân sư đệ, ta còn chưa được nếm qua kẹo sư phụ cho đâu."

Hắn nói, thần sắc lại ủy khuất.

Ta cũng nghĩ thầm như thế, sư phụ chỉ mang kẹo cho ta, đối với các sư huynh là không công bằng.

Thế là ta nói: "Giang sư huynh yên tâm, đệ trở về liền nói với sư phụ để ông mang kẹo cho các huynh."

"Cái này cũng không cần." Giang sư huynh thay ta để thùng nước, ôm cổ ta cười nói: "Sư huynh cũng không thích ăn ngọt lắm, chỉ đùa sư đệ đùa chút thôi."

Hắn dứt lời, chợt ở trên môi ta hôn lên một cái.

Ta có chút sững sờ, nửa ngày mới lên tiếng hỏi hắn: "Sư huynh sao lại hôn đệ?"

Giang sư huynh giật giật mặt ta, cong mắt nói: "Nếm chút vị ngọt."

7.

Cách một ngày ta hỏi sư phụ: "Giữa sư huynh đệ anh anh em em là bình thường ạ?"

*anh anh em em: khanh khanh ta ta

Sư phụ có lẽ là bị lạnh, ho khan một hồi lâu mới hỏi lại ta: "Người nào nói cho con cái từ này?"

Ta nói: "Xem trên sách ạ."

Sư phụ ta thở dài nói: "Bí tịch nhiều như vậy không nhìn, thoại bản nhân gian ta tùy ý nhét vào ngược lại con nhìn không ít."

Ta nói: "Sư phụ, con mới nhìn một bản, nguyên lai còn nữa sao?"

"Chính là có cũng không được nhìn." Sư phụ lại lấy tay áo che miệng ho hai tiếng, nói: "Anh anh em em chính là nhỏ hơn một bậc với cùng giường chung gối, chính con trở về lĩnh hội a."

8.

Trong ba sư huynh ta thích nhất là Đại sư huynh, y đối với ta rất tốt, còn thường thường mang chút hoa cỏ đưa đến viện của ta.

Sau khi ta lĩnh ngộ được ý tứ sư phụ dạy, liền chạy tới nơi Đại sư huynh ở, nghiêm túc hỏi y nói: "Tùy sư huynh, về sau chúng ta cũng có thể anh anh em em không?"

Trên mặt Đại sư huynh ôn nhuận lộ ra một chút thần sắc kinh ngạc.

Y hỏi ta: "Sư đệ vì sao lại hỏi như vậy?"

Ta nói: "Sư phụ nói phải anh anh em em trước mới có thể cùng giường chung gối."

Ta nghĩ muốn cùng Đại sư huynh thành bạn tốt.

_~_~_~_~_~_~_~_

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. ♥