Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vị Thiếu Gia Khó Chiều

Chương 51

« Chương TrướcChương Tiếp »
Uyển Ngưng đưa tay lên vuốt mái tóc ra sau rồi nói: " tạm thời anh cứ nghỉ ngơi vài ngày đi! chơi đã rồi quay lại công việc được chứ? "

Thấy Uyển Ngưng không trách mắng mình, anh liền gật đầu lia lịa hơi xấu hổ hỏi cô: " anh biết rồi…ừm… ngày mai chúng ta đi hẹn hò được không? "

- " đến giờ đi ngủ rồi!! Anh không đi ngủ đi? "

Phong An Huy nghe vậy liền ỉu xìu cầm lấy gối của Uyển Ngưng ôm vào người nhẹ giọng nói: " vậy đêm nay anh sẽ ngủ ở đây "

Uyển Ngưng nghe xong liền nhíu mày hơi nghiêng đầu nhìn anh, cô suy nghĩ một vài giây sau đó tỏ ra cực kỳ tiếc nuối: " ngày mai em có ý muốn đi chơi với anh vậy mà…"

Cô cố tình không nói hết để anh tự suy nghĩ, Phong An Huy nghe vậy liền bật dậy vui vẻ hỏi lại: " thật không? anh không nghe lầm đúng không? "

Anh háo hức chạy ngay ra chỗ Uyển Ngưng đang ngồi nhưng cô đã giơ chân ra ngăn anh không đến gần mình: " đứng ở đó! đừng gần em "

Phong An Huy liếc xuống đôi chân trắng mịn của Uyển Ngưng không khỏi nuốt nước bọt sau đó anh lùi ra sau vài bước hỏi cô cho chắc chắn: " em sẽ đi chơi với anh vào ngày mai đúng không? "

- " em có dự định như vậy nhưng…" Uyển Ngưng liếc Phong An Huy cố tình không nói hết câu, anh nghe vậy cực kỳ vui vẻ đi nhanh đến bên cạnh hôn lên má của Uyển Ngưng

- " anh sẽ đi ngủ ngay đây!! hẹn em vào sáng ngày mai nha " Nói xong anh liền chạy nhanh đến cửa, lúc rời khỏi không quên tặng cô một nụ hôn gió đầy tình cảm.Bóng Phong An Huy vừa biến mất, Uyển Ngưng bất động ở đó một vài giây sau đó đưa tay lên che mặt lại: " ahhh…sao tự dưng hôn mình chứ!! Ngại chết đi mất…ah "

Uyển Ngưng đặt tay lên chỗ anh mới hôn xấu hổ vô cùng cô không thể lường trước được việc anh sẽ hôn vào má cô…xấu hổ chết mất



Đêm hôm đó, Phong An Huy thức nguyên một đêm để làm ra một bản kế hoạch đi hẹn hò, mãi đến khi bầu trời dần sáng thì anh mới leo lên giường ngủ

Trước khi ngủ còn kiểm tra đồng hồ báo thực sợ sáng mai không thể dậy sớm để chuẩn bị cho buổi hẹn hò ngày mai, thấy mọi thứ đều đã ok anh lúc này mới thở phào nhẹ nhõm rồi từ từ nhắm mắt lại đi ngủ

Đang ngủ đột nhiên Phong An Huy bật dậy nhìn ra cửa sổ thấy bầu trời vẫn đang tờ mờ sáng chưa có dấu hiệu sáng hẳn nên anh cũng yên tâm ngủ thêm một lúc nữa

Nhưng chẳng ai ngờ, lần tiếp theo tỉnh dậy bên ngoài đã nắng chói chang điều đau đầu hơn chính là bây giờ đang là buổi chiều…

Phong An Huy vội vàng bật dậy khỏi giường đi sửa soạn qua loa rồi chạy một mạch sang phòng của Uyển Ngưng để tìm cô, vừa đúng lúc Uyển Ngưng đẩy xe đồ ăn đi đến mỉm cười nhìn anh: " anh dậy rồi à? "

Phong An Huy đứng một chỗ bực bội vò tóc cuối cùng thì ngẩng đầu lên nhìn cô với ánh mắt tủi thân và cực kỳ buồn: " sao em không gọi anh dậy? "

Uyển Ngưng phì cười đi đến gần anh hơn đưa tay lên giúp anh cài lại cúc áo: " em thấy anh ngủ ngon quá không lỡ gọi dậy…sao lại cài nhầm cúc áo thế này? "

Anh đứng yên một chỗ hơi cúi xuống nhìn cô, vô tình ngủi thấy hương thơm trên người của Uyển Ngưng.Vì muốn gửi kĩ hơn, Phong An Huy không ngần ngại gì lập tức cúi xuống ngủi mùi hương trên cổ của Uyển Ngưng: " em dùng nước hoa gì vậy? Anh cũng muốn dùng!! "

Uyển Ngưng mỉm cười trêu chọc anh: " nước hoa của phụ nữ! Anh muốn dùng chứ? "

- " muốn!! " Phong An Huy không quan tâm đó là nước hoa dành cho phái nữ, anh chỉ muốn dùng chung mùi hương của cô
« Chương TrướcChương Tiếp »