Bởi ngày nào hai người cũng đi chung với nhau nên trong trường bắt đầu xuất hiện những tin đồn không tốt đẹp gì liên quan đến hai người
Phong An Huy mỉm cười vẫy tay với cô sau đó đi đến chỗ máy bán nước tự động , Uyển Ngưng hơi mỉm cười sau đó xoay người đi đến bàn học ở trong thư viện
Phong An Huy đứng nhìn liếc qua từng chai nước ở bên trong sau đó không do dự gì mà mua một chai sữa dâu cho mình và thêm một hộp sữa vị nho cho Uyển Ngưng
Đang tính đi về phía thư viện thì có một giọng nói ở gần đó khiến cho Phong An Huy phải dừng bước
- " mày biết gì chưa? Cái thằng Uyển Ngưng ở bên quản trị ấy!! Nó bê đê ấy mày...haha!! Thật là kinh tởm "
Một giọng nói khác liền vang lên: " sao mày biết? "
- " ảnh trên diễn đàn! Toàn về thằng đấy với tên thiếu gia nhà họ Phong đấy thây? Mày không xem à? "
- " ô...cái này tao không biết nha! Hoá ra nó với tên thiếu gia kia yêu nhau à? Kinh tởm cả lũ "
Hai người bọn họ đang tính nói nữa thì Phong An Huy đột nhiên xuất hiện.Vừa thấy anh , cả hai người kia sợ tái mét mặt lại không dám ho he gì đang tính bỏ chạy thì Phong An Huy cười nhạt đưa tay cởi cà vạt ra: " sao chúng mày không nói nữa? "
Thấy nét mặt đen kịt của Phong An Huy , cả hai tên sợ hãi ôm nhau đồng thanh kêu cứu
Uyển Ngưng đang ngồi học ở thư viện thỉnh thoảng lại nhìn đồng hồ , cô đã ngồi ở đây một lúc mà chưa thấy Phong An Huy đi mua nước quay trở về trong lòng có chút lo lắng sợ trên đường anh đã xảy ra chuyện gì
- " ê này...nghe gì chưa? Phong An Huy bên khoa mỹ thuật vừa đánh hai người ở khoa ngoại ngữ nhập viện đấy!! "
Tiếng nói thì thầm của một bạn nữ ở bên cạnh đã thu hút sự chú ý của Uyển Ngưng.Sau khi nghe thấy vậy, Uyển Ngưng liền đứng bật dậy quay sang hỏi bạn nữ: " bạn có biết hiện giờ Phong An Huy đang ở đâu không? "
- " ah...hình như là phòng hiệu trưởng "
- " cảm ơn cậu! " Nói xong liền thu dọn sách vở rồi chạy một mạch đến phòng hiệu trưởng , bởi vì lần này đánh nhau khiến người kia nhập viện nên nhà trường đã lập tức gọi điện cho gia đình hai bên đến làm việc
Phong An Huy đứng trước cửa phòng dựa vào tường không bận tâm đến xung quanh, đang tính rời đi thì âm thành chạy trên hành lang vang đến khiến cho anh không kìm được mà phải ngẩng đầu lên
Thấy bóng dáng của Uyển Ngưng , Phong An Huy nở nụ cười ngây ngốc đứng ở đó.Uyển Ngưng bước thêm vài bước đến chỗ của Phong An Huy rồi vung nắm đấm đấm vào ngực của anh mà quát: " ai cho phép anh đánh nhau!!! "
- " khụ...anh xin lỗi " Phong An Huy đưa tay nắm lấy tay của cô nhẹ nhàng nói , Uyển Ngưng ngẩng đầu lên nghiến răng nghiến lợi nói: " sao đánh nhau? Sao anh lại đánh bọn họ đến nhập viện? Không biết giảm sức lực để bản thân không bị thương à? "
Uyển Ngưng kéo tay bên trái của Phong An Huy lên nhìn trên các khớp ngón tay không ngừng đỏ lên thậm chí còn bị rách một mảng da
Phong An Huy rụt tay lại lấy từ trong túi áo ra hộp sữa dâu mà mình đã giữ: " anh lỡ làm rơi hộp sữa vị nho của em rồi... uống tạm sữa dâu được không? "
- " ...em không muốn uống sữa dâu!! " Nói xong cô cầm lấy chai sữa dâu mà Phong An Huy đưa cho.Anh thấy vậy liền nở nụ cười vui vẻ đang tính nhân cơ hội này để nắm lấy tay cô thì dì Trần đột nhiên xuất hiện
- " Uyển Ngưng!!! " Dì Trần đi nhanh đến chỗ của Uyển Ngưng nhìn qua nhìn lại xem cô có bị thương ở chỗ nào hay không
Uyển Ngưng cười ngượng: " dì...con không có bị thương "
Dì Trần lúc này mới thở phào quay sang đánh con trai: " thằng bé hư này...lỡ Uyển Ngưng cũng bị lôi vào cuộc ẩu đả của con thì sao!! "
- " sẽ không có chuyện đó đâu mẹ "
Dì Trần hừ một tiếng đấm vào ngực của con trai mình nói một câu khiến cho Phong An Huy sợ hãi: " ba con...sẽ đến ngay thôi "
- " ...mẹ!! Cứu con " Phong An Huy liền cầu cứu mẹ mình để không bị ba phạt, từ nhỏ đến lớn cứ hễ nhắc đến ba là Phong An Huy vô cùng sợ hãi
Dì Trần tỏ ra bất lực: " lần này mẹ không thể cứu con được rồi! "