Tác giả: Thời Câm.
Người dịch: Chi Chi.
Lúc Kỳ Noãn xin WeChat anh, đã sớm nghĩ đến hai kết quả, đơn giản là cho hay không cho.
Cô tuyệt đối không nghĩ tới, lại là như này.
Kỳ Noãn khẩn trương rối rắm chờ anh trả lời toàn bộ bị dội nước lạnh dập tắt, trong nháy mắt tan vỡ.
Cô không thể giải thích được.
Chẳng lẽ là bởi vì em trai đại thần quá mức đơn thuần ngượng ngùng, bị cô chủ động mạnh dạn dọa sợ?
Kỳ Noãn lại xem lại mấy lần tin nhắn mình gửi cho cậu, ngoại trừ người cùi bắp đối với đại thần kính nể cùng ngưỡng mộ, căn bản không có biểu hiện ra cái loại cảm giác đói khát của các bác gái đói sói đói ăn.
Ít nhất Kỳ Noãn cảm thấy như vậy.
Lần đầu tiên cô cùng nam sinh xin WeChat, không có kinh nghiệm gì, còn đặc biệt chụp ảnh màn hình gửi cho Lục Hi Hòa.
Cái hộp nhỏ: [Cậu nói yêu cầu?]
Kỳ Noãn: [Có vẻ như mình rất hèn mọn sao?]
Cái hộp nhỏ: [Không sao đâu.]
Quả thật không sao.
Theo lý thuyết, phái nữ chủ động một chút, nếu đối phương không chán ghét mình, như vậy kết quả trên cơ bản còn ổn.
Lục Hi Hòa vừa định hỏi tiếp, tin nhắn của Kỳ Noãn lại vang lên: [Vậy tại sao cậu ấy logout?]
Tiểu Hạp Tử: [?]
Kỳ Noãn: [Mình không còn tin nữ theo đuổi nam nữa, loại chuyện quỷ quái cách tầng vải này, kẻ lừa đảo, đều là lừa đảo!]
Cô còn chưa theo đuổi đâu, đã gặp phải một cái trở ngại có thể so với mười tám khúc cua đường núi.
Cái hộp nhỏ: [Sốc! Hoa khôi đại học B lần đầu tiên cùng nam sinh xin wechat gặp thất bại thảm hại, là đạo đức không còn hay là nhân tính méo mó? Kính mời chú ý Pubg Battle Royale, tôi bị thần tượng từ chối]
Kỳ Noãn nhìn chằm chằm những lời này vài giây, bất ngờ bị chọc cười.
Sau khi cười xong, cô đem Lục Hi Hòa nhốt vào danh sách đen.
Chuyện này tựa như một cái gai, tuy rằng không lớn, nhưng vẫn nghẹn ở trong cổ họng không thoải mái lắm.
Kỳ Noãn suy nghĩ mấy ngày, mãi cho đến ba ngày sau, khi cô ở trong sảnh trò chơi chờ Lục Hi Hòa, nhìn thấy Eighteens online.
Lần này không giống trước kia, Kỳ Noãn nhìn thấy anh lần đầu tiên online, không phải kích động, mà là khẩn trương cùng xấu hổ.
Cô thở, rồi thở một lần nữa.
Hai phút trôi qua, đối phương vẫn chưa bắt đầu trò chơi.
Kỳ Noãn cảm thấy hôm nay cần phải □□ cái gai kia, dù sao từ chối thì từ chối, trên đường theo đuổi thần tượng cũng phải có chút thất bại nhỏ, cái này một chút cũng không hiếm lạ, vì thế cô mím môi, mở ra khung trò chuyện riêng gõ chữ.
killyou: [Cậu có sợ tôi không?]
Sau khi tin nhắn này gửi qua, Kỳ Noãn cho rằng anh lại sắp logout, không nghĩ tới rất nhanh, đối phương liền trả lời lại.
Eighteens: [?]
Eighteens: [Sợ cái gì.]
Nhìn bộ dạng này của anh, cũng không giống như bị dọa.
Killyou: [Tôi xin WeChat cậu mấy hôm trước, nghĩ rằng bị tôi làm sợ hãi trực tiếp offline.]
Sau nửa phút, Eighteens nhắn lại: [Tôi không thấy.]
Thật sự không thấy.
Acc này của anh vốn không thường xuyên đăng nhập, mấy ngày trước lúc muốn đăng nhập vào thì sai, liền thuận tiện nhận một phần thưởng, mấy cô gái mời tổ đội, anh đối xử bình đẳng không để ý, trực tiếp logout.
Nhưng những lời này nhìn vào mắt Kỳ Noãn căn bản không phải như vậy.
Cô nghi ngờ rằng đây là một tuyên bố uyển chuyển mà đại thần từ chối cô.
Kỳ Noãn không nói lời nào, chạy tới nói bóng nói bóng với Hứa Thần vài câu: [Hứa Thần, tôi có một vấn đề muốn hỏi cậu.]
Hứa Thần nhắn lại rất nhanh: [Làm sao vậy chị gái nhỏ?]
Kỳ Noãn: [Bạn cậu lợi hại như vậy, có phải thường xuyên có con gái xin wechat với cậu ấy không?]
Hứa Thần: [Đúng vậy, nhưng anh ấy chưa từng cho.]
Giang Hựu là ai, đó chính là mặt tiền và kỹ thuật của AG, WeChat anh. sao có thể tùy tiện cho người khác?
Hứa Thần: [Lúc ấy vẫn là em đưa ra chủ ý cho anh ấy, nói ai muốn wechat với anh, liền cùng anh tổ đội, lấy MVP trong đội rồi mới cho.]
Kỳ Noãn: [...]
Hứa Thần: [Em thật tuyệt đi!]
Vậy còn gì?
Đừng nói lấy MVP, lúc chơi với đại thần, cô có thể lấy được đầu người đều tám chín phần là đại thần nhường cho cô.
Kỳ Noãn thở dài, đặt điện thoại sang một bên, tầm mắt lại chuyển sang máy tính, cô nhìn thấy trên giao diện lại có thêm một tin nhắn.
Eighteens: [Bây giờ thấy điều đó.]
Killyou: [Tôi nghe Hứa Thần nói, phải lấy được MVP trong trận cậu mới có thể đưa cho WeChat...]
Cô suy nghĩ một chút, lại nói một câu "Vậy vẫn là quên đi", còn chưa gửi qua, lời mời tổ đội của Eighteens đã bật ra.
Kỳ Noãn theo bản năng nhấn vào đội.
Đại thần vừa nhìn đã biết là người có tiền, cơ bản mỗi lần nhìn thấy anh, quần áo trên người anh đều sẽ thay đổi.
Kỳ Noãn còn chưa thấy rõ hôm nay anh mặc cái gì, giao diện đã biến thành mấy chữ cái —— trò chơi bắt đầu.
Cô đang chờ Lục Hi Hòa, cho nên đã sớm vào phòng YY, lẩm bẩm vài câu, lúc này cô mới nghĩ đến Giang Hựu hẳn là không nghe được, ấn nút T nói một câu: "Cậu muốn cùng tôi... Solo?”
Đại thần không nói gì.
Kỳ Noãn coi như anh đã chấp nhận, không tranh giành bánh bao tranh giành khẩu khí, cho dù cô không lấy được MVP, cũng không thể kém anh quá xa, vì thế lúc nhảy dù, Kỳ Noãn lần đầu tiên không cùng anh nhảy căn cứ huấn luyện, mà chọn một khu vực hoang vắng xa xôi, sau khi nhặt súng liền tìm một căn phòng nhỏ không đáng chú ý trốn đi.
Rất nhanh, tin tức hạ gục trên màn hình bật ra.
[Eighteens hạ gục fghuu bằng s686]
[Eighteens headshot Loveandyou bằng QBZ]
[Eighteens headshot 8369yu bằng QBZ]
...
Kỳ Noãn muốn khóc.
Cô yên lặng ngồi xổm ở góc tường, cũng không biết xấu hổ mở lúa mì, lẩm bẩm: "Sao còn chưa cúp..."
Tiểu đội bốn người đối phương rõ ràng chỉ còn lại người cuối cùng, Kỳ Noãn là đồng đội của Giang Hựu, bắt đầu cổ khí cho địch: "Hy vọng cả thôn phải tranh giành a, đội các cậu... Tôi trông cậy vào cậu.”
Vừa nói xong, trên màn hình lại có thêm một tin tức ——
[Eighteens bị Sakura30 hạ gục bằng S12K]
Kỳ Noãn lần đầu tiên bởi vì đồng đội bị hạ gục vui vẻ như vậy, tiếng cười của cô rất nhẹ, lúc giữ phím thoại nói chuyện, thanh âm còn có chút run rẩy: "Quá xa rồi, hình như tôi không có biện pháp qua cứu cậu. ”
Vừa nói xong, anh bị người ta nổ súng.
Giao diện Giang Hựu tối sầm lại, không quá mấy giây đã nhảy đến góc nhìn của đồng đội xem cuộc chiến, lúc này nữ sinh còn nằm sấp trên mặt đất, dùng một loại tốc độ rất chậm nhúc nhích về phía trước.
Phải, là nhúc nhích.
Giang Hựu khẽ dựa vào phía sau, kéo dài khoảng cách với màn hình máy tính, nhìn cô đứng lên.
Trận này quả là trời trợ giúp cô, liên tục ba lần, bo an toàn đều ở bên cô.
Mười mấy phút sau, đến vòng bo cuối, cũng cách cô không quá năm mươi thước.
Kỳ Noãn nhìn ba lô, đầy đủ thuốc, cô trước tiên uống đầy thanh năng lượng, sau đó đem theo bình xịt nhỏ nhảy ra khỏi phòng.
Giang Hựu cúi đầu đùa nghịch tai nghe, trong phòng tầng một bên tay trái có người đi ngang qua, chẳng qua anh đoán Kỳ Noãn khẳng định không chú ý tới.
Quả nhiên, Kỳ Noãn vừa rơi xuống đất, lập tức bị kinh hách "A" một tiếng, thanh âm của cô không lớn, nghe càng giống như bị bệnh đi tiêm truyền dịch, tuy rằng sợ đau, nhưng lại kìm nén.
Đuôi lông mày Giang Hựu khẽ nhướng lên, nhìn người trên màn hình trong nháy mắt bị đánh còn hai phần ba lượng máu, may mà phản ứng của cô không tính là chậm, sau khi bị người đánh đến rất nhanh dán vào tường vây ngồi xổm xuống.
Bo độc càng co lại càng nhỏ, Kỳ Noãn khẩn trương, bộ dụng cụ cấp cứu còn chưa bơm xong, một viên □□ ném tới, cô còn chưa kịp chạy, kèm theo một tiếng nổ lớn, màn hình của cô trong nháy mắt đã tối sầm lại.
Thế giới Kỳ Noãn yên tĩnh.
Cô thở dài một ngụm tức giận, qua một hồi lâu, mới từ trong màn hình đen nhánh kia thoát ra.
Giây tiếp theo, đôi mắt của cô sáng lên.
Tuy rằng ván này cô không gϊếŧ được người, chẳng qua bởi vì đồng đội rơi xuống đất thành hộp, mà cô □□ đến vòng chung kết, cho nên điểm số của cô so với Eighteens cao hơn không ít.
Kỳ Noãn trong nháy mắt trong lòng nở hoa, lúc đến đại sảnh trò chơi, tổ đội đã giải tán.
Giang Hựu mở chai nước khoáng ra, ngửa đầu uống nửa ngụm, anh mở trò chuyện riêng với Killyou.
Anh gửi một chuỗi tiếng Anh và số, anh di chuyển chuột qua và nhấp vào Gửi.
Kỳ thật Giang Hựu đã sớm quên chiêu Hứa Thần chỉ anh, acc này ngay cả đơn xin bạn tốt cũng đóng, chứ đừng nói xin wechat với anh, vừa rồi anh muốn trực tiếp đưa WeChat cho Kỳ Noãn, chính là không nghĩ tới, chính cô nhất định phải vấp ngã cho mình.
Giang Hựu thoát trò chơi, đồng thời rời khỏi phòng YY.
Đầu màn hình này, trái tim Kỳ Noãn đập vô cùng mãnh liệt, khóe miệng không kiềm chế được mà giương lên.
Cô lấy điện thoại di động ra, mở WeChat để thêm địa chỉ liên lạc, sau đó nhập một chuỗi văn bản trên màn hình, trước khi nhấp vào tìm kiếm, cô cầu nguyện trong lòng vài phút đại thần không dùng ảnh của mình làm ảnh đại diện.
Kỳ Noãn đối với loại người này có bóng ma.
Trước đây cô cũng là một phần tử của Vương Giả Vinh Diệu, bạn tốt quen biết cũng từng thêm WeChat, Kỳ Noãn tuy rằng là một phần tử của hội ngoại hình, nhưng cũng không phải là người lấy ngoại hình để đánh giá người khác, mấu chốt là người cộng thêm bạn tốt của cô dùng ảnh của mình làm ảnh đại diện còn chưa tính, còn năm lần bảy lượt hỏi cô muốn ảnh tự sướиɠ.
Kỳ Noãn sau khi bị anh ta truy hỏi một tuần, không thể nhịn được mà xóa bạn tốt của anh ta.
Từ đó về sau, Kỳ Noãn đối với dân mạng đều có bóng ma, không còn đưa wechat cho người khác, chứ đừng nói là xin wechat của nam sinh.
Kỳ Noãn làm bài học tư tưởng cho mình một hồi lâu, sau đó mới nhẫn tâm bấm vào tìm kiếm.
Quên đi, cho dù bề ngoài đối phương không đẹp cũng không sao, chỉ cần anh đừng giống người điên cuồng hỏi cô muốn ảnh tự sướиɠ là được?
Tốc độ internet trong nhà rất mạnh, giao diện trong nháy mắt liền bật lên một tin nhắn người dùng, biệt danh trống rỗng, ảnh đại diện là một tấm ảnh.
Ảnh chụp rất nhạt màu xám xanh, nam sinh đội mũ, chỉ lộ ra một phần tư khuôn mặt, nửa cười nửa không.
Tóc nam sinh không tính là ngắn, che đi đôi nửa lông mày đen nhánh, mắt một mí, bởi vì là góc nhìn xuống ống kính, trên mí mắt còn có một vết nông rất hẹp, nửa khuôn mặt dưới tuy rằng bị một quyển sách che khuất, nhưng vẫn có thể nhìn ra sống mũi cao thẳng của nam sinh.
Không nghi ngờ gì nữa, đây là một khuôn mặt cực kỳ tinh tế.
Sạch sẽ, cứng rắn, lại mơ hồ lộ ra nửa phần cảm giác thiếu niên trong suốt.
Kỳ Noãn cũng không biết vì cái gì, chính là không hiểu sao lại rất xác định, đây là bản thân anh.
Thiếu nữ nhan khống cảm thấy mỹ mãn, hơn nữa quyết định thu hồi suy nghĩ non nớt vừa rồi ——
Cô hy vọng đại thần sẽ dùng hình ảnh của anh để làm avatar, tốt nhất là mỗi ngày thay một lần!