Chương 8-1: Cùng quan tâm cậu

Nhiệt độ trên mạng của không hề suy giảm.

Thân phận của mấy nam sinh cấp ba thần tiên cũng bị đào bới ra.

"Đù móa, đều là cậu ấm?"

"Đã có người đào ra được đồng hồ đeo tay trên cổ tay anh trai nhỏ khí chất giường số 3 có thể mua đứt một căn hộ nhỏ hai phòng ngủ ở vị trí đắc địa nhất thành phố Giang Hải đấy!"

"Không chỉ vậy đâu, có người nói mấy món đồ chơi nhỏ bày trên bàn số 1 và số 2 toàn bộ đều có giá từ bốn con số trở lên, quần áo giày dép đều là hàng hiệu, món rẻ nhất đoán chừng chính là mấy bộ đồng phục học sinh đấy."

"Ông xem thường đồng phục trường Thanh Lễ đấy à? Giá của một bộ đồng phục Thanh Lễ tương đương một căn nhà còn là bí mật sao?"

"Đây thật sự là marketing PR gì đó à? Mấy thiếu gia cậu chủ này muốn vào giới giải trí ư?"

"Dù sao nói toạc ra tui cũng không tin có nam sinh cấp ba thần tiên như vậy, ai mà chưa từng trải qua cấp ba!"

"Đúng thế, nam sinh cấp ba dáng vẻ ra sao ai mà không biết, số 4 mới là tiêu chuẩn chung của nam sinh cấp ba nhỉ?"

"Nói đi nói lại, ekip chương trình vì sao không trực tiếp tập hợp luôn bốn cậu ấm nhỉ, làm F4 luôn cho oách, nam sinh số 4 trông không ăn khớp gì cả."

"Nếu đổi cậu ta đi có thể trực tiếp làm phim thần tượng luôn được rồi!"

"Yêu cầu của mấy má cao quá rồi đó, ba nam sinh cấp ba thần tiên còn không đủ để mấy má nhìn hả! Mau mau tới nói cho tui biết mấy thím thích ai nhất đi nèo!"

"Lăng Tuyết Trúc! Nam sinh cấp ba mà tui từng yêu thầm lớn lên y hệt cậu ấy!"

"Cố Thanh Dương nha, nam chính phim vườn trường cũng không đẹp trai bằng cậu ấy, đợi tui nghỉ phép tui nhất định phải đến Thanh Lễ gặp người thật!!"

"Ngượng ngùng, tui thích Khương Thừa Diệu, dáng vẻ lưu manh lười biếng kia chính là kiểu mà tui mê nhất á á á."

"Đợi đã, lầu trên là con trai đúng khum?"

"Ha ha ha ha, vừa nhìn liền biết Khương Thừa Diệu hợp khẩu vị con trai, Lăng Tuyết Trúc hợp khẩu vị con gái, Cố Thanh Dương cả hai."

"Ha ha ha ha, thật sự, nhìn ra được từ khu bình luận hotsearch hôm nay."

"Chương trình này rốt cuộc có ma lực gì vậy, là đề tài tương đối mới mẻ sao? Hôm nay tui vừa nhìn một cái liền nghiện cmnl, còn xem hết cả livstream hôm qua, thật sự cảm thấy vừa vô vị lại vừa kí©h thí©ɧ, còn hơn cả phim thần tượng."

"Kí©h thí©ɧ đúng không? Tui làm livestream ký túc xá nữ sinh đoán chừng cũng có cả tá người xem."

"Bởi vì chân thực hơn cả phim thần tượng đúng khum?"

"Đúng, chân thực, điểm khác biệt lớn nhất so với phim thần tượng chính là chân thực! Tuy vừa nhìn liền biết bọn họ rất gò bó, không giống ký túc xá nam sinh thông thường vừa bẩn vừa loạn, thế nhưng nội dung rất chân thực, hơn nữa đều không trang điểm! Nam sinh cấp ba chính là phải tự nhiên như vậy, sinh hoạt ký túc xá chính là phải bình thường và vô vị như vậy đấy!"

"Ài, ai mà không muốn xem sinh hoạt ngày thường của các nam sinh cấp ba thần tiên chứ!"

"Biết nắm bắt nhiệt độ nói không chừng chương trình này sẽ thật sự nổi tiếng đấy!"

"Mau đổi số 4 thành một anh đẹp trai thì chương trình này nhất định sẽ bạo hồng, hãy sắp xếp một học sinh thể dục đầu húi cua tui thích nhất, fan nam sẽ tăng vọt ngay lập tức!"

"Thêm một nam sinh cấp ba ngọt ngào cũng được, fan nữ bọn tui rất thích!"

"......"

Nửa đêm, nhân viên ekip chương trình bí mật để ý tới ý kiến và thái độ của công chúng trên mạng quay đầu nhìn đạo diễn Chu Vi: "Hình như rất nhiều người đều đề nghị chúng ta thay Tùy Dực."

"Hay là đừng đổi được không, đã mở live rồi, nếu đổi cậu ấy e rằng cậu ấy sẽ nhận nhiều công kích hơn." Một chị gái không đành lòng nói.

"Vậy cũng khó nói."

"Sao cơ?"

"Thay cậu ấy đi hay giữ cậu ấy lại để cậu ấy tiếp tục bị dân mạng so sánh, cái nào đả kích cậu ấy hơn thật sự rất khó nói."

*

Ngày suy nghĩ gì, đêm nằm mơ đó.

Càng lo lắng điều gì thì lại càng dễ mơ thấy nó.

Tùy Dực mơ thấy một giấc mơ rất đáng sợ.

Trong mơ cũng là khung cảnh phòng ký túc này của bọn họ, nhưng hình như là sau khi tắt đèn, nói chung trong phòng ký túc một mảnh đen kịt, chỉ có ống kính đã tắt lóe qua một chấm đỏ, có người cưỡi trên người cậu, ấn chặt cậu, hô hấp của đối phương trong bóng tối thiêu đốt cậu, da dẻ mẫn cảm quá mức của cậu run rẩy, mất đi toàn bộ năng lực chống cự, xụi lơ thành một cục bùn mặc đối phương tùy ý xoa nắn, vuốt ve.

Giấc mơ luôn lộn xộn bừa bãi, đối với người không có kinh nghiệm, giấc mơ kiểu này đều như thoáng qua, không hề có hành vi mang tính chân thực nào, một khắc sau mộng cảnh liền chuyển đến nhà tắm chung.

Nhà tắm chung của trường học bọn họ vậy mà đã lắp cửa, hình thành một không gian khép kín, bên ngoài là tiếng nước, tiếng nói chuyện, có người bế cậu lên, sương khói màu trắng che đi gương mặt của người nọ, hắn nhếch miệng, hơi nóng hầm hập trên người hắn khiến cậu không thở nổi.

Cậu đột ngột tỉnh dậy từ trong mơ, nghe thấy tiếng chuông đang reo "reng reng reng" inh ỏi.

Một bàn tay vươn ra "bộp" một tiếng tắt tiếng chuông.

Tùy Dực ra một thân mồ hôi, trên trán cũng ướt đẫm một mảng.

"Mau dậy cả đi!" Cố Thanh Dương khàn giọng, ngồi trên giường uể oải gọi.

Tùy Dực ngồi dậy, vuốt tóc mái xuống, đeo mắt kính lên.

Khí trời bên ngoài rất tốt, đã sáng bảnh mắt rồi.

"Tuyết Trúc, Thừa Diệu, mau dậy đi nào." Cố Thanh Dương gọi, "Đã mở live rồi, Thừa Diệu cậu đang nude kìa."

Tùy Dực nghe vậy quay đầu nhìn Khương Thừa Diệu một cái, liền nhìn thấy Khương Thừa Diệu để trần thân trên, chăn mỏng vắt ngang eo, hai chân dài đều bắc lên thanh chắn cuối giường.

Khương Thừa Diệu ngồi dậy, đầu tóc ngổn ngang, chứng gắt ngủ rất lớn.

Cố Thanh Dương đưa đầu vào trong mành che của Lăng Tuyết Trúc, cười một tiếng, sau đó chui ra.

"Tùy Dực, có muốn đi toilet không, cậu dùng trước đi." Cố Thanh Dương nói.

Tùy Dực ngồi trên giường, trên mặt mang theo chút ẩm ướt không bình thường: "Tớ cần chậm rãi một chút, cậu đi trước đi."

Cậu nói rồi ôm hăn liếc nhìn ống kính đối diện một cái.

Vừa rồi dáng vẻ cậu nằm mơ, camera hẳn là quay được rồi đúng không?

Cậu hiện tại đã phát hiện ra chỗ bất tiện của việc 6h mở live rồi.

Một đám nam sinh cấp ba 17 tuổi như bọn họ, vừa tờ mờ sáng ai mà không "hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang" chứ hả.

Độ tuổi giống kim cương nhất trong đời.

Cố Thanh Dương xuống giường, thuận tiện kéo cửa ban công ra.

Gió sớm tràn vào phòng, mang theo chút hương thơm của hoa tường vi.

Lăng Tuyết Trúc đang sột soạt mặc quần áo trong mành che, Tùy Dực dần dần bình tĩnh lại, quay đầu nhìn Khương Thừa Diệu một cái, thấy Khương Thừa Diệu đang dựa người vào tường nhắm mắt lại, hình như lại ngủ mất rồi.

Thân trên để trần, tinh xảo gầy gò, có một loại gợi cảm uể oải lười nhác, đoán chừng đám người trên bão bình luận đã mặt đỏ tim đập hết rồi.

Hắn thật sự rất đẹp trai.

Cậu đang nhìn nhìn thì Khương Thừa Diệu đột nhiên mở mắt ra nhìn cậu.

Tùy Dực chỉ chỉ camera.

Khương Thừa Diệu mò mẫm áo thun vắt trên tay vịn, mặc vào.

"Nóng?" Hắn hỏi.

Tùy Dực gật đầu: "Hơi hơi."