Nếu Đỗ Liên Trân đã nói không cần phải vội đưa Giản Lạc trở về, tất nhiên Nhiễm Việt vui vẻ mà giày vò cô ta một lúc nữa, sau đó Liên Lệ tự mình đến Giải Trí Tần Thị náo loạn hai lần, còn tung tin nói muốn tố cáo bọn họ, nhưng tiết mục ghi hình show kia, có hợp đồng giấy trắng mực đen hai bên đã ký, phía Tần Thị không có hành vi lừa gạt, cho dù Liên Lệ muốn tố cáo cũng không biết tố cáo từ đâu.
Bởi vì đội ngũ quay show bên Châu Phi đã đi vào công viên quốc gia lớn nhất khu vực, nhất thời không thể liên lạc được, cho nên dù Liên Lệ muốn tự mình đi đón người, cũng không biết tìm ở chỗ nào, cuối cùng chỉ có thể căm giận từ bỏ.
Nhưng Nhiễm Việt cũng không thật sự làm đến mức tuyệt đường sống, nửa tháng sau đã liên lạc đội ngũ đưa Giản Lạc về nước, nửa tháng này, cũng đủ cho Giản Lạc chịu khổ rồi.
Giản Lạc trải qua một kiếp này, sau khi trở về con người cũng an phận hơn, cả ngày ở nhà, không nhắc lại chuyện muốn vào giới giải trí nữa, chắc là bị dọa không còn gan nữa.
Gần đây Nhiễm Việt đều cảm thấy tâm tình rất tốt, trải qua chuyện Giản Lạc lần này, không chỉ dạy dỗ vị đại tiểu thư tùy hứng làm bậy kia, còn thuận tiện khiến Liên Lệ và Đỗ Liên Trân trở mặt, quả thực là hả hê lòng người.
Hôm nay lại có một đối tác mời cô đến Úc Kim Cung vui chơi, bởi vì tâm tình không tệ, cô cũng đồng ý ngay, trên đường đi dự tiệc, cô còn đặc biệt gọi điện cho Tần Trí Viễn, nói mình có xã giao đêm nay không về nhà ăn cơm, Tần Trí Viễn bảo đúng lúc anh cũng có xã giao.
Đối với chuyện xã giao của Tần đại thiếu, bình thường Nhiễm Việt chưa từng hỏi đến, cô tin tưởng nhân phẩm của Tần Trí Viễn, tất nhiên sẽ không hoài nghi anh, trái lại, Tần Trí Viễn cũng rất tín nhiệm cô, ngoại trừ chuyện thỉnh thoảng cho cô vài chỉ đạo trong công việc, cũng không can thiệp quan hệ bạn bè giao tiếp của cô, hai người cùng có chung nhận thức này, lúc ở chung cũng bớt đi những mâu thuẫn không cần thiết.
Nhiễm Việt được nhân viên phục vụ mang tới phòng bao, các ông chủ lớn bên trong đã bắt đầu uống rượu, Nhiễm Việt tới muộn, bị phạt ba ly, tửu lượng của cô không tệ, uống hết ba ly mặt cũng không đổi sắc.
Bởi vì lần này có vài lão tổng đều mang bà xã nhà mình đến, mấy người khác cũng là các cô gái dễ thẹn thùng, tình cảnh trong phòng chỉ là uống rượu tán gẫu thuần khiết làm Nhiễm Việt cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Rượu quá ba tuần, mọi người ngồi xuống nói chuyện phiếm, nói đến động thái gần đây của Tần Thị, Lưu tổng tương đối quen thuộc với Nhiễm Việt bảo: "Nói không chừng sau đại hội cổ đông lần này của Tần Thị, trợ lý Nhiễm rất nhanh sẽ thăng thành Nhiễm tổng.
"
Nhiễm Việt thưởng thức ly rượu, cười nói: "Sao lại là Nhiễm tổng?"
Lưu tổng xoay về phía cô nói: "Cô đừng giả bộ hồ đồ ở đây mà, chuyện này người ngoài như tôi mà còn nghe nói tới, cô là người trong cuộc sao lại không biết? Chính là chuyện Tần nhị thiếu muốn tiến vào tổng bộ Tần Thị, cậu ta chuyển đi rồi, vị trí kia không phải cô làm thì còn ai nữa?"
Nhiễm Việt chạm ly với ông ta, nửa thật nửa đùa nói: "Từ trước đến giờ tôi chỉ là một nhân vật nhỏ bé, cho dù nhị thiếu chuyển đi, cũng sẽ có nhân vật khác đến đảm nhiệm, sao lại đến phiên tôi được.
"
Lưu tổng trợn mắt một cái, "Cô đừng nói vậy chứ, cô phát triển Giải Trí Tần Thị tốt đến như thế, những cổ đông kia cũng không phải bị mù, tóm lại, tôi rất xem trọng cô.
"
Nhiễm Việt cười cười, nói: "Cảm ơn lời may mắn của ông.
"
Sau đó cô lại nghe một người khác ra vẻ thần bí hỏi: "Các người đoán xem vừa rồi tôi đi ra gặp phải ai ?"
Lưu tổng nói: "Làm sao đoán được, bớt thừa nước đυ.c thả câu nhanh nói đi.
"
Người kia đắc ý nói: "Biết Viên Khải không? Ông chủ lớn của Úc Kim Cung!"
Mọi người thực sự cảm thấy giật mình, bởi vì vị ông chủ lớn này từ trước đến nay là nhân vật hiếm khi lộ diện, chỉ tồn tại trong truyền thuyết, không ngờ lại còn có thể nhìn thấy người thật, thực sự làm người ta bất ngờ.
Nhưng cũng có người ôm thái độ hoài nghi hỏi: "Làm sao ông biết đó chính là Viên Khải? Ông quen biết đối phương à?"
Bị hỏi như thế, người kia lại càng dương dương đắc ý, nói: "Các ông cũng biết tôi và ông chủ nhỏ ở đây giao tình không tệ, trước kia làm phí hội viên cậu ta còn chiết khấu cho tôi tới 20%, có một lần tụ hội đúng lúc gặp được chính Viên Khải, vị kia thật sự là nhân trung long phượng, nhìn qua một lần sẽ khắc sâu ấn tượng.
"
Lúc này mọi người mới tin tưởng lời ông ta nói, lại trêu chọc: "Vậy ông có tiến lên bắt chuyện làm quen với người ta không, nói không chừng ông chủ lớn vừa mở miệng, trực tiếp giảm cho ông 50% phí hội viên.
"
Mọi người nghe xong đều cười ha ha.
Khúc nhạc đệm nhỏ này làm mọi người cười cười rồi cũng cho qua, không ngờ một lúc sau, Hứa Văn Tài ông chủ nhỏ của Úc Kim Cung lại tìm tới tận cửa.
Người vừa rồi kể chuyện nhìn thấy anh ta, ngoài ý muốn hỏi: "Ông chủ nhỏ, đến đây cùng uống rượu sao?"
Hứa Văn Tài bắt tay chào hỏi, vừa vào cửa liền cười tươi hớn hở chào các lão tổng, sau đó mới nói mục đích đến đây, "Ông chủ Viên nghe nói trợ lý Nhiễm cũng ở đây, nên bảo tôi đến mời người, hy vọng trợ lý Nhiễm có thể qua đó ôn chuyện một lát.
"
Mọi người vừa nghe lời này, đều rất kinh ngạc nhìn về phía trợ lý Nhiễm, Lưu tổng lại không nhịn được, nói: "Nhiễm Việt cô hay nha, thế mà nửa câu cũng chưa từng nghe cô nói, có phải sợ chúng tôi biết cô quen với nhân vật lớn này, sẽ tìm cô ôm bắp đùi không!"
Mọi người lại cười vang một trận, Nhiễm Việt cười cười, lạnh nhạt nói: "Này có gì hay để nói chứ.
"
Hứa Văn Tài ở một bên đúng lúc hỏi: "Trợ lý Nhiễm, hiện tại theo tôi qua đó, hay sao ạ?"
Trợ lý Nhiễm đứng lên, bảo: "Làm phiền ông chủ nhỏ dẫn đường.
"
Lúc rời khỏi phòng bao, Nhiễm Việt còn nghe được có người cười oán hận cô không trượng nghĩa, cũng không mang bọn họ đi theo tham quan nhân vật lớn một chút.
Khóe môi cô nhếch lên ý cười, đi theo Hứa Văn Tài qua vài đoạn hành lang rồi tiến vào phòng tổng thống xa hoa, đi vào mới phát hiện mấy người Viên Khải đang chơi mạt chược, mà trước đó trong điện thoại Tần Trí Viễn nói đi xã giao, cũng có mặt ở đây, Nhiễm Việt tất nhiên nhìn Tần Trí Viễn thêm một lần, phát hiện động tác chơi mạt chược của anh cũng rất thuần thục.
Bởi vì ở đây còn có những người khác, Nhiễm Việt tất nhiên không thể có hành động thân mật qua lại gì với Tần Trí Viễn, hai người liếc mắt nhìn nhau, trao đổi ánh mắt xong đều mỉm cười không nói.
Viên Khải biết rõ quan hệ của hai người, nhưng trường hợp thế này chắc chắn anh sẽ không nói ra, chỉ cười hớn hở nói với Nhiễm Việt: "Hiếm khi được trở về thành phố H một lần, nghe nói cô đang có tiệc xã giao ở phòng gần đây, nên mời cô đến.
"
Nhiễm Việt mỉm cười, nói: "Anh Viên khách khí rồi, anh ở đây theo lý tôi nên đến chào hỏi một tiếng mới đúng, không ngờ Tần tổng cũng có ở đây.
"
Trong mắt người ngoài, cô là nhân viên của Tần Thị, chào hỏi Tần Trí Viễn cũng chỉ là chuyện rất bình thường, nhưng Nhiễm Việt thế mà lại quen biết Viên Khải, chuyện này khiến nhiều người đều cảm thấy bất ngờ, dù sao so với các ông chủ trong giới thương nghiệp, Nhiễm Việt miễn cưỡng chỉ có thể xem như tiểu binh tiểu tốt mà thôi, nhưng dù trong lòng cảm thấy tò mò, tại sao ông chủ Viên lại quen biết người ta, căn bản không có người nào dám đi hỏi.
Tần Trí Viễn nghe thấy Nhiễm Việt chào hỏi mình, vẻ mặt cũng bình thản trả lời: "Trợ lý Nhiễm tới đây bàn chuyện làm ăn à?"
Nhiễm Việt cũng không giải thích quá nhiều, chỉ gật đầu nói "Phải", trong lòng lại âm thầm cười trộm, không ngờ Viên Khải và Tần Trí Viễn hai người đều là phái diễn xuất nha.
Động tác bốc mạt chược của Viên Khải cũng không ngừng, chỉ nói với Hứa Văn Tài ở bên cạnh: "Đem một cái ghế đến, để Tiểu Việt ngồi cạnh tôi.
"
Anh gọi tiếng Tiểu Việt này rất thân mật, làm người xung quanh đồng loạt liếc nhìn qua, trong nụ cười cũng nhiều thêm phần ái muội mơ hồ, rõ ràng người quanh đây không ít, Viên Khải đối với cô lại không tầm thường, điều này không làm người ta hiểu lầm mới lạ.
Nhiễm Việt vụиɠ ŧяộʍ nhìn Tần Trí Viễn một cái, cảm thấy da đầu có hơi tê dại, nhưng Hứa Văn Tài đã mang ghế đến, cô chỉ có thể kiên trì ngồi xuống.
Chờ sau khi ngồi xuống cô mới phát hiện, Tần Trí Viễn ngồi phía trên Viên Khải, mà ngồi đối diện với Viên Khải, lại là Đỗ Liên Hạo hiện đảm nhiệm chức chủ tịch Đỗ thị, cũng chính là anh ruột của Đỗ Liên Trân, nhưng hiện nay hai người đã trở mặt.
Phát hiện Đỗ Liên Hạo cũng đang nhìn mình, cô liền thoải mái khẽ gật đầu chào đối phương bày tỏ sự thân thiện.
Viên Khải xếp mạt chược xong, quay đầu lại hỏi Nhiễm Việt: "Cô nhìn xem bài tôi thế nào?"
Kỳ thật Nhiễm Việt không hiểu về mạt chược lắm, nhưng cách chơi cơ bản vẫn biết rõ chút, nghe anh hỏi như thế, chỉ có thể nói lấy lệ: "Cũng không tệ.
"
Viên Khải chậc chậc hai tiếng, nói: "Sao cô có thể nói như thế, cô phải nói bài này rất nát mới đúng, để che mắt đối thủ chứ.
"
Nhiễm Việt: "! " Ông chủ Viên anh thật sự là thích đùa dai!
Mấy người đánh bài hiển nhiên đều là cao thủ, từng quân bài mạt chược ném đôm đốp lên trên bàn, lúc thì ném ra lúc thì bốc vào, Nhiễm Việt ở một bên nhìn cũng không kịp.
Viên Khải lại là cao thủ trong cao thủ, không chỉ vừa đánh mạt chược, mà còn rảnh rang quay đầu lại nói chuyện phiếm với cô, lúc thì hỏi cô có mệt không, lúc lại hỏi cô có khát không, còn bảo Hứa Văn Tài nhanh đi lấy nước trái cây cho cô, rất biết chăm sóc.
Nhiễm Việt vừa đổ mồ hôi lạnh vừa ứng phó anh, còn thỉnh thoảng phân tâm sự chú ý đi nhìn trộm Tần Trí Viễn, phát hiện khóe môi anh nhếch lên một tia cười lạnh, dọa cô đến mức sau lưng cũng ướt mồ hôi rồi.
Không biết có phải Viên Khải cố ý hay không, hết lòng hết sức quan tâm cô, nhìn thấy vẻ mặt nghiền ngẫm của mấy người khác, có người hơi quen biết với Nhiễm Việt, còn ồn ào hỏi cô: "Trợ lý Nhiễm ưu tú như thế, chắc có bạn trai rồi nhỉ.
"
Nhiễm Việt mím miệng, nhất thời không trả lời, ngược lại Viên Khải ở bên cạnh nghe nói vậy, rất hăng hái hỏi cô, "Đúng vậy, Tiểu Việt có bạn trai chưa nha, tôi rất muốn biết tôi còn có cơ hội không!"
Lời anh nói vừa nghe chính là nói đùa, nhưng rất nhiều người ở đây đều coi là thật, ánh mắt cùng nhìn về phía Nhiễm Việt, vẻ mặt tò mò chờ đợi cô đáp.
Nhiễm Việt âm thầm cắn răng, sau đó nhất quyết nói: "Tôi có bạn trai rồi.
"
Viên Khải nghe được cô trả lời như vậy cũng không thất vọng, ngược lại hứng thú nồng đậm hỏi tới: "Thật sao? Tôi rất tò mò đối phương là loại người gì, thế mà có thể chiếm được trái tim cô.
"
Nhiễm Việt bất đắc dĩ cười khổ, nghĩ thầm Viên Khải này thật xấu xa, biết rõ quan hệ giữa cô và Tần Trí Viễn, còn ở trước mặt người khác đào bới chuyện bát quái của cô, đây là có ý định muốn đùa giỡn bọn họ à.
Nghĩ tới đây, ngược lại cô trấn định hơn, hắng giọng nói: "Anh ấy là người rất lợi hại.
"
Viên Khải nhướn mày, nhìn Tần Trí Viễn một cái, lại quay đầu nhìn Nhiễm Việt bảo: "Vậy hôm nào mang đến gặp một lần nha.
"
Nhiễm Việt khẽ lắc đầu, dáng vẻ cưng chiều nói: "Anh ấy khá thẹn thùng, chắc là không muốn đâu.
"
Viên Khải trừng to mắt: "Thẹn thùng? ! ! ! Đây là thật sao?" Sau đó lại nhìn Tần Trí Viễn nói: "Tiểu Việt nói bạn trai cô ấy rất thẹn thùng! Cậu tin không?"
Tần Trí Viễn: "! "
Nhiễm Việt cười nói: "Đúng vậy, anh ấy rất thẹn thùng, cũng rất đáng yêu!"
Tần Trí Viễn: "! " Không cẩn thận được tỏ tình trước mặt mọi người!
Viên Khải: "! " Không cẩn thận bị người ta show ân ái!