Ngọc Thanh Tông nằm ở phía bắc của phủ Đông Minh, cách trấn Đông Hoa chừng ba trăm dặm, là một trong ba cái tông môn võ đạo lớn nhất ở quận Bắc Hà, nghe nói có Khai Trần tông sư toạ trấn.
Theo hiểu biết của Khương Thanh Hàn, thế giới mà nàng đang sống tên là Thần Binh Giới, nhưng vì sao được gọi là Thần Binh Giới, nàng cũng không rõ ràng.
Đồn đãi, toàn bộ Thần Binh Giới có tổng cộng năm toà đại lục rộng lớn vô biên, theo thứ tự là Nam Cương, Bắc Hoang, Tây Phật, Đông Thổ và Trung Thiên.
Vương Triều Đại Ngu, thì là một toà vương triều nhỏ nằm ở phía tây nam của đại lục Nam Cương, ở Nam Cương địa giới, vương triều giống như Đại Ngu tựa hồ không ít.
Thần Binh Giới sùng võ, Khương Thanh Hàn lưu lạc hơn hai mươi năm, từng cố ý tìm hiểu qua. Cảnh giới võ đạo trong võ giới được chia thành Ngưng Huyết võ đồ, Đoán Cốt võ sư, Luyện Tạng đại võ sư, Khai Trần tông sư cùng Thông Huyền đại tông sư.
Nghe nói phía trên Thông Huyền đại tông sư còn có cảnh giới cao hơn, nhưng lấy thân phận của nàng căn bản không đủ tư cách biết được.
Mà lại, ở Vương Triều Đại Ngu, cường giả mạnh nhất chính là Thông Huyền đại tông sư, Đại Ngu có tam đại tông sư danh chấn thiên hạ, dù là người bình thường như nàng cũng từng nghe thấy.
Chiều hôm đó, một đoàn chín người do Liễu chấp sự dẫn đầu, lục tục rời khỏi trấn Đông Hoa quay về Ngọc Thanh Tông.
Liễu chấp sự cùng thiếu niên mặc áo xanh cưỡi ngựa đi trước, thiếu nữ mặc váy trắng đánh xe ngựa chở năm tên hài đồng đi chính giữa, về phần Khương Thanh Hàn thì cưỡi ngựa già lẽo đẽo theo sau.
Hành trình từ trấn Đông Hoa đến Ngọc Thanh Tông không ngắn, đoạn đường phía trước có đường mòn, nhưng đến nửa đường cần băng qua một chỗ rừng núi rậm rạp gọi là rừng Hắc Phong.
Bên trong rừng Hắc Phong ẩn núp vô số dã thú, thậm chí bao gồm trong truyền thuyết yêu thú, nhưng đội ngũ của bọn họ có mấy vị võ đạo cường giả toạ trấn, cho nên hành trình cũng xem như tương đối thông thuận.
Trên đường đi, thông qua lời trò chuyện của ba người Liễu chấp sự, Khương Thanh Hàn rốt cuộc biết được tên họ của thiếu nữ mặc váy trắng cùng thiếu niên mặc áo xanh.
Thiếu nữ mặc váy trắng gọi là Trần Thanh Hà là đệ tử nội môn của Ngọc Thanh Tông, tu vi là Đoán Cốt nhập môn.
Thiếu niên mặc áo xanh gọi là Lục Trường Khanh, thân phận hình như rất cao, chưa đầy hai mươi tuổi mà thực lực đã không kém gì Liễu chấp sự, là một vị Đoán Cốt đại thành cao thủ.
Ở Vương Triều Đại Ngu, bất kể Thông Huyền đại tông sư hay Khai Trần tông sư đều là nhân vật thần long thấy đầu không thấy đuôi, rất hiếm khi đi lại trên giang hồ.
Luyện Tạng đại võ sư đã là chiến lực hàng đầu, trưởng lão, chưởng môn của các môn phái lớn, thường thường là cảnh giới này.
Mà Đoán Cốt đại thành, có thể xưng tụng một tiếng cao thủ, đủ để trở thành trưởng lão, gia chủ của các tông môn, gia tộc nhỏ hơn.
Thời điểm đoàn người chạy qua rừng Hắc Phong, cũng là lúc hoàng hôn.
Khương Thanh Hàn một bên lẳng lặng thưởng thức phong cảnh xung quanh, một bên suy tư dự định sắp tới, thì bỗng nhiên nghe được một tiếng gầm lớn.
- Cẩn thận!
Người lên tiếng là Liễu chấp sự.
Khương Thanh Hàn nghe vậy, nháo nhác đưa mắt nhìn xung quanh.
Trên xe ngựa, Trần Thanh Hà khẽ giật mình, đứng dậy rút ra trường kiếm, tuỳ thời xuất chiến.
Lục Trường Khanh khẽ nhíu mày, đột ngột nhấc kiếm hướng về phía trước chém mạnh tới, lưỡi kiếm phụt ra ánh sáng, hoá thành một đạo kiếm mang lạnh lẽo dài gần ba trượng.
Cũng trong lúc đó, rừng núi phía trước thình lình tràn ra một luồng sương mù màu đỏ như máu, mang theo tiếng gió rít hung hăng cuốn tới.