*Long Ngạo Thiên: Là kiểu người nếu là nhân vật chính thì vô địch, nếu là nhân vật phụ thì phi thường mạnh. Điểm chung là làm việc không theo lẽ thường và đặc biệt không có não 🙂. Coi như không có thực lực mạnh mẽ thì luôn có vận khí siêu tốt, làm việc luôn luôn thuận buồm xuôi gió. Tình trạng bản gốc: Hoàn 119 chương
Văn án
Tần Uyển Uyển tại giới Tu Chân là một tiên nhị đại tiêu dao, hạnh phúc nhất, nhưng đó là trước khi xuyên thư mà thôi!
Nhớ lại cuộc sống vô tư lự kia, được lười biếng, được cá mặn, lại còn có phụ mẫu yêu thương, muốn tạo thế cho nàng, mua chuộc vô số anh hào tạo chiến tích giả khiến nàng cũng nổi danh vô cùng.
Hạnh phúc biết chừng nào!!!
Cho đến một ngày, một người tên Giản Hành Chi nghe danh mà đến khiêu chiến, người này kinh nghiệm phong phú, chiến đấu khắp tứ hải cửu châu, dùng một kiếm, chém nàng, khiến nàng xuyên vào quyển tiểu thuyết tên 《 Mary Sue mạnh nhất 》
Đây là tiểu thuyết đại nữ chủ* tu chân, nàng lại hóa thành nữ phụ ác độc Tần Vãn của bộ truyện. *Đại nữ chủ: Loại truyện xoay quanh cuộc đời của nữ chính từ sự nghiệp đến tình yêu.
Khi mới vừa xuyên qua, nàng đã bị áp giải lên bục xét xử, nghe những người bên cạnh đòi đánh đòi gϊếŧ bởi vì nàng mưu hại nữ chính.
Hệ thống dùng ngữ điệu lạnh như băng nói cho nàng biết—— "Là một nữ phụ ác độc, ở thế giới này, sư phụ ngươi sẽ vứt bỏ ngươi, sư huynh sẽ chán ghét ngươi, người ngươi yêu thầm sẽ tự tay gϊếŧ chết ngươi, người duy nhất đối xử thật lòng với ngươi chỉ có mỗi nam nhân cơm mềm* khóc ngất đi bên cạnh ngươi. "
Cơm mềm: Kiểu nói châm biếm, thường dùng để chỉ người đàn ông dựa vào phụ nữ để sống, ăn bám.
"Ngươi phải học được cách đối xử nhẫn tâm với người khác, lại phải càng nhẫn tâm hơn đối với bản thân mình. Như vậy, ngươi mới có thể " chống lại thiên đạo " phản công nữ chính!"
"Tới, hãy đâm thanh kiếm này vào trong thân thể mình, lớn tiếng nói với bọn họ —— Từ hôm nay trở đi, ngươi và bọn họ ân đoạn nghĩa tuyệt, không còn bất kì liên quan gì đến nhau nữa!"
Sau khi Tần Uyển Uyển nghe được những lời này, run rẩy giơ tay, cầm lấy kiếm, run rẩy một hồi lâu, sau đó nàng "Bùm" một tiếng, quỳ xuống.
"Sư phụ, cho con một cơ hội hối cải để làm lại cuộc đời đi, dù sao con......"
Nàng còn chưa nói dứt lời, Tần Uyển Uyển liền thấy thiếu niên trên mặt đất nhảy dựng lên, giơ tay tự đâm chính mình, tiện tay đâm xuyên qua nàng, sau đó đọc to lời thoại nàng còn chưa kịp đọc ——
"Từ hôm nay trở đi, Tần Vãn ân đoạn nghĩa tuyệt với các ngươi, không còn bất kì liên quan gì đến nhau nữa!" Tần Uyển Uyển nhìn bóng dáng yếu đuối của nam nhân trước mặt, tràn đầy khϊếp sợ, đau đến ngất đi.
Mà Giản Hành Chi mặt không biểu tình vừa thọc xong chính mình và Tần Uyển Uyển nắm kiếm,
Nghe cái "Hệ thống cơm mềm nam " trong đầu tẩy não "Ngươi chỉ là một trà xanh cơm mềm nam!! Đại lão ngươi OOC*!! ". Thét chói tai,
*OOC: Thuật ngữ thường dùng trong lĩnh vực diễn xuất, khi nói OOC là nói đến việc hành vi không phù hợp với hình tượng, thiết lập tính cách của ai đó ( hoặc nhân vật nào đó). Nói đơn giản là diễn sai thiết lập nhân vật.
Trong lòng Giản Hành Chi cười lạnh.
Muốn lão tử ăn cơm mềm, nằm mơ.
# Tiểu kịch trường #
Tần Uyển Uyển: "Ngươi cũng là xuyên qua sao?
"Giản Hành Chi: "Đúng vậy."
Tần Uyển Uyển: "Vậy trước kia ngươi tên là gì, làm gì đó?"
Giản Hành Chi: "Ngộ tên húy là Tuế Hành, họ Giản tên Hành Chi, một lòng tu chân, không màng thế sự, người trong giang hồ thường gọi ta là Long Ngạo Thiên."
Tần Uyển Uyển: "......"Nàng đã biết, biết được rất rõ ràng người đứng trước mặt là ai.