Chương 48: Chuẩn bị (3)

Edit: YUI

Nếu là may mắn một chút, không thiếu cánh tay gãy chân ném cái mạng gì đó, trải qua chuyện này, còn có thể được nhận huân chương danh dự hoặc bằng khen gì đó, đối về sự phát triển sau này rất có chỗ tốt.

Mọi người trìu mến mà nhìn Tiêu Mẫn, nói đứa nhỏ này ngốc đi, con bé còn rất khôn khéo, nhưng nói con bé khôn khéo đi, cân não lại ngay thẳng đến không được.

Bất quá con bé lựa chọn cũng không tính sai.

Ăn xong đồ vật, mọi người tiếp tục đi bận rộn.

Tiêu Mẫn đi theo các bà chị lớn tuổi lên tòa nhà khác trong chung cư.

Các nhân viên an ninh đang kéo lưới sắt trên tường vây xung quanh chung cư, thật nhiều hộ gia đình trong chung cư cũng ra tới hỗ trợ.

Sau đó mấy chiếc xe tải chạy vào tiểu khu, trên xe là một thùng nước rất cao rất lớn, đây là muốn trang bị trên mái nhà để cung cấp nước dùng.

Cũng không biết là hộ gia đình tự làm, hay là tiểu khu thống nhất bố trí.

Bà chị lớn tuổi bỗng nhiên nhận được một cuộc gọi: “Được, được, tôi đã biết.”

Tắt điện thoại, bà chị lớn tuổi liền nói: “Tiểu khu này không cần chúng ta nữa, các hộ gia đình trong tiểu khu tự tổ chức một hội chuyên ứng phó tang thi tới, muốn tự mình mở họp động viên người dân trong tiểu khu, chúng ta lập tức đi địa điểm tiếp theo làm tuyên truyền.”

“Vậy thì tốt quá.” Lại bớt đi một phần công việc.

Bà chị lớn tuổi cũng thông báo cho các nhân viên khác trong tổ công tác, một đám người đi ra tiểu khu, phân công nhau lao đi tới địa điểm tiếp theo.

Tiêu Mẫn ngồi trên xe, nhìn thấy bạn học.

Mấy bạn học nam cũng mặc áo tình nguyện viên màu hồng, hỗ trợ bố trí chướng ngại vật trên đường phố, chặn lại một ít con đường lớn.

Từng đạo hàng rào chướng ngại vật, y như tường phòng cháy, đem thành phố chia thành từng khối từng khối, tuy rằng tạo thành một ít trở ngại, nhưng vạn nhất khu vực nào đó xuất hiện trạng huống, sẽ không lập tức lan đến gần các khu vực khác.

Bầu trời xuất hiện từng chiếc máy bay trực thăng, tựa hồ đang đi tuần tra, ở trên trời bay tới bay lui, cánh quạt bay ngang qua phát ra âm thanh rất lớn.

Còn có chiếc máy bay trực thăng từng chút từng chút một bay thấp xuống, sau đó dừng trên bầu trời, phía trên có vài người nắm lấy dây thừng, lục tục mà leo xuống sân thượng một tòa nhà nào đó.

“Oa!” Tiêu Mẫn phát ra tiếng kinh hô của một đứa chưa hiểu việc đời.

Bà chị lớn tuổi nói: “Đó chắc là đang diễn tập, nếu là ngày mai thật sự xảy ra chuyện, công tác chi viện trên trời ắt không thể thiếu.”

Bỗng nhiên, bầu trời dao động lên tựa như một tấm màn sân khấu, một điểm đen nhỏ từ chính giữa, bay nhanh mà triều bốn phía khuếch tán, thật giống như một cái động đang mở rộng chỉ trong nháy mắt, như muốn cắt nuốt toàn bộ thế giới.

Đặc biệt là đúng lúc có mấy chiếc máy bay trực thăng đang bay trên trời, đột nhiên có loại ảo giác máy bay trực thăng sắp bị hút vào.

Tiêu Mẫn: “A!”

Bà chị lớn tuổi cũng kinh hô ra tiếng.

Tài xế dẫm phanh gấp, hai người đồng thời đυ.ng phải hàng ghế phía trước.

“Má của con ơi! Đó là cái gì!”

“Trời muốn sụp sao?”

“Máy bay chạy mau a!”

Mọi người trên mặt đất bởi vì nhìn chằm chằm máy bay trực thăng, cho nên trước tiên phát hiện bầu trời dị thường, đều bị sợ tới mức tóc đều phải nổ tung.

Người trên máy bay trực thăng cũng phát hiện khác thường, bất quá có thể làm phi công, tố chất tâm lý đều không tồi, máy bay trực thăng chỉ là nghiêng một chút, thực mau liền ổn định.