Chương 18: Tiến độ thay đổi cốt truyện đạt 50%, thu hoạch 1 tinh lực (2)

Bởi vì mới vừa xem qua tiểu thuyết, cô đối với cái tên này ấn tượng khắc sâu, anh ta là một nhân vật mấu chốt trong tiểu thuyết, chuyện xưa phát sinh chủ yếu thành phố A. Anh ta là nhân viên chí*nh ph*ủ, tâm tư phi thường nhạy bén, anh ta là người thứ nhất phát hiện Sử Phi Địch có vấn đề, hơn nữa trộm theo dõi, và điều tra hắn.

Vốn dĩ cuộc điều tra rất thuận lợi, rốt cuộc ng·ay từ đầu Sử Phi Địch cùng hệ thống tán gái đều rất ngu.

Về sau Sử Phi Địch làm nhiệm vụ, được khen thưởng dụng cụ đo lường nguy cơ, nó có thể cảm nhận được phụ cận có nguy hiểm hoặc địch ý gì đó hay không, sau đó thứ này đã kiểm tra ra vị "phầ*n t*ử nguy hiểm" là Bành Lam .

Sử Phi Địch sợ hãi, cùng Bành Lam đấu trí đấu dũng một đoạn thời gian, thiếu chút nữa bị anh ta xốc luôn gốc gác ra tới, cuối cùng hắn dùng kỹ năng “Khăng khăng một mực” do hệ thống cung cấp đi khống chế một nữ cảnh sát, làm đối phương nổ súng b*ắ*n ch·ết Bành Lam.

Tuy rằng trong sách miêu tả Bành Lam như một vai ác văn nhã bại hoại, có ý đồ mơ ước hệ thống, nhưng ai bảo Vệ Nguyệt Hâm ghê tởm nam chính đâu, cô rất có hảo cảm đối với tiểu Boss suýt chút nữa lậ*t đổ nam chính.

Cho nên, game thủ này bắt được kịch bản nhân vật Bành Lam sao? Đừng nói là trùng tên trùng họ nha?

Cô xem nội dung tin nhắn của đối phương.

【 Xin chào cô, xin hỏi, tại sao Sử Phi Địch có thể trống rỗng biến ra tài liệu kháng axit? Phải làm thế nào mới có thể có được đồ vật trên người hắn, để có thể xây dựng càng nhiều tòa thành kháng axit? 】

Vệ Nguyệt Hâm nhướng mày, chẳng lẽ họ đã điều tra ra Sử Phi Địch?

Trò chơi sắm vai, cũng có thể “Trống rỗng” biến ra đồ vật? Phỏng thật đến trình độ này sao?

Cô suy nghĩ một chút, cũng nghiêm trang mà trả lời 【 trên người Sử Phi Địch có một cái hệ thống tán gái, hệ thống sẽ tuyên bố nhiệm vụ tán gái cho Sử Phi Địch, Sử Phi Địch hoàn thành nhiệm vụ có thể đạt được khen thưởng từ hệ thống. Giai đoạn đầu hệ thống hơi ngu và lực lượng rất yếu, nó sẽ thông qua việc ký chủ hoàn thành nhiệm vụ mà thu hoạch năng lượng dùng để thăng cấp. 】

Vệ Nguyệt Hâm suy tư một chút, hệ thống bức thiết khát vọng thăng cấp, đưa ra đề nghị làm Sử Phi Địch mở ra hình thức làm nhiêm vụ offline, cho phép những người đàn ông khác chia sẻ một bộ phận công năng từ hệ thống, làm cho bọn họ đi làm nhiệm vụ, vì hệ thống tích trữ năng lượng.

Chẳng qua Sử Phi Địch không muốn để cho người khác chia sẻ thứ tốt từ hệ thống, cho nên hắn ta không có đáp ứng.

Nhưng việc này thuyết minh, hệ thống có thể phát triển offline.

Cô tiếp tục đánh chữ 【 Anh có thể thử nhân lúc hệ thống còn không có phát triển lực lượng, trở thành ký chủ mới của nó, sau đó làm nó mở ra hình thức offline, phát triển càng nhiều ký chủ khác. 】

Nhớ tới nam chính cùng hệ thống chà đạp nhiều cô gái trẻ, nhưng có đôi khi chất lượng hoàn thành nhiệm vụ không cao, hai tên quỷ sứ kia liền phun tào nhà gái đối với nam chính không đủ thâm tình, yêu hắn chưa nhiều, mới làm tiến độ hoàn thành nhiệm vụ không cao, thật là làm cô cách ứng đến quá sức.

【 so với quan hệ th*ể x*á*c, hệ thống cần nhất chính là sự cung cấp nuôi dưỡng từ chân ái, chỉ có tình yêu chân thành tha thiết, mới là lực lượng cường đại nhất trên đời này cường đại nhất. 】

Viết xong câu này, chính cô đều nổi cả da gà vì thấy hơi sến súa.

Gửi đi!

Vượt quá số lượng từ?

Cô xóa xóa sửa sửa, cuối cùng ít mà ý nhiều trả lời câu hỏi, mới gửi tin nhắn đi.

Cô không biết, sau khi cô gửi tin nhắn không bao lâu, xuất hiện một giao diện mà cô chưa nhìn thấy bao giờ.

【 Cốt truyện thế giới mưa axit: tiến độ thay đổi cốt truyện đạt 50%, hiểu quả cứu vớt bốn sao, thu hoạch 1 tinh lực. 】

Mà phía dưới, còn có rất rất nhiều thế giới, chờ cô đi thao tác.

Sáng sớm hôm sau, Vệ Nguyệt Hâm bị động tĩnh rất nhỏ bên người làm, mở mắt ra xem, bà ngoại đã tỉnh.

Cô đột ngột ngồi dậy, kinh hỉ không thôi: “Bà ngoại! Bà tỉnh lại rồi!”

Trên giường bệnh, bà ngoại hơi hơi mở mắt, nhưng tầm mắt vẫn mê mang, ánh mắt không hề có tiêu điểm, Vệ Nguyệt Hâm kích động lại cẩn thận thấu đi lên: “Bà ngoại, bà có nhìn thấy cháu không? Cháu là Hâm Hâm ạ.”

Tròng mắt bà ngoại cố hết sức chuyển động một chút, gian nan mà hàm hồ nói: “Hâm…… Hâm……”

Vệ Nguyệt Hâm rơi lệ đầy mặt: “Bà ngoại, bà thật sự tỉnh lại, quá tốt rồi!”

Cô lau lau nước mắt, vội vàng bấm chuông kêu bác sĩ.

Bất quá bác sĩ còn chưa có tới, hình như do bà ngoại quá mệt, nên lại ngủ thϊếp đi.