Chương 14

Mặc dù thực ra cậu cũng không mất gì, nhưng hành động này thật là đáng giận!

Xem ra tin đồn nói hắn tàn bạo gϊếŧ người không chớp mắt có thể không đúng, nhưng nói hắn hành xử xấu xa, tâm tư khó lường thì hoàn toàn chính xác!

Chả trách không có mấy người ưa hắn!

Chúc Tử Linh không khỏi lạnh lùng hừ một tiếng trong lòng, xóa đi chiếc thẻ “người tốt” từng nghĩ về Dung Chiêu trước đó.

Vì ăn nhiều nên Chúc Tử Linh phải nằm đến nửa đêm trên chiếc giường cưới lớn màu đỏ mềm mại thoải mái mới có thể ngủ được.

Ánh trăng dịu dàng, gió mát đưa hương, những đóa ngọc lan nở rộ lặng lẽ dưới ánh trăng đêm.

Ngày đại hôn trôi qua.

*

Từ khi hoàng thượng ban chiếu chỉ gả một nam thê cho Lệ Vương, không ít người đã chờ đợi xem Chúc Tử Linh – vị nam thê xui xẻo này – sẽ gặp phải chuyện gì.

Thế nhưng phủ Lệ Vương xưa nay kín như bưng, hiếm khi có tin tức truyền ra. Những người quan tâm một ngày trời mà vẫn không biết được sau khi Chúc Tử Linh nhập phủ đã gặp chuyện gì, tin đồn lớn nhất về hôn sự này lại là việc các vị công khanh và đại thần tới uống rượu mừng ai nấy đều ăn đến no căng, còn đem thức ăn còn lại về nhà!

“Cái gì… tiệc cưới của Lệ Vương có thể ngon đến thế sao? Các vị quan lớn ăn no như vậy mà còn muốn gói mang về?”

“Hầy, tiệc cưới ngon chỗ nào chứ, là vì Lệ Vương bảo họ phải ăn hết món trên bàn. Mấy vị quan lớn đâu dám đắc tội với Lệ Vương, đành cố ăn đến no căng bụng. Nếu không, đám hoàng thân quốc thích và quan lại ấy thiếu gì món ngon, sao phải thèm ăn tiệc cưới đến vậy, ngươi nghĩ thế nào?”

“Thật... thật sự là như vậy sao! Nhưng vì sao Lệ Vương nhất quyết bắt họ phải ăn hết thức ăn?”

“Chuyện đó ai mà biết được. Các quan viên đều ăn đến mức gần no căng bụng, mà vẫn không thể ăn hết, cuối cùng tổng quản của Lệ Vương phủ phải ra nói, nếu thực sự ăn không hết thì có thể gói mang về ăn sau, lúc đó những người tham dự tiệc cưới mới được thả ra...”

Vì ăn quá no, các quan viên quý tộc đều không thể cưỡi ngựa, đành phải ngồi kiệu hoặc xe ngựa, còn nhiều người chỉ có thể từ từ đi bộ về, mà lại không thể diện gì lắm khi phải cầm theo một gói đồ ăn thừa, trở thành cảnh tượng kỳ lạ của ngày hôm qua.

Chúc Tử Linh hoàn toàn không biết rằng ngoài cậu, còn có một đám người cũng bị Dung Chiêu hại đến ăn quá no, nếu không có lẽ cậu sẽ càng khinh thường hành vi xấu xa của Dung Chiêu khi chỉ biết làm tổn hại người khác mà không có lợi ích gì cho mình.

Do tối qua ngủ muộn lại ăn nhiều, hôm nay Chúc Tử Linh hiếm khi ngủ thẳng đến giờ Thìn, không bị đói làm tỉnh dậy từ sáng sớm.

Khi cậu mở mắt, nhìn xung quanh mới nhận ra mình đã đến Lệ Vương phủ rồi.

Chúc Tử Linh bò dậy từ trên giường, định hỏi bữa sáng của mình ở đâu. Mở cửa phòng, cậu thấy ngoài hai thị vệ, còn có một thị nữ đứng ngoài cửa, vừa thấy Chúc Tử Linh liền cúi đầu chào.

“Tham kiến vương phi, nô tỳ tên là Nhược Y, nhận lệnh đến phục vụ người chải chuốt.”

“…” Chúc Tử Linh nuốt câu hỏi về bữa sáng của mình, rồi hỏi: “Tiểu tư Chu Sinh đi cùng ta đâu? Không thể để cậu ấy đến giúp ta sao?”

Nhược Y lắc đầu: “Nô tỳ không rõ những việc này, chỉ là nhận lệnh đến đây. Tiểu tư của ngài, có lẽ tổng quản đại nhân đã có sắp xếp khác.”

Chúc Tử Linh hơi nhíu mày, đây là cố ý giữ lại người cậu mang theo?

Chúc Tử Linh quay đầu hỏi thị vệ bên cạnh: “Vương gia hiện đang làm gì?”

Thị vệ khựng lại, đáp: “Vào giờ này, vương gia có lẽ đang dùng bữa sáng.”

Nghe vậy, mắt Chúc Tử Linh sáng lên, lập tức nói: “Bảo vương gia đợi ta, ta sẽ đi ăn cùng!”

“À, đúng rồi,” Chúc Tử Linh như nhớ ra điều gì, “Hai người các ngươi không thể rời khỏi vị trí đúng không? Vậy thì...”