Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vì Một Thế Giới Hài Hoà Mà Phấn Đấu

Chương 34: Thế Giới 2 - Tình yêu của ông chú chân dài (14)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Không thể không nói, khi Bạch Niên Cẩm vui vẻ mỉm cười thì thật sự rất giống như thiên sứ. Nhưng ngay khi nụ cười của y lạnh lùng xuống, khí thế dần dần hình thành trong mười mấy năm không gặp không khỏi khiến cho trong lòng Bạch La La sinh ra vài phần co rúm lại ——người trước mắt trở nên vô cùng xa lạ, trong ánh mắt nhìn về phía cậu đã cũng còn độ ấm như lúc trước nữa rồi.

“Thầy à.” Bạch Niên Cẩm ôn hòa nói, “Anh thích trường học đến vậy sao?”

Bạch La La hò hét ở trong lòng không phải tôi thích trường học, tôi chỉ là thích làm nhân viên công vụ ——

Bạch Niên Cẩm thấy Bạch La La không nói lời nào, duỗi tay vén sợi tóc ở trước mặt cậu, chậm rãi nói: “Nhưng mà, vĩnh viễn thầy cũng không thể trở về được đâu.”

Bạch Niên Cẩm nghiêm túc, Bạch La La ý thức rõ ràng được, vì thế cậu rũ mắt, không nói chuyện nữa.

Bạch Niên Cẩm nói: “Sau này mỗi ngày em sẽ đưa thầy đến đó, đương nhiên, nếu thầy không muốn đi cũng được, vậy cứ ở trong nhà đi, em sẽ kêu những người khác đến chơi với thầy.”

Bạch La La nói: “Cậu, cậu không thể làm như vậy.”

Bạch Niên Cẩm thong thả ung dung, y nói: “Em có thể chứ.”

“Đây là giam cầm phi pháp đó, cậu đang làm việc trái pháp luật!” Bạch La La nói, “Niên Cẩm, cậu không thể ——”

Bạch Niên Cẩm cười cười, y nói: “Em có thể.” Giọng của y rất nhẹ, nội dung ngược lại y như cục đá đập thật mạnh ở trong lòng Bạch La La, cậu lại ý thức được một lần nữa, Bạch Niên Cẩm đã sớm không còn là đứa nhỏ gầy yếu bất lực ở trong trí nhớ của cậu nữa rồi.

Bạch Niên Cẩm đã hoàn toàn thay đổi triệt để . Cho dù y có biểu hiện vô hại như thế nào ở trước mặt của Bạch La La thì thật ra cũng chỉ là biểu hiện ngụy trang giả dối. Bởi vì y biết, như vậy mới có thể làm cho Bạch La La mềm lòng, y vô cùng nhắm đúng điểm để uy hϊếp Bạch La La.

Bạch Văn An rốt cuộc đã làm cái gì, mới khiến cho Bạch Niên Cẩm biến thành dáng vẻ trước mắt này?

Bạch La La mơ hồ nhớ tới một ít ký ức, nhưng ký ức này quá hỗn loạn, khiến cậu trong lúc nhất thời không thể nắm bắt được.

Bạch Niên Cẩm nói: “Cho nên thầy đi không?”

Bạch La La nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: “Đi.” Đi ra ngoài đi một chút, cũng tốt hơn bị nhốt ở trong nhà.

Vì thế Bạch Niên Cẩm liền lái xe đưa Bạch La La đến hoa viên tư nhân của bạn y Lý Thâm Tuyền. Hôm nay thời tiết cũng rất tốt, Bạch Niên Cẩm nhìn Bạch La La đi vào hoa viên thì mới vào trong xe.

Y ngồi ở trong xe mười phút, sau khi hút xong một điếu thuốc thì mới chậm rãi rời đi.

Đây là lần thứ hai Bạch La La đến hoa viên, cậu mới vừa đi vào thì đã nhìn thấy Lý Thâm Tuyền cầm kéo tỉa cây ở cách đó không xa.

“Anh đến rồi sao?” Lý Thâm Tuyền mỉm cười nói, “Tôi tên Lý Thâm Tuyền —— còn nhớ không?”

Bạch La La gật gật đầu, nói: “Nhớ.”

Lý Thâm Tuyền nói: “Anh chờ một lát, tôi làm xong cái này thì sẽ bàn giao công việc với anh nha.”

Bạch La La nói được, vì thế liền ngồi xuống ở bên cạnh, nhìn động tác của Lý Thâm Tuyền. Lúc này không có việc gì, cậu liền quan sát bốn phía trong hoa viên, thì thấy thực ra xung quanh sân có một tấm kính rất lớn, chỉ là hiện tại chỉ dâng lên một nửa, nghĩ đến nếu thời tiết lạnh thì sẽ dâng lên hết toàn bộ.

Lý Thâm Tuyền để Bạch La La đợi mười mấy phút thì đến, anh ta nói: “Đây là dung dịch dinh dưỡng, cần cắm lần lượt vào đất bên cạnh cây thôi.”

Bạch La La yên lặng nghe.

Lý Thâm Tuyền nói: “Có một số cành khô cũng cần cắt sửa, chỉ là công việc này tương đối nguy hiểm, anh đừng làm.”

Bạch La La nói: “Được.”

Lý Thâm Tuyền cong lưng cúi xuống dùng dung dịch dinh dưỡng biểu diễn một lần, sau đó đứng lên nói với Bạch La La: “Anh làm thử xem?”

Bạch La La lấy qua một lọ làm giống với Lý Thâm Tuyền làm mẫu như vậy, đưa dung dịch dinh dưỡng vào đất từng chút một. Lý Thâm Tuyền nhìn động tác Bạch La La, nói: “Không cần cắm quá sâu, lộ ra một nửa, phải thuận theo rễ cây…… Tôi nghe nói trước kia anh từng làm thầy giáo sao?”

“Đúng vậy.” Bạch La La còn đang nghiên cứu.

Lý Thâm Tuyền nói: “Dạy gì vậy?”

Bạch La La nói: “Ngữ văn.”

Lý Thâm Tuyền gật gật đầu, nói: “Ừm, vậy anh cứ làm cái này trước đi.” Anh ta nói xong thì liền ở bên cạnh âm thầm quan sát Bạch La La. Nói thật, nếu để những người khác biết người yêu của Bạch Niên Cẩm là Bạch La La có bộ dạng này, chỉ sợ sẽ có không ít người kinh ngạc đến rớt cằm. Nếu nói nơi của bọn họ là rừng cây, vậy nhìn dáng vẻ của Bạch La La, có lẽ chính là động vật ăn cỏ vô hại nhất, mà Bạch Niên Cẩm chắc chắn sẽ đứng đầu chuỗi thức ăn. Lý Thâm Tuyền rất có hứng thú nghĩ, cũng không biết đôi này, cuối cùng có thể đi được bao xa đây.

Bạch La La còn đang nghiên cứu dung dịch dinh dưỡng kia, dung dịch dinh dưỡng này có vẻ rất cao cấp, cậu thuận miệng hỏi câu một cái bao nhiêu tiền.

Lý Thâm Tuyền nói: “Một ngàn hai.”

Bạch La La: “……”

Lý Thâm Tuyền nói: “Có điều, cây đào tôi mua hồi năm ngoái ở trước mặt anh đó thì đắt hơn chút, sáu chữ số.”

Bạch La La: “……” Cậu cảm giác cậu đang cầm nhân dân tệ dát vàng, tay có hơi run rồi.

Lý Thâm Tuyền nói: “Aiz, anh tên Lý Hàn Sinh đúng không, có thể mạo muội hỏi một câu, trước kia anh dạy học ở đâu không?”

Bạch La La liếc mắt nhìn Lý Thâm Tuyền một cái, nói: “Không ở nơi này.”

Lý Thâm Tuyền nói: “Vậy thì ở đâu?”

Bạch La La nói: “Cậu có thể đi hỏi Bạch Niên Cẩm.”

Lý Thâm Tuyền nghe vậy vui vẻ, không nghĩ tới người này còn rất có lòng cảnh giác.

Hai người lại nói chuyện một chút, Lý Thâm Tuyền liền đi rồi, nói Bạch La La có thể tùy tiện, muốn ăn gì thì cứ trực tiếp đến nhà nhà gọi món, nơi ngủ là căn phòng phía trước, chỉ cần không lấy đồ làm vườn của anh ta ra nướng cá thì muốn làm gì cũng được.

Bạch La La nói được, nhìn Lý Thâm Tuyền rời đi. Không có người làm bạn, trong vườn hình như chỉ còn lại có một mình cậu, ánh mặt trời ấm áp, khắp nơi tràn ngập mùi hoa cùng tiếng côn trùng kêu thanh thúy, cậu nhìn quanh bốn phía một chút, phát hiện bên cạnh mình lại không có một bảo an nào.

Bạch La La nói: “Hệ thống ơi, cậu nói xem hiện tại tôi có thể chạy trốn không?”

Hệ thống nói: “Tôi cảm thấy rất nguy hiểm.”

Bạch La La nói: “Nhưng mà xung quanh cũng không có người ——”

Hệ thống nói: “Vậy cậu thử xem?”

Vì thế Bạch La La liền khẽ meo meo di chuyển tới cửa vườn, càng thêm khẽ meo meo đẩy cửa kính ra. Nhưng mà chân trước cậu mới vừa bước ra, sau lưng liền không biết từ nơi nào nhảy ra ba bảo tiêu cao lớn, cung kính nói với Bạch La La nói: “Lý tiên sinh, mời trở về.”

Bạch La La: “Mẹ nó, ba người này nhảy từ đâu ra đó.”

Hệ thống nói: “Mẹ nó, cũng làm tôi hết cả hồn.”

Bạch La La: “……” Cậu cảm thấy hệ thống này thật sự là tên giặc phế mà.

Nếu tin mình muốn chạy bị truyền tới nơi của Bạch Niên Cẩm, nói không chừng Bạch Niên Cẩm lại sẽ nổ mạnh. Bạch La La nghĩ nghĩ, dứt khoát nói: “Không phải tôi muốn chạy, chỉ là tôi muốn đến công ty thăm Bạch Niên Cẩm……”

Ba bảo tiêu liếc nhau, một người trong đó nói: “Lý tiên sinh, ngài chờ một lát, tôi hỏi ý của Bạch tiên sinh.” Vì thế anh ta lấy ra điện thoại ra bấm một dãy số.

Nói chuyện tầm một phút thì bảo tiêu kia liền nói: “Có thể, Lý tiên sinh, Bạch tiên sinh bảo chúng tôi đưa anh đến.”

Sau đó dưới sự theo dõi chằm chằm của ba người, Bạch La La vô cùng không cam lòng lên xe, khủng bố nhất chính là sau khi cậu ngồi lên, thì hai người vạm vỡ chia ra ngồi hai bên cậu, người còn lại lái xe phía trước. Loại tình huống này có lẽ cho dù cánh của Bạch La La có dài đến mấy thì cũng sẽ bị người bên cạnh kéo đến trụi mất.

Xe lái hơn ba mươi phút, sau đó ngừng ở một khu trung tâm thương mại..

Bạch La La xuống xe liền trực tiếp bị ba bảo tiêu đưa thẳng vào trong một tòa nhà cao tầng, tòa nhà cao tầng hẳn là trụ sở của Bạch thị, thoạt nhìn rất cao.

Khi vào thang máy, trong lòng Bạch La La rất là thấp thỏm, cậu cảm thấy chính mình không nên tới nơi này, đã có hơi hối hận rồi.

Nhưng trên đời này không có bán thuốc hối hận, bảo tiêu vẫn tận trách nhiệm đưa Bạch La La tới văn phòng của Bạch Niên Cẩm, không khí trên tầng này rất yên tĩnh, hẳn là nơi làm việc của cấp cao. Trên đường đi đến văn phòng của Bạch Niên Cẩm thỉnh thoảng còn gặp được hai ba nhân viên làm việc ở đây, những người này đều lặng lẽ hướng ánh mắt tò mò về phía Bạch La La.

Bạch La La càng hối hận khi đến chỗ này. Cậu nói với hệ thống: “Cậu nói nếu những người đó biết tôi là tình nhân của Bạch Niên Cẩm thì sẽ nghĩ như thế nào.”

Hệ thống im lặng ba giây, sau đó nhéo giọng nói: “Ôi trời, cô nhìn xem hồ ly tinh này cũng không biết có chỗ nào tốt, vậy mà lại có thể quyến rũ được tổng tài của chúng ta, thật là không biết xấu hổ mà!”

Bạch La La: “……”

Hệ thống lại thay đổi giọng khác, nói: “Có lẽ là do kỹ thuật lên giường rồi, ôi, cải trắng tốt như vậy tại sao lại bị con heo này ủi chứ……”

Bạch La La sâu kín nói: “Sao cậu lại thông thạo như vậy.”

Hệ thống khôi phục giọng vốn có, nói: “Bởi vì chúng tôi có thể tính toán á!”

Bạch La La nói: “Vậy cậu tính toán ra tôi sẽ bị Bạch Niên Cẩm nhốt lại sao?”

Hệ thống lời lẽ chính đáng nói: “Sao có thể, chúng tôi chính là hệ thống đứng đắn nha!”

Bạch La La: “……”

Vừa trò chuyện với hệ thống, cũng vừa bị bảo tiêu đưa tới văn phòng, tâm tình Bạch La La thấp thỏm tới cực điểm, bảo tiêu kia gõ gõ cửa, nói: “Bạch tiên sinh.”

“Vào đi.” Giọng Bạch Niên Cẩm truyền từ bên trong ra.

Bảo tiêu đẩy cửa ra, lại không có đi vào bên trong, mà là ra hiệu mời Bạch La La.

Bạch La La nói: “Các anh không đi vào sao?”

Một bảo tiêu trong đó thấy biểu cảm của Bạch La La, trong mắt hiện ra một chút ý cười, anh ta nói: “Ừm, ý của Bạch tiên sinh là để một mình Lý tiên sinh vào.”

Bạch La La: “……”

Rơi vào đường cùng, Bạch La La chỉ đành phải căng da đầu đi vào bên trong.

Cậu vào phòng thì liền nhìn thấy Bạch Niên Cẩm đang ngồi ở đầu bàn bên kia, nhìn về phía cậu. Một bộ âu phục màu đen càng lộ rõ khí chất lãnh đạm của Bạch Niên Cẩm, trên mặt y đeo một cặp kính, nhìn thấy Bạch La La thì tiện tay tháo kính đặt sang một bên, lộ ra khuôn mặt tinh xảo.

“Lại đây.” Y nói.

Bạch La La chậm chạp đi qua.

Bạch Niên Cẩm cũng không vội, cứ chờ Bạch La La như vậy, dù sao nhà cũng lớn như vậy, tốc độ của Bạch La La cũng chậm, chẳng mấy chốc sẽ đi tới trước mặt của Bạch Niên Cẩm thôi.

Bạch Niên Cẩm nhìn Bạch La La có biểu cảm hơi suy sụp, cười như không cười nói: “Nghe bảo tiêu nói anh muốn gặp em à?”

Bạch La La rầm rì một tiếng.

Bạch Niên Cẩm gật gật đầu, sau đó lẩm bẩm: “Ừm, thầy nhất định là nhớ em, tuyệt đối không phải bởi vì chạy trốn bị bảo tiêu bắt lấy rồi sợ em trừng phạt, cho nên cố ý gạt nói muốn gặp em.”

Bạch La La: “……” Cậu hiểu thật sao.

Bạch Niên Cẩm nói: “Lại đây ngồi đi.” Y nói rồi túm chặt tay Bạch La La, sau đó kéo Bạch La La về phía chính mình.

Bạch La La bị bắt ngồi ở trên đùi Bạch Niên Cẩm, hiện tại đang là mùa xuân, mọi người đều mặc ít. Bạch La La cũng mặc quần áo bình thường, lúc này cậu ngồi ở trên đùi Bạch Niên Cẩm, thậm chí có thể cảm thấy rõ ràng cơ đùi rắn chắc của Bạch Niên Cẩm, còn có nhiệt độ nóng bỏng, cũng cuồn cuộn không ngừng truyền tới từ nơi hai người chạm nhau.

Nhiệt độ trên mặt Bạch La La bắt đầu tăng lên, cả người đều đứng ngồi không yên.

Bạch Niên Cẩm nói: “Như thế nào, vừa rồi còn nói nói nhớ em, lúc này nhìn thấy em thì không nhớ nữa à?”

Bạch La La ngập ngừng nói: “Niên Cẩm, chúng ta như vậy…… Không tốt……”

Bạch Niên Cẩm nói: “Sao không tốt chứ, em thích thầy như thế này.” Y tựa như còn sợ Bạch La La chưa đủ xấu hổ đến hoảng sợ, quay đầu còn cắn lên tai của Bạch La La một cái.

Bạch La La muốn đứng lên, nói: “Tôi không thể quấy rầy cậu làm việc nữa ——”

Bạch Niên Cẩm nói: “Không sao, anh ở chỗ này, em có thể càng thêm yên tâm làm việc.”

Hai người đang lôi lôi kéo kéo, cửa mà Bạch La La không dám đóng chặt lại bị người khác đẩy ra, một cô gái với mái tóc đen cùng chiếc váy trắng, trông rất yếu ớt đáng thương từ bên ngoài bước vào. Nhìn ra được, động tác đẩy cửa này của cô đã phải lấy không ít can đảm, cho nên ngay khi nhìn thấy Bạch La La lôi kéo cùng với Bạch Niên Cẩm thì cả người đều lộ ra biểu cảm như bị sét đánh.

“Bạch Niên Cẩm ——” Giọng cô gái nhẹ nhàng, còn mang theo khóc nức nở, cô nói, “Người kia là ai?!!”

Bạch Niên Cẩm sắc mặt lạnh lùng nói: “Ai cho cô vào đây?”

“Niên Cẩm!!!” Cô gái cũng không trả lời, ngược lại la hét hỏi, “Anh ta là ai? Tại sao lại ở đây——”

Bạch Niên Cẩm lạnh nhạt: “Anh ấy là ai cũng không liên quan đến cô.”

“Không!! Anh rõ ràng thích em mà!!” Cô gái đau khổ tột cùng nói “Tên hồ ly tinh này có cái gì tốt, dựa vào cái gì mà quyến rũ anh, anh ta có thể làm thì em cũng có thể làm, em còn làm tốt hơn gấp mười lần anh ta nữa!”

Bạch La La yên lặng nói một câu tôi có thể đứng tiểu đấy ở trong lòng, sau đó tiếp tục cắn hạt dưa với hệ thống: “Rắc rắc rắc.”

Hệ thống còn nói với Bạch La La: “Cậu xem, tôi đoán gần đúng rồi.”

Bạch La La cảm khái nói: “Đúng vậy, quả thực giống y như đúc.”

Sau đó một người một hệ thống tiếp tục sắc mặt kín đáo nỗ lực cắn hạt dưa.

Bạch Niên Cẩm phát hiện ra một chuyện, y cảm thấy lúc này, vốn dĩ chuyện y nên lo nhất chính là Bạch La La sẽ hiểu lầm quan hệ giữa y và cô gái này, nhưng khi nhìn ánh mắt tràn ngập tia hóng chuyện kia của Bạch La La, y phát hiện bản thân sợ nhất không phải Bạch La La hiểu lầm, mà là Bạch La La không ghen một chút nào.

Cô gái còn ở khóc lóc kể lể, vừa khóc vừa tới hướng của Bạch La La, muốn lôi Bạch La La từ trong lòng ngực Bạch Niên Cẩm ra.

Bạch Niên Cẩm lạnh lùng nói: “Cô đừng ép tôi phải đánh phụ nữ đấy.”

Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt của cô gái, ngoại hình của cô thật ra khá xinh đẹp, phối hợp tóc đen váy trắng, lẽ ra nên là cô gái trong mơ của tất cả đàn ông, chỉ là đáng tiếc gặp phải nhóc biếи ŧɦái Bạch Niên Cẩm trầm mê trong tình yêu thầy trò không cách nào tự kiềm chế được này.

Cô gái bị ánh mắt Bạch Niên Cẩm làm cho hoảng sợ, cô yên lặng một lát, tựa như đang đánh giá xem Bạch Niên Cẩm có phải nghiêm túc hay không, cuối cùng sau khi phán đoán ra Bạch Niên Cẩm thật sự nghiêm túc thì mới không cam lòng thu hồi tay của mình, lau nước mắt nói, “Anh thật sự chỉ thích đàn ông sao?”

Bạch Niên Cẩm nhàn nhạt nói: “Không liên quan đến cô.”

Nước mắt của cô gái chảy ra càng dữ dội hơn: “Hèn gì, hèn gì anh không chịu để ý đến em……” Hai mắt cô đẫm lệ mông lung liếc mắt nhìn Bạch La La một cái, tựa như đang so tới so lui giữa mình và Bạch La La, nhưng mà so tới so lui cũng không thể hiểu vì sao Bạch Niên Cẩm sẽ lựa chọn một người đàn ông bình thường như vậy.

“Có thể đi ra ngoài chưa?” Bạch Niên Cẩm không khách khí, nói, “Làm phiền đóng cửa giùm chúng tôi luôn.”

Cô gái cắn răng một cái, cả giận nói: ‘’Em sẽ không từ bỏ anh, em thích anh, em muốn ở bên nhau với anh!” Sau khi cô nói xong thì phẫn nộ xoay người rời đi, còn nhân tiện “ầm” một tiếng đóng cửa lại.

Bạch La La cắn hạt dưa với hệ thống đến say sưa ngon lành, khi chuẩn bị đến gói thứ hai thì mới phát hiện sắc mặt Bạch Niên Cẩm đã âm trầm như muốn chảy nước đến nơi.

“Đẹp không?” Bạch Niên Cẩm ôn hòa hỏi, tuy rằng giọng điệu khiến người ta cảm thấy y đang ôn hòa hỏi, nhưng cho dù là ai nhìn sắc mặt của y cũng sẽ không cảm thấy tâm trạng của y tốt cả.

Bạch La La có hơi chột dạ, rầm rì hai tiếng, nói: “Tôi không thấy, tôi đang lo lắng cho cậu đó.”

Bạch Niên Cẩm nói: “Lo lắng?”

Bạch La La gật đầu như giã tỏi.

Bạch Niên Cẩm nói: “Lo lắng em không chấp nhận cô ta sao?”

Bạch La La theo quán tính gật đầu, trong chốc lát mới phản ứng lại thì nhanh chóng lắc đầu, sau đó vẻ mặt chính khí nói: “Niên Cẩm, tôi sợ cậu sẽ xảy ra chuyện gì đó trong vấn đề nam nữ, chung thân đại sự, không thể qua loa được đâu!”

Bạch Niên Cẩm cũng gật gật đầu, sau đó y buông Bạch La La xuống rồi đứng lên.

Bạch La La còn tưởng rằng việc này cứ như vậy mà qua đi, kết quả phát hiện Bạch Niên Cẩm lại đi đến hướng cửa, sau đó động tác tự nhiên khóa cửa lại. Bạch La La nhìn thấy động tác của Bạch Niên Cẩm, trên lưng nổi da gà rớt đầy đất, cậu cảm thấy trinh tiết của bản thân đang vẫy tay với mình. Bạch La La khẩn trương hỏi hệ thống làm sao bây giờ. Hệ thống nói: “Rắc rắc rắc, không biết, rắc rắc rắc.”

Bạch La La: “……” Cậu sẽ không bao giờ hỏi nữa.

Bạch Niên Cẩm đóng cửa, biểu cảm tự nhiên xoay người về đến bên cạnh của Bạch La La, y nói: “Thầy à, vẫn luôn muốn thử ở văn phòng với anh, nếu hôm nay anh đã đến rồi, vậy thì đừng bỏ lỡ cơ hội này.”

Bạch La La sắc mặt đau khổ, cậu nói: “Cậu, không phải cậu đã đồng ý với tôi ba ngày không làm rồi sao?”

Bạch Niên Cẩm cười, y nói: “Thầy ngốc, em lừa anh đấy.”

Bạch La La: “……” Những lời này, sao lại quen thế nhỉ.

Bạch La La bị ấn ở trên bàn làm việc, cậu nhìn Bạch Niên Cẩm, đáng thương nói: “Niên Cẩm, đừng ở chỗ này được không.”

Bạch Niên Cẩm không trả lời cậu mà là hỏi ngược lại: “Khi cô gái kia tiến vào, thầy đã nghĩ cái gì.”

Ánh mắt Bạch La La có hơi ngơ ngác, nói: “Tôi lo lắng cho cậu, trông cô gái kia cũng không dễ chọc……”

Tay Bạch Niên Cẩm vuốt ve gương mặt Bạch La La, dịu giọng hỏi: “Thật sự lo lắng cho em sao?”

Bạch La La gật gật đầu.

Bạch Niên Cẩm nói: “Ồ, em không tin đâu.”

Bạch La La: “……”

Bạch Niên Cẩm nói: “Rõ ràng thầy rất vui, nếu không phải em ở bên cạnh thì có lẽ anh đã cười ra tiếng luôn rồi?” Không thể không thừa nhận, những lời này của Bạch Niên Cẩm đều nói đến tận đáy lòng của Bạch La La. Nếu không phải sợ Bạch Niên Cẩm trả đũa, Bạch La La rất vui lòng mà lấy bao hạt dưa ra vừa cắn vừa xem—— tuy rằng hình như cậu đã làm như vậy thật.

Bạch Niên Cẩm nói: “Đúng không?”

Bạch La La cảm thấy chính mình không thể cứ từ bỏ trị liệu như vậy, cậu cảm giác bản thân còn có thể được cấp cứu một chút, vì thế cậu nói: “Niên Cẩm, cậu hiểu lầm tôi rồi, tôi thật sự sẽ không cười ra tiếng đâu.” Có nghẹn chết tôi cũng sẽ nhịn lại mà.

Bạch Niên Cẩm nói: “Cô ta đẹp không?”

Bạch La La: “(⊙v⊙)?”

Bạch Niên Cẩm nói: “Người phụ nữ mà thầy muốn cưới, có lẽ cũng giống như cô ta nhỉ.”

Bạch La La nghe Bạch Niên Cẩm nói cảm thấy có hơi tuyệt vọng. Trong chuyện này, người ghen tuông nên cậu mới đúng, nhưng Bạch Niên Cẩm lại đánh đòn phủ đầu, vậy mà ghen còn mạnh hơn cả Bạch La La, y vừa nói chuyện với Bạch La La, vừa cởϊ áσ trên của Bạch La La, Bạch La La dựa vào bàn làm việc lạnh lẽo, nhìn biểu cảm ôn hòa đã có hơi vặn vẹo của Bạch Niên Cẩm, trong lòng vô cùng khổ sở.

Hắn nói: “Niên Cẩm, cậu thật sự hiểu lầm tôi rồi.”

Bạch Niên Cẩm nói: “Ồ?”

Bạch La La nói: “Tôi cũng sẽ không cưới một cô gái trẻ như vậy.”

Bạch Niên Cẩm nói: “Thật sao?”

Bạch La La đập một cái lên bàn, nói: “Thật chứ sao không, bởi vì tôi nghèo cho nên không cưới được!”

Hệ thống đang cắn hạt dưa nghe xong câu này của Bạch La La thì thiếu chút nữa rớt luôn cả túi hạt dưa xuống, nó nghĩ thầm, Bạch La La nói như vậy, bị xxx cũng đáng đời.

Quả nhiên, một giây sau biểu cảm ôn hòa của Bạch Niên Cẩm liền vặn vẹo lên, y nói: “Nếu cưới được thì sao?”

Bạch La La nói: “(⊙v⊙) Nét mặt của cậu đáng sợ quá đi mất.”

Bạch Niên Cẩm nói: “Đó là anh chưa thấy qua đáng sợ thật sự thôi.”

Bạch La La: “……”

Có người, biết rõ nói dối một chút là có thể tránh được một kiếp, nhưng kiên định với niềm tin vững chắc về sự kế thừa của chủ nghĩa xã hội, không muốn nói dối, kiên trì muốn thẳng thắn, vì thế thành công chọc giận người không nên dây vào, bị lột sạch sành sanh.

Bạch La La khóc lóc nằm vào trên bàn làm việc, mặt bàn là gỗ nguyên khối có tráng một lớp kính, cậu thậm chí cũng có thể thấy vẻ mặt cay đắng của mình được phản chiếu trên kính. Bạch Niên Cẩm đè ở phía sau sau, hôn lên lưng cậu, động tác y có chút thô lỗ, khiến Bạch La La sinh ra một loạn cảm giác sợ hãi mình sắp bị ăn vào trong bụng luôn rồi.

Bạch Niên Cẩm thấy Bạch La La đang run rẩy kịch liệt, nói: “Lạnh hay là sợ?”

Bạch La La nói: “Lạnh lạnh lạnh.” Cậu thật sự sợ cậu mà nói câu sợ, Bạch Niên Cẩm sẽ trực tiếp làm cậu luôn.

Bạch Niên Cẩm nghe được Bạch La La nói lạnh, tuy rằng trong lòng có vài phần hoài nghi, nhưng vẫn ôm cậu lên rồi đi đến ghế sô pha bên cạnh. Sô pha ngược lại rất mềm, Bạch La La khóc thảm thiết liền bị Bạch Niên Cẩm ôm vào trong ngực. Bạch Niên Cẩm thấy vẻ mặt như trời sập của cậu, nhàn nhạt nói: “Có khó chịu như vậy, không phải anh cũng cứng rồi sao?”

Bạch La La tức giận nói: “Cậu cứ tuốt như vậy ai mà không cứng.”

Bạch Niên Cẩm nói: “Vậy còn phải xem là ai nữa.”

Bạch La La nói: “Ai cũng giống nhau cả thôi, chuối đến đều được tất!”

Bạch Niên Cẩm trầm mặc ba giây, buồn bã nói: “Thầy à, vất vả cho anh rồi.”

Bạch La La: “……” Chờ, chờ một chút, cậu chưa có từng xài chuối gì mà.

Cơ mà, tuy rằng nói muốn đè làm Bạch La La ở chỗ này, nhưng Bạch Niên Cẩm cũng chỉ là dùng tay với Bạch La La, hình như cũng không có định trực tiếp đè cậu ra làm. Bạch La La bị Bạch Niên Cẩm làm cho cả người nhũn ra, xuất ra vài lần, mũi đều đỏ. Cuối cùng đáng thương nói có thể đừng làm nữa hay không, thật sự không bắn được nữa đâu. Bạch Niên Cẩm lạnh lùng hỏi cậu, nói vừa rồi vì sao lại cố ý chọc y tức giận.

Bạch La La nói tôi làm sao biết cậu dễ tức giận như vậy chứ.

Bạch Niên Cẩm nói: “Bây giờ tha cho anh, lần sau còn như vậy, cho dù là ở đâu cũng sẽ làm một trận, làm cho phục rồi nói sau.”

Bạch La La cả người căng thẳng.

Bạch Niên Cẩm nói: “Nếu em đã giúp anh ra rồi, có phải anh cũng nên giúp em hay không?”

Bạch La La nhanh chóng há mồm, nói: “Cậu xem chỗ bị rách trên miệng tôi còn chưa lành nữa, cậu sao vậy chứ, không thể dịu dàng với tôi một chút sao.”

Bạch Niên Cẩm ôm Bạch La La, nói: “Được rồi.” Sau đó liền mặt không cảm xúc cùng với đũng quần căng phồng mà nhìn Bạch La La mặc quần áo. Bạch La La thật sự cảm thấy mông của mình đều sắp bị ánh mắt Bạch Niên Cẩm nhìn chằm chằm đến sắp cháy đến nơi rồi, cậu nhanh chóng mặc qυầи ɭóŧ của mình, sau đó nhanh như chớp mặc lại quần áo đàng hoàng. Sau khi mặc xong, Bạch La La nhìn Bạch Niên Cẩm, phát hiện người anh em này ngậm điếu thuốc híp mắt nhìn cậu, bộ vị kia vẫn còn đang phồng lên……

Bạch La La: “…… Mẹ nó, cái này chừng nào mới xẹp xuống.”

Bạch Niên Cẩm nhàn nhạt nói: “Mười mấy phút.”

Bạch La La nói: “Muốn, hay là tự cậu làm đi?”

Bạch Niên Cẩm nói: “Tự tuốt mười mấy năm rồi, phiền.”

Bạch La La không còn lời gì để nói, thậm chí sâu trong nội tâm còn sinh ra một ít bi thương, bởi vì bản thân cậu cũng tự tuốt mười mấy năm, hơn nữa nhìn dáng vẻ còn phải tiếp tục tuốt nữa.

Bạch La La đứng ngồi không yên, cuối cùng vẫn không nhịn được, nói hay là tôi tuốt cho cậu. Nào biết Bạch Niên Cẩm thở dài, nói, đừng tuốt, ngày hôm qua anh tuốt cho em đến bị rách da, hôm nay còn làm nữa là bị phế luôn đó.

Bạch La La: “……” Mẹ nó còn không phải do cậu không chịu ra à.

Bạch Niên Cẩm nói tới đây thì chợt nhớ tới cái gì, tò mò hỏi, hình như thầy chỉ được mấy phút nhỉ.

Đều đàn ông, loại chuyện này sao có thể nhận thua, Bạch La La da mặt dày nói, thế nào cũng phải nửa giờ, nửa giờ vẫn là không ngắn đâu.

Bạch Niên Cẩm hút điếu thuốc, nói: “Ừm, với kỹ thuật của thầy thì đúng là tầm nửa tiếng là cùng.”

Bạch La La: “……” Tên này sao vậy hả, còn có thể tiếp tục nói chuyện hay không.

Bạch Niên Cẩm nói: “Nếu không sai thì vừa rồi mới mười phút đã xong rồi.”

Bạch La La lúc này mới phản ứng lại bản thân mới bị người ta tuốt xong, giấy lau tay còn ném ở trong thùng rác đấy.

Bạch La La nói: “Vậy còn cậu? Vậy cậu bao lâu?”

Bạch Niên Cẩm liếc mắt nhìn Bạch La La thật sâu một cái, nói: “Em bao lâu, thầy còn không biết sao?”

Bạch La La: “……” Rất lâu, lâu đến mức bản thân hoài nghi còn cọ xát nữa thì liền có thể sẽ nổi lửa mất. Nếu jj có thể có thể tạo lửa, thì Bạch Niên Cẩm nhất định có thể là đốt cháy toàn bộ rừng rậm. Bạch La La duỗi tay lau mặt một phen, cảm thấy nhân sinh thật là tràn ngập sợ hãi đối với ngọn lửa.

Hai người nói chuyện một lát thì đến giờ ăn cơm.

Bạch Niên Cẩm chỉnh lại quần áo rồi dẫn theo Bạch La La đi xuống lầu.

Khi xuống lầu, y thuận tiện tìm cấp dưới nói chút chuyện, Bạch La La liền đi theo bên cạnh y.

Ánh mắt người ở tầng lầu đó nhìn Bạch La La đều tựa như nhìn tinh tinh vậy, Bạch La La còn mơ hồ nghe được có người ở nhỏ giọng nói, chính là người này, thật là nhìn không ra nha.

Bạch La La nghe quả thực không vui chút nào, nói với hệ thống nói cái gì gọi là nhìn không ra chứ, tuy rằng khuôn mặt của cậu không có khuynh quốc khuynh thành, nhưng là tâm hồn tràn đầy hứa hẹn cống hiến cho chủ nghĩa xã hội, các đồng chí này nói chuyện thật là làm người ta không thích nghe mà.

Hệ thống nói đúng, đồng chí này không có một tý giác ngộ nào.

Bạch Niên Cẩm ngược lại không thèm để ý lời đàm tiếu, y cũng không muốn có ai bàn tán, dù sao nơi này của y là công ty tư nhân, lời của y nói là lớn nhất, ai dám nói ông chủ không đúng thì liền trực tiếp cút đi.

Bạch La La cũng không biết Bạch Niên Cẩm làm cái gì, trên đường đi cậu tranh thủ ghé vào WC, khi trở về đã nhìn thấy mấy cô gái đang khóc.

Bạch Niên Cẩm vẻ mặt lạnh nhạt đứng ở bên cạnh bọn họ, còn có một vị trông như trưởng phòng đang không ngừng lau mồ hôi trên trán.

Trưởng phòng kia nói: “Sếp, thật sự xin lỗi, đây là vấn đề của tôi……”

Bạch Niên Cẩm nói: “Tôi trả lương cho anh chị làm việc, không phải để cho anh chị đến nơi này nói nhảm, xem phòng giải khát như phòng khách sao? Các anh chị cho rằng tính tình tôi tốt lắm à.”

Trưởng phòng miễn cưỡng cười, cũng không dám giải thích một câu mà chỉ cố gắng nhân sai. Thật ra sếp trẻ tuổi này khá lạnh lùng, mọi người đều rất sợ, chỉ là bình thường y không thường xuống đây, cũng không phụ trách công việc nhân sự, cho nên cũng còn đỡ. Chỉ là hôm nay anh ta xui xẻo, mấy thực tập sinh vừa tới, còn chưa biết quy tắc của công ty, lúc đang tán gẫu chuyện phiếm trong phòng giải khát thì tình cờ bị chặn. Sếp này mà tức giận thì mấy thực tập sinh này cũng không thể giữ lại được.

“Đi thôi.” Bạch Niên Cẩm thấy Bạch La La đã trở lại, cũng không để ý mấy người kia thêm nữa, “Đã hẹn nhà hàng rồi.”

Bạch La La nói: “Ồ.”

Sau đó hai người liền đi ra ngoài.

Hôn nhân đồng giới trên thế giới này còn chưa phổ biến, nhưng Bạch Niên Cẩm cũng không để ý mà trực tiếp đưa tay cầm lấy tay của Bạch La La, hai người cứ như vậy nghênh ngang đi ở trên đường, thu hút sự chú ý của không ít người. Loại chuyện này ở thế giới mà Bạch La La sinh sống cũng không có gì kỳ quái, nhưng đối với Bạch Niên Cẩm mà nói, có thể có can đảm làm được đến mức này thì đã là vô cùng không dễ rồi.

Nhà hàng ở cách công ty không xa, là một nhà hàng Trung Quốc.

Bạch Niên Cẩm để Bạch La La gọi món, Bạch La La gọi 3 món 1 canh, đủ cho hai người ăn. Về chuyện này thì thái độ của hai người ngược lại rất nhất trí, nhất định phải ăn hết, không thể lãng phí.

Kết quả cũng không biết có phải phong thủy không đúng hay không, đối diện hai người lại vừa lúc có cặp tình nhân đang cãi nhau, người nữ khóc đến mức lớp trang điểm cũng nhòe đi, người nam vẫn luôn ở khuyên, trông vẻ mặt hết sức lo âu.

Bạch La La không kiềm được lại muốn cắn hạt dưa xem phim, kết quả Bạch Niên Cẩm đột nhiên nói, y nói, thầy à, thầy có biết biểu cảm này của thầy rất giống khi nãy hay không.

Bạch La La nói: “A? Khi nãy?”

Bạch Niên Cẩm nghiến răng nghiến lợi nói: “Chính là dáng vẻ khi cô gái tóc dài mặc váy trắng xông cửa vào cãi nhau với em đấy.”

Bạch La La: “……” À, xin lỗi, cậu thể hiện rõ ràng như vậy à.

Bạch Niên Cẩm có hơi bất đắc dĩ, y nói: “Sau này thầy có thể đừng làm ra vẻ mặt đó có được không?”

Bạch La La nói: “(⊙v⊙) Vẻ mặt gì cơ?”

Bạch Niên Cẩm nói: “…… Chính là vẻ mặt này.”

Bạch La La: “(⊙v⊙) Được chứ.”

Bạch Niên Cẩm: “……” Thôi bỏ đi.

Đồ ăn rất nhanh đã được bưng lên, Bạch La La ăn thử phát hiện mùi vị nơi này ngược lại rất không tồi, hỏi Bạch Niên Cẩm thường xuyên ăn ở chỗ này sao.

Bạch Niên Cẩm nói thỉnh thoảng đến, bình thường đều bảo thư ký mua đại cái gì đó.

Bạch La La nghĩ nghĩ, nói sau này để buổi tối rảnh cậu sẽ làm cơm hộp cho y, để cho Bạch Niên Cẩm mang đến công ty ăn trưa. Tuy rằng bánh mì gì đó có thể chống đói nhưng lại không có dinh dưỡng, đừng có làm hư cơ thể mình, đã có nhiều tiền như vậy thì cứ tiêu xài một chút có sao đâu, cứ dứt khoát gọi đầu bếp đến công ty nấu cơm đi.

Bạch Niên Cẩm nói không muốn ngửi mùi khói dầu.

Bạch La La nói: “Vậy tại sao lại vào nhà bếp ở nhà.”

Bạch Niên Cẩm cười nói: “Đương nhiên là bởi vì có thầy rồi.”

Khi hai người sắp ăn xong thì đôi tình nhân ở đối diện cũng đã cãi xong, người nam cuối cùng cũng dỗ được người nữ cười, người nữ ôm chặt người nam bắt đầu làm nũng. Thật là ngọt đến làm cho người ta đau răng.

Bạch La La lùa một miếng cơm cuối cùng vào trong miệng, sau đó còn ợ nhỏ một tiếng.

Bạch Niên Cẩm chợt nói: “Thầy rất thích con nít sao?”

Bạch La La nói: “A?”

Bạch Niên Cẩm rũ mắt, khiến cho Bạch La La có chút không nhìn thấy rõ vẻ mặt của y, y chậm rãi nói: “Thầy, muốn có con của mình sao?”

Bạch La La cũng không biết chính mình nghĩ như thế nào lại nóng đầu cho ra một câu: “Cậu sinh cho tôi sao?”

Bạch Niên Cẩm bình thản nói: “Ngược lại thì em cũng muốn.”

Bạch La La nói: “A, tôi không phải có ý này——” Cậu nhìn thấy vẻ mặt cô đơn của Bạch Niên Cẩm thì có hơi nóng nảy, thế giới của cậu đàn ông có thể yêu nhau, cũng có thể sinh con, chẳng qua không cần mang thai mà trực tiếp lấy DNA của hai người sau đó tiến hành sinh nở, DNA của một trong hai người sẽ làm vật dẫn, một cái khác thì cấy vào trong đó.

Bạch Niên Cẩm nói: “Ừm, em hiểu.”

Bạch La La: “……” Cậu thật sự không hiểu đâu tình yêu.

Bởi vì một câu này mà bầu không khí giữa hai người lại đóng băng lần nữa, Bạch La La định giải thích vài lần, nhưng lại không biết mở miệng như thế nào. Thẳng cho đến khi chia ra, bầu không khí vẫn không thể hòa hoãn lại được.

Kết quả vào ban đêm, Bạch Niên Cẩm lại không trở về.

Khi Bạch La La nằm ở trên giường nói với hệ thống, có phải Bạch Niên Cẩm bị cú sốc come out rồi hay không.

Hệ thống nói, cậu phải nghĩ theo hướng tốt, lỡ như cậu ta bị đυ.ng xe chết nữa.

Bạch La La: “……” Quá có đạo lý.

Cậu vốn tưởng rằng bản thân sẽ một giấc ngủ đến ngày hôm sau, lại không ngờ khi đến nửa đêm, biệt thự đã xảy ra nổ mạnh. Một loạt tiếng nổ đã đánh thức Bạch La La tỉnh lại, cậu mở to mắt thì đã nhìn thấy ngọn lửa cao ngất trời..

Bạch La La bò dậy từ trên giường, lảo đảo chạy ra bên ngoài, lại phát hiện không thấy ai ở trong nhà cả. Chỗ xảy ra vụ nổ hình như là ở gara, ngọn lửa vậy mà vẫn tiếp tục lan rộng đến đây. .

Bạch La La muốn chạy ra bên ngoài, khi sắp chạy đến cửa thì phát hiện trên chân chính mình vẫn còn một sợi xích rất dài.

Trên mặt Bạch La La toát ra một tầng mồ hôi lạnh, cậu định dùng thứ gì đó đập vỡ sợi xích, nhưng sợi xích lại là đặc chế, thậm chí không có một chút dấu vết nào.

Trong lòng sinh ra bất đắc dĩ vô tận, Bạch La La ngồi ở trên sô pha, bắt đầu nhai bánh quy, cậu nói: “Tôi không muốn đăng xuất như vậy.”

Hệ thống không nói chuyện.

Bạch La La lau mặt một cái, cậu nói: “Nếu tôi cứ đăng xuất như vậy, Bạch Niên Cẩm sẽ phải làm sao bây giờ?”

Hệ thống than nhẹ một tiếng.

Bạch La La nói: “Cậu ta sẽ có thể đau khổ đến chết hay không?”

Ngay khi y trở về nhìn thấy người mà mình yêu chỉ còn lại cái xác cháy đen ở bên trong l*иg giam mà chính mình đã tạo ra, Bạch Niên Cẩm sẽ lộ ra vẻ tuyệt vọng như thế nào chứ. Bạch La La không dám tiếp tục nghĩ nữa.
« Chương TrướcChương Tiếp »