Chương 2: Ngày thứ hai muốn mua iPhone 13

Động tác câu dẫn của Diệp Lăng Hàn phảng phất vẫn cứ như cũ, nằm sấp xuống mặt đối mặt với cậu, cọ thân thể của cậu làm nũng: “Ca, cùng tôi đi học đi! Các bạn cùng phòng đều đi rồi.”

Dứt lời, liền thúc dục muốn lôi kéo cậu đứng lên.

Cung Trọng Quang chịu không nổi gương mặt này của hắn, nói một câu: Được được được, tôi dậy là được chứ gì.

Diệp Lăng Hàn cũng không hề dây dưa, nâng đùi lên, đôi chân trần trụi từ rời khỏi người cậu, xuống giường.

Cung Trọng Quang cũng bị hắn kéo mông từ trên giường ngồi dậy, tóc ngắn gọn gàng chỉa lên trời, trên người mặc bộ đồ ngủ ngắn tay ngày hôm qua, lúc ngủ làm áo kéo lên, bày ra cơ bụng nửa lộ nửa không.

Cậu nhanh chóng, đơn giản mà rửa mặt một chút, còn không kịp đánh răng sạch sẽ, đã bị Diệp Lăng Hàn đẩy ra khỏi WC, kéo đi ra khỏi ký túc xá.

Cho dù là ngày thường luôn tìm mọi cách dính cậu, hôm nay cũng có chút khác thường.

Cung Trọng Quang bị lôi kéo tay đi theo ở phía sau, nhìn chủ nhân của khuôn mặt mỹ nhân, lùn hơn cậu mấy centimet, càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp.

“Lăng Hàn.” Cậu thử nhẹ giọng nói.

Đối phương có vẻ là quay đầu lại theo bản năng, gợi lên một nụ cười: “Có chuyện gì sao?”

“.... Sao hôm nay cậu dính tôi như thế?”

Diệp Lăng Hàn khó hiểu: “Ca, không phải ngày thường tôi vẫn đều luôn như vậy sao?”

Giống nhau, nhưng cũng không hoàn toàn giống nhau.

Cung Trọng Quang có chút bất đắc dĩ: “Cậu nói đi.”

Diệp Lăng Hàn ngày thường đi học, trừ khi là trốn tiết, nếu không sẽ tuyệt đối không bao giờ kéo cậu cùng đi. Làm bạn với hắn nhiều năm như thế, còn không hiểu biết hắn sao? Chỉ cần hắn ở một mình, thì sẽ giống như một con khổng tước xòe đuôi, một đường đi học là có thể bị mười mấy người đến xin WeChat, nam nữ đều có, mà lý do hắn mang theo cậu cùng đi học, đó là giúp hắn cản đào hoa.

Đối phương thè lưỡi: “Ai nha, ca, cùng tôi đi học một hôm mà thôi! Không có việc gì cả.”

Tên thối tha, còn chơi cái trò làm nũng này?

Thế nhưng Cung Trọng Quang quả thật bị trò này đánh đổ, liền ngầm đồng ý, dung túng để hắn lôi kéo mình đi học cái lớp chuyên ngành mà cậu chưa kịp nghe qua mấy tiết.

“...Được, nhưng mà chỉ buổi sáng thôi, buổi chiều tôi còn phải đi làm thêm.”

Diệp Lăng Hàn khó hiểu, như là một đại thiếu gia không rành thế sự: “Sao cậu lại phải đi làm thêm thế?”

Cung Trọng Quang nhướng mày: “Mua iPhone13 ProMax đó, màu lam mới ra thật sự rất đẹp, đi làm thêm kiếm chút tiền tiêu vặt, tích cóp một chút là có thể mua iPhone 13 rồi.”

“Tôi trực tiếp mua cho cậu một cái không được sao?”

“Không được!”

Cậu quyết đoán từ chối ý tốt của Diệp Lăng Hàn, đừng tưởng rằng cậu không biết trong lòng tên xảo trá này đang nghĩ cái gì.

Mỗi lần Diệp Lăng Hàn mua cho cậu đồ vật gì, tuyệt đối không phải là chuyện tốt từ trên trời rơi xuống, không bao lâu sau hắn sẽ lấy chuyện này ra làm cớ rồi yêu cầu Cung Trọng Quang làm cái này làm cái kia.

Cậu không chịu nổi nữa đâu.

Diệp Lăng Hàn thấy Cung Trọng Quang từ chối, biết là không có cơ hội, liền bĩu môi không nói gì.

Lúc đi qua sân thể dục, qua hành lang dài, Diệp Lăng Hàn vẫn luôn lôi kéo tay cậu.

Hành động đó dẫn tới một đống người vây xem, nhưng thật ra Diệp Lăng Hàn chẳng có cảm giác gì cả, phảng phất không chú ý tới những ánh mắt đó, dương dương tự đắc mà đi phía trước.

Cung Trọng Quang bị lôi kéo đến phòng học, có lẽ là đi chậm, lúc đến nơi, liếc mắt nhìn một cái thì thấy hàng ghế phía sau đều đã bị chiếm hết rồi.