Chương 6: Kiếm Đồ bát phẩm viên mãn

Trần Nghiêm cũng không hiểu dụng ý của phụ thân, tuy nhiên Trần Mục diễn luyện kiếm chiêu rất trôi chảy, chứng tỏ rằng ngộ tính của hắn vượt trội hơn nhiều so với đám người cùng thế hệ.

Trần Mục tiếp tục luyện tập kiếm kỹ, trong lòng sợ hãi than nói: "Gia gia không hổ là cường giả Kiếm Tông, vậy mà có thể tra xét được tu vi của ta."

Còn may là ở trong nhà chứ ra ngoài vẫn là phải cẩn thận một chút, để tránh gặp phải phiền phức.

"Hai huynh đệ các ngươi trước tiên tự mình luyện." Trần Thiên Nam cười ha ha, hắn chạy tới từ đường tổ dâng hương, cảm tạ liệt tổ liệt tông phù hộ.

Trần Mục và Trần Hạo luyện kiếm ở Diễn Võ trường.

Trong lúc rảnh rỗi Trần Nghiêm và Trần Uy nếm thử phương pháp hô hấp do Trần Mục cải tiến, hiệu quả thu được vậy mà khiến cho hai người phải chấn kinh.

"Bộ phương pháp hô hấp này ít nhất có thể tăng tốc độ tu hành lên ba tới năm lần, trước đó ta nghĩ phải mất ba năm tới năm năm mới có thể tấn thăng tới Kiếm Tông, bây giờ dùng bộ phương pháp hô hấp này đoán chừng chỉ trong vòng một năm là có khả năng đột phá tới Kiếm Tông." Trần Uy mừng rỡ như điên.

Trần Nghiêm cười chúc mừng nói: "Đại ca, một nhà có hai Kiếm Tông, Trần gia chúng ta ở Hắc Thạch thành cũng có thể ngẩng đầu lên để mà nói chuyện."

"Ha ha ha, nhờ có Tiểu Mục, hắn sau này chắc chắn sẽ vượt trội chúng ta." Trần Uy nói lời chắc chắn.

Trên mặt Trần Nghiêm hiển hiện ý cười, "Tiểu Mục có thiên phú dị bẩm, không biết căn cốt sẽ như thế nào."

"Lão nhị, lúc này còn sớm, đi cùng ta tới thương hội trong thành đặt trước hai phần Thối Thể đan."

"Được, chúng ta đi."

Hai huynh đệ rời khỏi Trần gia.

Trên Diễn Võ trường, nắng gắt như lửa, Trần Mục và Trần Hạo còn đang luyện kiếm một cách nghiêm túc.

Trời gần tối.

Trần Mục tắm rửa xong.

Trở lại đại sảnh tổ trạch một lần nữa.

Ngoại trừ đại tỷ Trần Hi đang ở Hành Châu võ viện ra thì người còn lại trong nhà đều ở chỗ này.

Chỉ có lúc gia gia ở nhà thì mọi người mới có thể tập trung lại một chỗ náo nhiệt như thế này.

Trên bàn cơm, Trần Thiên Nam phân phó nói: "Trần Uy, ngươi chia Thối Thể đan cho hai huynh đệ bọn hắn, bảo bọn hắn tìm khoảng thời gian thích hợp mà sử dụng."

Trần Uy nhức nhối khi chia Thối Thể đan cho Trần Hạo và Trần Mục, thứ này ở trong tông môn và thành thị lớn thì không tính là gì thế nhưng ở trong Hắc Thạch thành này thì chính là mặt hàng bán chạy, thứ mà hiếm thì đều là đồ quý, trong nháy mắt tiêu phí mất thu nhập hơn nửa năm của Trần gia.

Bọn họ phải đi ra ngoài vất vả chạy mấy chuyến thì mới có thể kiếm về, giống như là bị cắt miếng thịt vậy.

Trần Thiên Nam trầm giọng nói: "Tiểu Hạo, hy vọng viên Thối Thể đan này có thể giúp ngươi ở vào thời điểm cuối năm đột phá tới Kiếm Đồ bát phẩm, mùa xuân sang năm là có thể tới tham gia khảo hạch nhập môn của Huyền Kiếm tông."

Trần Hạo nặng nề gật đầu, nở ra nụ cười chất phác nói: "Gia gia, ta sẽ tiếp tục cố gắng."

Từ Yến và Trần Uy trên mặt đều nở nụ cười, Trần Hạo bây giờ là Kiếm Đồ thất phẩm, ở bên trong đám tiểu bối của Hắc Thạch thành thì đều xem như là xuất sắc, chỉ cần ở vào cuối năm đột phá tới Kiếm Đồ bát phẩm, tiến vào Huyền Kiếm tông là chuyện dễ dàng.

Trần Thiên Nam nhìn về phía Trần Mục, nhịn không được mà cười ra tiếng, sau đó nói ra lời nói sâu xa: "Tiểu Mục cũng phải nỗ lực, không được bỏ bê thiên phú."

Trần Mục chớp chớp mắt, giọng nói như trẻ con đang tập nói: "Vâng, gia gia."

Sau bữa ăn, Trần Thiên Nam cố ý giữ Trần Uy và Trần Nghiêm lại, dặn dò với bọn hắn: "Hai người các ngươi phải chiếu cố Tiểu Mục cho tốt, hắn có thiên phú dị bẩm, tuổi còn nhỏ đã là Kiếm Đồ lục phẩm, tiền đồ sau này rất rộng mở, sau này việc áp tiêu các ngươi phải có một người ở lại nhà."

"Kiếm Đồ lục phẩm!"

"Cha, không thể nào!"

Ba tuổi Kiếm Đồ lục phẩm, bọn họ chỉ nghe nói dòng chính của những gia tộc lớn kia mới từng xuất hiện, không nghĩ tới Trần gia cũng có thể xuất hiện loại thiên kiêu này.

"Ta còn có thể nhìn nhầm sao?" Trần Thiên Nam vẻ mặt nghiêm túc, hắn không muốn chuyện này được tiết lộ ra ngoài cho nên mới cố ý chỉ nói cho Trần Nghiêm và Trần Uy, mặc dù rất khó giấu thế nhưng là giấu được bao lâu thì tốt bấy lâu.

Trần Uy nửa tin nửa ngờ, sau đó đề nghị: "Cha, đệ muội đang có thai, để cho lão nhị ở nhà đi, như vậy là có thể chăm sóc lẫn nhau."

"Như vậy cũng tốt."

Trần Thiên Nam gật đầu đồng ý.

Trần Nghiêm trở lại đình viện nhà mình, Trần Mục đang đi dạo với Đường Uyển ở trong sân.

"Mục nhi, tới."

Trần Mục đi tới trước người Trần Nghiêm.

Trần Nghiêm vẻ mặt trịnh trọng hỏi: "Mục nhi, ngươi bắt đầu tu luyện vào lúc nào?"

"Tháng trước, nhị ca dạy ta." Trần Mục trả lời thành thật.

Trần Nghiêm xòe bàn tay ra, trầm giọng nói: "Dùng tất cả lực lượng của ngươi đánh cha một quyền."

Trần Mục chớp chớp mắt.

Trần Nghiêm cười nói: "Dùng sức đánh là được rồi, yên tâm, cha ngươi thế nhưng là Kiếm Sư thất phẩm."

Trần Mục không biết làm sao nên chỉ có thể làm theo.

Ầm!

Cánh tay Trần Nghiêm cũng phải rung động, vẻ mặt hắn kích động nói: "Tiểu tử được, thâm tàng bất lộ a (giấu tài)."

Hắn không có thực lực giống như Trần Thiên Nam, chỉ có thể thông qua loại phương thức này tới phán đoán thực lực của Trần Mục.

Trên mặt Trần Nghiêm tràn đầy sự vui mừng, lực lượng của Trần Mục vượt trội người tu hành cùng cảnh giới, mạnh hơn so với Kiếm Đồ lục phẩm.

Đường Uyển đỡ bụng bầu đi tới, cười hỏi: "Cha con các ngươi đang chơi cái gì vậy?"

Trần Nghiêm ôm lấy Trần Mục cười to nói: "Ha ha ha, Uyển nhi, con của chúng ta là thiên tài."

Đường Uyển nhớ lại vẻ mặt của lão gia tử, che miệng cười nói: "Đó là chắc chắn."

Trần Mục nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của cha mẹ thì trong lòng cũng cảm thấy vui mừng theo, sau khi hắn đi dạo cùng với cha mẹ xong thì mang theo Thối Thể đan về phòng.

"Đây chính là Thối Thể đan?"

Trần Mục cầm Thối Thể đan tròn trịa lên, mùi thơm nồng đậm của đan tràn ra, ở trong thương thành của hệ thống, một viên Thối Thể đan này cũng phải cần tới một trăm điểm giá trị đánh dấu mới có thể đổi được, sự trân quý của nó là có thể nghĩ ra được.

Trần Mục nhét Thối Thể đan vào trong miệng, không có quá nhiều do dự, lập tức sử dụng.

Đan dược tiến vào trong bụng, dòng nước ấm nóng ấm nổi lên, sau đó tập kích toàn thân, huyết nhục đang sôi trào, phảng phất giống như có một ngàn cây kim đâm vào trên người.

Trần Mục cắn răng, lập tức vận chuyển Tạo Hóa Hô Hấp pháp, dòng nước nóng ấm này vận chuyển theo phương pháp hô hấp, kinh mạch trong cơ thể được phá mở không ngừng, linh khí dồi dào tràn ra toàn thân, rèn luyện gân cốt cùng với huyết nhục của hắn.

Thẳng tới sau nửa đêm, hiệu quả mà Thối Thể đan mang lại mới biến mất, toàn thân hắn tuyệt đại đa số kinh mạch đều được đả thông, linh khí trong cơ thể dồi dào, lực lượng còn mạnh hơn rất nhiều so với trước đó.

Ký chủ: Trần Mục.

Cảnh giới, Kiếm Đồ bát phẩm viên mãn.

Giá trị đánh dấu: 225

Nhiệm vụ: Đánh dấu Bạch Ngân thành.

Nhiệm vụ ban thưởng: 1000 điểm giá trị đánh dấu.

Trần Mục nhịn không được mà lẩm bẩm: "Ba năm qua, cuối cùng nhiệm vụ của hệ thống mới xuất hiện."

Một ngàn điểm giá trị đánh dấu là có thể đổi được mười viên Thối Thể đan, hoặc là đổi một bộ kiếm kỹ Linh giai hạ phẩm, ban thưởng như thế này là rất phong phú (rất nhiều).

Bạch Ngân thành cách Hắc Thạch thành không xa, chỉ có khoảng trăm dặm đường, một tòa thành thì sản sinh ra Hắc thạch, một tòa thành thị sản sinh ra Ngân khoáng (mỏ bạc), Bạch Ngân thành còn giàu có hơn so với Hắc Thạch thành, chỗ đó có rất nhiều gia tộc lớn.

"Một mình chạy tới Bạch Ngân thành thì cha mẹ chắc chắn sẽ rất lo lắng, vẫn là chờ sau này có cơ hội thì lại đi." Trần Mục âm thầm lẩm bẩm.

Hắn cũng không muốn để cho cha mẹ phải lo lắng.

Trần Mục cầm lấy kiếm gỗ đặt ở bên giường, linh khí trong cơ thể theo cánh tay bám vào trên Mộc kiếm, Kiếm gỗ vốn nhẹ nhàng linh hoạt lại trở nên nặng nề và cứng rắn, cường độ thậm chí còn không kém gì kiếm sắt.

Nguyên nhân có thể là sử dụng Thối Thể đan, Trần Mục ngủ không được, tu luyện trong sân thì sẽ đánh thức cha mẹ, hắn cầm kiếm gỗ đi tới Diễn Võ trường, luyện tập Long Ngâm Thập Tam Kiếm lặp đi lặp lại.

Tới trời gần sáng.

Một tiếng long ngâm làm cho tất cả mọi người ở Trần gia bừng tỉnh.