Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh

Chương 5: Long Ngâm Thập Tam Kiếm

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trần Uy cũng hiếu kỳ mà hỏi: "Chuyện gì vậy, sao trông các ngươi vui vẻ như vậy?"

Từ Yến vui vẻ nói: "Phu quân, con của ngươi vừa đột phá tới Kiếm Đồ thất phẩm."

"Cái gì! Kiếm Đồ thất phẩm! Tiểu tử này được, ngươi được lắm đấy." Trần Uy nhịn không được mà vỗ vào bả vai của Trần Hạo, trên mặt lộ rõ nét mặt tự hào.

Trần Thiên Nam ngồi vào trên vị trí gia chủ, vui vẻ cười nói: "Trần Uy, đi mua bình Thối Thể đan cho Tiểu Hạo đi, chỉ cần hắn đạt tới Kiếm Đồ bát phẩm trước mười hai tuổi, tiến vào Huyền Kiếm tông là chuyện mười phần chắc chín."

Từ Yến nghe thấy vậy thì có hơi kích động.

Thối Thể đan là đan dược Linh giai nhị phẩm, có thể trợ giúp việc thối thể, hiệu quả lần đầu tiên là tương đối tốt, bình thường đều sẽ sử dụng sau khi đột phá Kiếm Đồ thất phẩm.

Vẻ mặt Trần Uy trở nên nghiêm túc nói: "Phụ thân, làm như vậy không ổn đâu, Thối Thể đan có giá rất đắt, tương đương với việc chi tiêu mấy tháng trong nhà chúng ta, ngài cũng cần tài nguyên để tu luyện."

Trần Thiên Nam khoát tay, khẽ thở dài: "Ta khó có thể đột phá, đám tiểu bối này đáng giá bồi dưỡng hơn, bọn chúng mới là tương lai của Trần gia."

Trần Uy và Trần Nghiêm theo đó mà gật đầu.

Trần Hạo vỗ vào ngực, trịnh trọng nói: "Gia gia, ta sẽ không để cho gia gia phải thất vọng."

"Ha ha ha." Trần Thiên Nam cười to lần nữa, lập tức nói ra: "Lần này gia gia sẽ ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, tới lúc đó sẽ dạy cho ngươi mấy chiêu."

Trần Hạo kích động gật đầu liên tục.

Trần Mục cũng rất chờ mong, hắn học chính là kiếm chiêu cơ sở, còn chưa được tiếp xúc kiếm kỹ chân chính.

Trần Hạo đột nhiên nhớ tới một chuyện rất quan trọng, dáng vẻ chân thành nói: "Gia gia, ta có thể đột phá sớm tới như vậy là công lao của tam đệ."

"Hắn còn cải tiến phương pháp hô hấp cơ sở."

Nghe thấy vậy.

Người trong nhà đều chấn kinh.

Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Trần Mục.

Trần Mục chớp chớp mắt một cách dễ thương, trên mặt là biểu cảm ngây thơ và đáng yêu.

Trần Hạo nói phương pháp hô hấp sau khi cải tiến cho mọi người, chân thành nói: "Tam đệ là thiên tài."

"Tiểu Mục, tại sao phải sửa đổi phương pháp hô hấp thành như này?" Trần Thiên Nam rất hiếu kỳ.

Tiểu Mục trả lời thành thật: "Gia gia, ta cảm thấy hô hấp như vậy mới thoải mái hơn."

Câu trả lời đơn giản, sau khi Trần Thiên Nam suy nghĩ, trầm giọng nói: "Rất là không đơn giản!"

Trần Thiên Nam đã kiểm tra phương pháp hô hấp mới, hoàn toàn không có vấn đề gì, hơn nữa nghiền ép phương pháp hô hấp cũ.

Vợ chồng Trần Uy cảm thấy không thể tưởng tượng được, vợ chồng Trần Nghiêm cũng rất ngạc nhiên, tất cả bọn họ đều bị kinh ngạc bởi thiên phú của Trần Mục.

Trần Thiên Nam nghiêm túc nói: "Nhớ kỹ, chuyện Tiểu Mục sửa đổi phương pháp hô hấp này không được để cho người ngoài biết được, để tránh dẫn tới phiền phức."

Mọi người thi nhau gật đầu, Trần Mục tuy có thiên phú dị bẩm, nhưng tuổi còn quá nhỏ, cần được mọi người bảo vệ.

Tâm trạng Trần Thiên Nam vui vẻ, cười to nói: "Tiểu Hạo, cùng gia gia tới Diễn Võ trường, gia gia dạy ngươi kiếm kỹ chân chính."

"Vâng."

Trần Hạo gật đầu lia lịa.

Tất cả mọi người có thể thấy được lão gia tử hôm nay rất vui vẻ, bọn họ bôn ba bên ngoài thật lâu, về nhà cũng không có nghỉ ngơi.

"Gia gia, ta cũng muốn học."

Trần Mục đột nhiên mở miệng nói.

Trần Thiên Nam vỗ vào cái trán, thiếu chút quên vị thiên tài cải tiến phương pháp hô hấp trong nhà này, bởi vì Trần Mục còn quá nhỏ, cho nên hắn tạm thời không để ý tới.

"Các ngươi đều đi cùng với gia gia."

Tổ trạch Trần gia có một tòa Diễn Võ trường mới xây.

Đây là Trần Thiên Nam đặc biệt chuẩn bị cho tiểu bối Trần gia, sau này hai huynh đệ có thể luyện kiếm ở chỗ này.

Trần Thiên Nam trong tay cầm trường kiếm, đứng ở giữa Diễn Võ trường, Trần Mục và Trần Hạo thì đứng ở gần đó, bọn họ nhìn chằm chằm vào gia gia mắt không chớp phát nào.

Một cơn gió ập tới, Trần Mục và Trần Hạo đều không tự chủ được mà lui lại, Trần Hạo vui mừng nói: "Đây là khí tràng của cường giả Kiếm Tông!"

Trần Mục lui lại sau năm sáu bước thì mới đứng lại, hắn nhìn vào cách xuất kiếm của gia gia, kiếm quang màu xanh tung hoành, đó là linh lực thuộc tính Mộc.

Cường giả Kiếm Sư trở lên khi dùng kiếm đều sẽ xuất hiện khí tràng, Kiếm Sư tuy rằng có thể làm được tới kiếm khí phóng ra ngoài, nhưng còn chưa thể ngưng tụ được kiếm quang, chỉ có cường giả Kiếm Tông trở lên thì mới có thể ngưng tụ ra kiếm quang.

Trần gia chỉ có gia gia Trần Thiên Nam là có thể ngưng tụ ra được kiếm quang (ánh kiếm), toàn bộ Hắc Thạch thành, cường giả Kiếm Tông cộng lại cũng không có nhiều hơn hai chữ số.

"Tiểu gia hỏa, các ngươi cần phải quan sát cho tốt." Trần Thiên Nam nhắc nhở, chỉ thấy hắn vung trường kiếm lên, kiếm quang bao phủ Diễn Võ trường.

Trong Diễn Võ trường có rất nhiều lá rụng, lúc này những chiếc lá rụng kia đang bay theo kiếm của gia gia, giống như long lượn vậy, còn mang theo tiếng gào.

"Long Ngâm Thập Tam Kiếm."

"Kiếm thứ nhất, Long Bãi Vĩ."

"Kiếm thứ hai, Long Sĩ Đầu."

"Kiếm thứ ba, Kiếm Xuất Như Long."

"Kiếm thứ tư, Phi Long Tại Thiên."

Ánh sáng xanh bay lên trời, đám lá xanh kia giống như một con Thanh Long bay lên trời, cuối cùng tản ra trên không trung, Trần Mục và Trần Hạo đứng xem mà trợn tròn cả mắt há hốc mồm.

Trần Thiên Nam thu hồi kiếm, cười ha hả hỏi: "Các ngươi quan sát hiểu được bao nhiêu?"

Trần Hạo lắc đầu liên tục, hắn nhìn cái gì cũng không hiểu được, Trần Mục ngược lại thì nhớ rõ kiếm chiêu, chỉ là hoài nghi mà hỏi: "Gia gia, Long Ngâm Thập Tam Kiếm, làm sao gia gia lại mới chỉ dùng có bốn kiếm?"

"Nói ra thì rất dài dòng." Trần Thiên Nam vuốt vuốt chòm râu, mỉm cười nói lời giải thích: "Bản kiếm kỹ này là gia gia ở vào lúc còn trẻ tuổi ngẫu nhiên đoạt được, mặc dù chỉ là bản thiếu thế nhưng uy lực của bốn kiếm này đã không kém gì kiếm kỹ Linh giai hạ phẩm."

Trần Mục đột nhiên hiểu ra.

Kiếm kỹ và vũ khí chia làm Phàm giai, Linh giai, Thánh giai, mỗi giai lại chia nhỏ ra làm cửu phẩm, dưới tam phẩm gọi chung là hạ phẩm.

Cửu phẩm thì gọi là cực phẩm.

Trần gia chỉ có mỗi Trần Thiên Nam là cầm linh kiếm Linh giai hạ phẩm ở trong tay, những người còn lại thì đều dùng kiếm sắt Phàm giai, trong tay Trần Mục còn là kiếm gỗ.

Kiếm kỹ là bí mật bất truyền, ngoài tông môn ra, trong thế tục chỉ có gia tộc lớn mới có được kiếm kỹ Linh giai, Trần Thiên Nam là dựa vào bản kiếm kỹ không trọn vẹn này mà quật khởi, miễn cưỡng chiếm được một chỗ cắm dùi ở Hắc Thạch thành.

"Gia gia diễn luyện chậm hơn cho các ngươi xem lại một lần, nói một chút kỹ xảo trong đó, các ngươi quan sát cho kỹ."

Trần Mục và Trần Hạo gật đầu liên tục.

Lúc Trần Thiên Nam đang biểu diễn kiếm kỹ, thuận tiện nói chỗ quan trọng của kiếm kỹ cùng với tuyến đường vận chuyển linh khí trong cơ thể cho hai huynh đệ.

Cách đó không xa, Trần Uy nhỏ giọng nói: "Bốn kiếm này ta tốn mất khoảng thời gian ba năm mới nắm giữ hoàn toàn, không biết hai tên tiểu gia hỏa này sẽ mất bao lâu."

"Đại ca, bọn chúng chắc chắn sẽ mạnh hơn chúng ta, nhiều lắm là khoảng nửa năm tới một năm." Trần Nghiêm nói ra phán đoán.

Hoàn cảnh tu luyện của hai huynh đệ bọn họ năm đó là rất kém cỏi, chứ không phải là hoàn toàn không có thiên phú.

Trên Diễn Võ trường.

Trần Mục và Trần Hạo bắt đầu diễn luyện chiêu thức.

Học được chiêu thức cũng không khó, cái khó thực sự chính là phát huy ra uy lực của kiếm kỹ.

Trần Mục học ra dáng, tư thế vung kiếm của hắn rất có lực đạo, hai mắt Trần Thiên Nam sáng ngời, càng cảm thấy không đơn giản.

Hắn quan sát thật kỹ, đột nhiên cả kinh.

Trần Thiên Nam bước nhanh về phía trước, bàn tay già nua đặt vào trên bờ vai của Trần Mục.

Trần Mục cảm thấy đầu vai rất nặng, có một cỗ lực lượng hùng hậu đang di chuyển trong kinh mạch.

"Ha ha ha, quả đúng là thiên tài!" Trần Thiên Nam cười lên ha hả, hắn kiểm tra ra được phần lớn kinh mạch trong cơ thể Trần Mục đã được đả thông, hơn nữa kinh mạch cứng cáp, là thể chất hiếm thấy.

Trần Nghiêm nghi hoặc hỏi: "Cha, sao vậy?"

Trần Thiên Nam chẳng mấy chốc đã bình tĩnh lại, hắn không có bởi vui mừng mà làm choáng váng đầu óc, trịnh trọng nói: "Không có việc gì, Trần Uy, đợi lát nữa lúc ngươi đi mua Thối Thể đan thì cũng mua thêm một phần cho Tiểu Mục."

Trần Uy sửng sốt một lát, cung kính nói: "Cha, Tiểu Mục năm nay mới có ba tuổi, có thể chịu đựng được khi sử dụng Thối Thể đan sao? Rất có thể sẽ có tác dụng phụ."

"Cứ làm theo như lời ta bảo là được rồi." Trần Thiên Nam vẻ mặt nghiêm túc, Trần Uy chỉ có thể gật đầu.
« Chương TrướcChương Tiếp »