Đề cử và giới thiệu: Deĩng Editor: Mặt Trăng Link raw: zhihu-com/question/375460449/answer/2930706844?utm_psn=1691152492119875584
Văn án
Hôn ước của ta và Tần Hoài Viễn đã thành phế thải.
Ngay trong lễ cập kệ của ta, chàng lại tới tận nhà để từ hôn, lý do vì chàng đã có tình cảm với người bạn thân thiết thuở ấu thơ của ta.
Chàng nói Nguyệt nương vừa yêu kiều lại thông minh, kiếp này, nếu không phải nàng sẽ không thú cô nương khác làm thê.
Để từ hôn, chàng đã quỳ xuống trên nền tuyết và chịu đánh ba cành cây gai, Nguyệt nương ở bên cạnh vừa ôm lấy chàng ta vừa khóc: ”A Kiều, ta cầu xin ngươi làm người tốt một lần, thành toàn cho ta và chàng.”
Ta lau nước mắt, mỉm cười xé giấy hôn thú trước mặt bọn họ: “Vậy ta liền thành toàn cho các người.”
Một năm sau, ta mang vải đỏ treo kín mười dặm đường, trên đường đi chàng ta chặn kiệu của ta lại: “Thái tử thú nàng là một cái bẫy, chỉ có ta là thật lòng yêu nàng.”
Chàng ta hối hận rồi.
Nhưng Đào A Kiều ta, ta chỉ nhìn về phía trước, chưa từng quay đầu lại nhìn con đường mà ta đã từng đi qua.