Người bị chế giễu- Đường Noãn hiện giờ đang ngồi ở trong xe cảm thấy chán muốn chết.
Cô vẫn luôn biết Diệp Thù Yến là một người cuồng công việc, lại không nghĩ rằng mấy năm qua đi, anh đã tiến hóa tới dạng này.
Từ khi lên xe ở cửa nhà, Thẩm trợ lí ngồi ở ghế phụ liền bắt đầu không ngừng báo cáo công tác, một đường thật mau 40 phút, Diệp Thù Yến đã thực hiện xong một cuộc họp trực tuyến, vài cái văn kiện, hiện tại lại đang xem nghiên cứu báo cáo hạng mục mới.
“....Ban ngoại giao đã khảo sát hệ thống quản lí khách sạn tự động của Noãn Dương, công năng linh hoạt lại đa dạng, khách sạn Small thể nghiệm rất không tồi, phù hợp với xu thế phát triển của khách sạn quốc tế trong tương lai, cùng kế hoạch quy hoạch khách sạn tương lai tập đoàn chúng ta vô cùng phù hợp, tổ đầu tư trải qua đánh giá, cho rằng đầu tư thu mua so mua sắm đơn thuần càng có lời.”
“ Hơn nữa người sáng lập bên đối phương chủ yếu là người Hoa, dường như tính toán trở về Hoa Quốc phát triển, chỉ là vị Erica kia tương đối thần bí, cơ hồ là chưa từng lộ mặt, một vị khác chỉ là người phụ trách hạng mục, không làm chủ được, nói là nhiều nhất trong vòng nửa tháng sẽ cho câu trả lời.”
Nghe thấy cái tin tức này Đường Noãn rốt cuộc cũng nhấc lên hứng thú, quay đầu nhìn Diệp Thù Yến ý đồ nhìn ra một chút cảm xúc của người bên cạnh. Nhưng đối phương phảng phất chỉ có khuôn mặt than, lông mày cũng chưa động một chút, chỉ nhanh chóng cầm Ipad lên xem số liệu, cuối cùng lời ít ý nhiều mà phân phó, “ Đợi một chút, cùng đối phương bàn bạc.”
Thẩm trợ lý vội vàng nói, “Vâng.”
Dư quang thấy được bên cạnh Đường Noãn mặt đầy tươi cười, Thẩm trợ lý không nhịn được mà cười nhạo trong lòng, vị bao cỏ này nhưng thật ra sẽ làm bộ làm tịch, suốt đường đi giống như có thể nghe hiểu, đáng tiếc, liền tính giả vờ giống, Diệp tổng cũng chỉ coi cô là cái bình hoa trang trí.
Trong nháy mắt Đường Noãn liền nhận ra Thẩm trợ lí đối cô coi khinh, thầm nghĩ, Giang Miểu này cũng thật lợi hại, đến tâm trợ lí của Diệp Thù Yến đều bị bắt lấy. Diệp Thù Yến biết chuyện này sao? Đường Noãn nhịn không được quay đầu xem, nhưng khi nhìn đến gương mặt lạnh kia, lại cảm thấy chính mình tưởng tượng quá nhiều, chỉ cần không ảnh hưởng tới công việc, anh đại khái sẽ không quan tâm loại việc nhỏ này.
“Diệp tổng, tới rồi.” Xe một đường tiến vào trang viên trong núi giả, đến cửa chính thì ngừng lại.
Trợ lý Thẩm đem cái hộp vẫn luôn ôm trong ngực để bảo vệ đưa về phía sau, “Diệp tổng, đây quà sinh nhật của tiểu thư Giang Miểu mà ngài cùng phu nhân chuẩn bị.”
Tài xế đã xuống xe mở cửa cho Diệp Thù Yến, anh nhàn nhạt nhìn hắn một cái: “ Giao cho Đường Noãn.”
Thẩm trợ lí bị cặp mắt lưu li không có cảm tình kia nhìn chằm chằm, sống lưng lạnh toát, trong nháy mắt cảm thấy ý nghĩ của mình bị cấp trên nhìn thấu.
Đường Noãn nhướng mày, duỗi tay tiếp nhận hộp quà, dịu dàng nói, “ Yên tâm đi, tôi sẽ giao nó hoàn chỉnh tới tay Giang tiểu thư.”
Thẩm trợ lí xấu hổ buông lỏng tay, cũng không dám nói nữa.
Đường Noãn nhìn hắn cười cười, chậm rì rì đẩy cửa ra, Diệp Thù Yến đã từ bên kia qua đây, hướng cô đưa tay. Đường Noãn nắm tay anh, thời điểm xuống xe lại vấp một chút, Diệp Thù Yến cúi đầu xem làm cô không tự giác nuốt nuốt nước miếng, nghĩ nếu không đổi đôi giày này,chọc anh không kiên nhẫn thì mất nhiều hơn được. Nhưng trước khi cô mở miệng, Diệp Thù Yến đã chuyển từ bàn tay thành cánh tay làm phương tiện cho cô mượn lực.
Chờ Đường Noãn thuận thế giữ cánh tay anh đứng lên, Diệp Thù Yến không những không nói gì mà còn thoáng thả chậm bước chân phối hợp với cô.
Đường Noãn nhìn khung cảnh phồn hoa trước mắt, chính giữa biệt thự điểm xuyến vài bồn hoa hồng, không khỏi cười sáng lạn.
Bên trong, theo hướng Giang Trạm đi ra ngoài, tiếng ồn ào trong đại sảnh liền không tự giác mà nhỏ lại, mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía cửa. Kim Vấn Hạ hưng phấn lay cánh tay Giang Miểu: “Chị Giang Miểu, Diệp tổng tới rồi! ”Mấy người bạn có quan hệ không tồi với Giang Miểu đều chế nhạo nhìn cô. Giang Miểu lộ ra biểu tình bất đắc dĩ qua đi, ý bảo bọn họ không cần hồ nháo.
Ngay lúc này, Đường Noãn khác tay Diệp Thù Yến bước vào đại sảnh, trong nháy mắt toàn bộ đại sảnh chìm vào im lặng, ngay sau đó một vài tiếng hút khí không rõ ràng truyền ra. Đường Noãn phát hiện vài ánh mắt mãnh liệt dừng trên người mình, theo bản năng nhìn qua, thấy cách đó không xa, Giang Miểu gắt gao cắn môi dưới nhưng đã nhanh chóng buông ra, mấy người bạn của cô ta cũng nhìn sang bên này với ánh mắt không thể tưởng tượng được, cô gái đang kéo cánh tay Giang Miểu lại nhìn Đường Noãn cười lạnh.
Đường Noãn đại khái nhận ra những người đó, Giang Miểu tuy mới vừa được nhận về nhưng năm đó lấy thành tích ưu tú để được đặc cách vào trường quý tộc cho nên đã sớm quen biết với những người trong vòng, bên cạnh cô ta đều là bạn học thời cao trung. Đương nhiên họ cũng là bạn học của Diệp Thù Yến vì Giang Miểu và Diệp Thù Yến là bạn cùng lớp.
Đường Noãn nhìn biểu tình khϊếp sợ trên những gương mặt của đám người đó, đáy lòng dâng lên một tia tò mò, chẳng lẽ thời còn đi học Diệp Thù Yến cùng Giang Miểu thật sự từng yêu nhau điên cuồng? Chẳng qua suy nghĩ này nhanh chóng bị cô ném ra sau đầu, gần nhất không có biện pháp tưởng tượng bộ dáng Diệp Thù Yến yêu một người như thế nào, thứ hai dù có là mối tình đã qua, cô hoàn toàn có thể xác định hiện tại Diệp Thù yến không có tình cảm gì đặc biệt đối với Giang Miểu. Cô bày ra nụ cười dịu dàng thỏa đáng hướng về mọi người lễ phép gật đầu chào hỏi. Chỉ là không biết vì cái gì, cô gái đang kéo cánh tay Giang Miểu dường như càng tức giận nhưng Giang Miểu lại che dấu thật mau sự thất thố của mình rất nhanh, trưng ra khuôn mặt thanh thuần, hào phóng tươi cười lại đây chào hỏi.
Giang Trạm đã đi tới trước mặt bọn họ chào hỏi, cũng không thèm liếc nhìn Đường Noãn một cái , một bên cùng Diệp Thù Yến trò chuyện, một bên hướng Giang Miểu đang đi tới cười nói: “ Vẫn là nhờ Miểu Miểu mới có thể đem Diệp tổng mời đến.”
Diệp Thù Yến không tỏ ý kiến, chờ khi Giang Miểu tới trước mặt mình, mới cúi đầu nhìn cô, giọng nhàn nhạt: “ Sinh nhật vui vẻ” Giọng điệu so với người khác cũng không có gì khác biệt.
Giang Miểu hơi hơi dừng một chút, cười nói cảm ơn. Đường Noãn đúng lúc đưa quà tặng: “ Giang tiểu thư, sinh nhật vui vẻ.” Ánh mắt cô dừng trên phần cổ trống rỗng của Giang Miểu: “ Xem ra phần quà này của dì Đặng vô cùng thích hợp” . Mẹ đẻ của Diệp Thù Yến tên Đặng Quỳnh, cô giải thích: “ Dì Đặng hẳn đã nói với cô rồi, dì ấy còn ở nước Doãn tổ chức triển lãm tranh lưu động, lần này không có biện pháp trở về nên gửi lời xin lỗi đến cô ” Nói xong cô lại lấy ra một chiếc hộp khác: “ Đây là một bộ kim cài áo, là tâm ý của tôi cùng anh Thù Yến”
Biểu tình của Giang Miểu rốt cuộc cũng có biến hóa, cô không khỏi nhìn Diệp Thù Yến, đáy mắt là không thể tin tưởng và vô cùng ủy khuất. Nhưng Diệp Thù Yến vẫn như cũ một bộ biểu tình lạnh lùng, không nhìn ra cảm xúc. Giang Miểu dường như từ bỏ, rũ mắt nhẹ giọng “ Cảm ơn”.Tuy rằng cô rất nhanh đã tươi cười nhưng người quan tâm cô cùng Đường Noãn và những người mẫn cảm đều nhận thấy Giang tiểu thư đang ẩn nhẫn khổ sở.
Đường Noãn nháy mắt cảm nhận được ánh mắt như lưỡi dao phía đối diện, cô nhìn Giang Trạm có chút mờ mịt, lại có ánh mắt lướt qua, cô gái bên cạnh Giang Miểu không hề che dấu địch ý với cô. Đường Noãn tự giác nhích người lại gần Diệp Thù Yến, nói đến lạnh ai có thể lạnh qua anh? Không may lúc hoạt động, thảm dưới chân giống như có chút bất bình, chân cô bị trượt một chút, không tự giác dùng chút sức kéo cánh tay Diệp Thù Yến, anh cúi đầu nhìn cô một cái, bỗng nhiên duỗi tay đỡ bả vai cô.
Đường Noãn:.....
Cô trơ mắt nhìn người đã khôi phục nụ cười trước mắt lại ủy khuất cắn cắn môi dưới, một bộ dáng bị tra nam lừa gạt, lại hít sâu một hơi lần nữa trưng ra khuôn mặt tươi cười ra vẻ không thèm để ý, nhanh chóng xoay người xin phép đi nơi khác.
Trời đất làm chứng, Đường Noãn thật sự không có ý định khıêυ khí©h vị tiểu thư này. Nhưng hiển nhiên người đàn ông đối diện không cho là vậy, Giang Trạm cười như không cười nhìn cô, “ Đường tiểu thư đây là chân không tốt sao ? Muốn tối kêu người tới đưa cô đi nghỉ ngơi hay không?”
Đường Noãn ý nghĩ xoay chuyển thật nhanh, lập tức cười đáp lại, “ Vậy làm phiền giám đốc Giang”. Nơi này là sân nhà của đối phương, Diệp Thù Yến không có khả năng thời khắc nào cũng chú ý đến cô, hơn nưa từ lúc xuống xe đến giờ, thái độ Diệp Thù Yến đối với cô đủ để chứng minh cô thắng, cô chỉ là không muốn bị chế giễu thôi, không nhất thiết phải kí©h thí©ɧ đối phương, không cần phân cao thấp.
Giang Trạm hẳn là không ngờ cô sẽ trả lời như vậy, lập tức bị nghẹn. Đường Noãn tri kỷ giải thích, “ Không dối gạt anh, trước đó tôi xác thực bị trẹo chân, cũng là dựa vào anh Thù Yến mới tới được đây, trong thời gian bữa tiệc diễn ra nếu vẫn luôn quấn lấy anh ấy thì không tốt lắm.”
Giang Trạm nhất thời không phân rõ cô thật là đang bị thương hay cố ý khıêυ khí©h. Diệp Thù Yến nghe được lại cúi đầu nhìn cô một cái, không biết sao trong lòng Đường Noãn sinh ra dự cảm bất ổn.
Một lát sau, ở khu nghỉ ngơi, Đường Noãn ngồi bên cạnh Diệp Thù Yến xem màn biểu diễn mở màn trên sân khấu , xung quanh là các ông lớn giới doanh nghiệp. Tuy rằng không quản đối phương làm gì nhưng Diệp Thù Yến dường như tính toán vẫn luôn mang theo cô bên cạnh.
Đường Noãn: >”<
Cô cũng không biết anh là muốn bảo hộ cô hay là muốn hại cô nữa. Thường xuyên cảm nhận được ánh mắt sâu thẩm của Giang Trạm, Đường Noãn sống không còn gì luyến tiếc. Việc cô khıêυ khí©h Giang Miểu đoán chừng không thể tẩy sạch. Trong chốc lát cô đã đưa ra quyết định lấy lí do chân bị thương để tính đường lui, rốt cuộc thời điểm đối mặt với thực lực chân chính, miệng cô chỉ xem như một bộ phận xinh đẹp trên khuôn mặt thôi.
Biểu diễn mở màn đã xong, tiếp theo chính là vở kịch lớn của ngày hôm nay. Bản thân Giang Miểu vốn xinh đẹp, hôm nay lại ăn diện lộng lấy, ở trên sân khấu càng là đẹp kinh người. Tất nhiên so với dung mạo người ta càng hâm mộ sự sủng ái mà cô được hưởng. Cô thất lạc 20 năm, người nhà họ Giang đã chuẩn bị mười chín phần quà sinh nhật, ba mẹ và các anh trai ai cũng không thiếu.
Từ 8 tuổi đến 27 tuổi, mỗi một phần quà đều bao hàm đau khổ cùng tình yêu, hiện giờ toàn bộ đều trở thành liều thuốc chữa khỏi những khổ cực, cay đắng mà 20 năm qua cô đã chịu. Trên bục, Giang Miểu ôm ba mẹ và các anh trai khóc như “ lê hoa đái vũ *”, dưới bục mọi người xem cảnh này đều gạt nước mắt, đừng nói các cô gái trẻ tuổi, các đại lão tuổi qua nửa trăm mắt cũng phiếm hồng.
*Giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi, sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái.
Đường Noãn vốn dĩ mũi cũng có chút nóng lên, thẳng đến khi phát hiện Giang nhị thiếu gia lấy ra Hoàng tử gấu bắc cực nhồi bông cao tầm 1m nói là quà sinh nhật cho Giang Miểu năm 12 tuổi.
Đường Noãn đối cái này ấn tượng cực kì sâu sắc. Mười tuổi năm ấy cô bị Đường Dịch đẩy xuống biển, thiếu chút nữa chết đuối, bởi vì chuyện này mẹ và chị cô giằng co với ba, chị cô không những tranh thủ được một phần cổ phần, mẹ cô còn thành công đem Đường Dịch đuổi ra khỏi nhà cũ.
Lâm Nguyệt Nga với Đường Sương mười phần cao hứng, cho rằng cô lập công lớn, lần đầu tiên tích cực chuẩn bị sinh nhật cho cô, Đường Noãn cũng là lần đầu tiên được quan tâm như vậy, thật lòng vui vẻ. Nhưng từ khi bị Đường Dịch đẩy xuống biển, cô liền cực kì sợ nước nhưng nhìn mẹ với chị khó có được quan tâm mình, cô lại không dám nói ra.
Cuối cùng ở bữa tiệc sinh nhật hôm đó, sau khi cắt xong bánh kem, bé Đường Noãn liền gấp không chờ nổi trốn đi bờ cát, kết quả lạc đường. Sau lại gặp một anh trai tốt bụng đưa cô về nhà, trên đường nghe nói là sinh nhật cô còn đặc biệt xuống xe mua cho cô một món quà, chính là hoàng tử gấu Bắc cực.
Có lẽ bởi vì anh trai nhỏ quá ấm áp, Đường Noãn rất thích món quà kia, sau lại nghe chị gái nói không thể chiếm tiện nghi của người ta, cổ phiếu nhà họ Đường vừa tăng giá mấy ngày, họ vẫn luôn hối hận chỉ lo chăm sóc cô, không kịp cảm ơn anh trai nhỏ, về sau lại không tìm thấy người.
Kia năm đó cô mười tuổi, Giang Miểu lớn hơn cô ba tuổi, nói cách khác, hoàng tử gấu hẳn là thời điểm Giang Miểu mười ba tuổi mới xuất hiện, Giang nhị thiếu gia lại nói đây là quà sinh nhật cho Giang Miểu mười hai tuổi.
Phát hiện này chỉ là diễn kịch, Đường Noãn tức khắc cảm thấy tẻ nhạt, vô vị nhưng tất cả mọi người đều đang mang vẻ mặt động tâm, cô suy nghĩ nếu bày ra một bộ dáng đang xem diễn có phải hay không quá không lễ phép? Nhưng cô thật sự không am hiểu giả vờ rơi nước mắt. Nghĩ đến cái gì, Đường Noãn quay đầu nhìn vị băng sơn mỹ nhân bên cạnh, Diệp Thù Yến hẳn là không giống người khác có cảm xúc buồn vui tương thông đi?
Quả nhiên liền thấy anh lẳng lặng nhìn trên sân khấu, trên khuôn mặt không có biểu cảm gì, hoàn toàn không nhìn ra dấu vết một tia cảm động nào. Đường Noãn nháy mắt tìm được cứu tinh, chẳng phải nói “phu xướng phụ tùy *” sao, người khác cũng không thể nói cái gì.
*Chồng định làm gì, vợ cũng làm theo: quan niệm phong kiến, người vợ luôn phải phục tùng người chồng
Diệp Thù Yến nhanh chóng nhận ra tầm mắt cô, nghiêng đầu nhìn qua, dùng ánh mắt dò hỏi cô có chuyện gì. Đường Noãn cười cười, quay đầu tiếp tục nhìn lên trên khán đài, sau đó phát hiện mấy người họ Giang đều không dấu vết ngó cô, ánh mắt không thân thiện lắm.
Đường Noãn: (⊙ˍ⊙)
Nghĩ nghĩ tình hình vừa rồi, người khác trong mắt ít nhiều đều có chút ít nước mắt, chỉ có cô nhìn Diệp Thù Yến cười....
Đoán chắc, thái độ của cô hôm nay ở Giang gia đã tẩy không sạch. Đường Noãn thở dài không khỏi oán thầm, cảnh tượng cảm động như vậy còn có thể phân ra tinh lực chú ý cô, tình cảm không đủ chân thành ?
Nhưng mà thực mau Đường Noãn đã bị vả mặt. Ba Giang lấy ra 5% cổ phần cho Giang Miểu làm quà sinh nhật 25 tuổi, toàn hội trường ồ lên. Phải biết rằng, tập đoàn khổng lồ như Giang thị, nhiêu đó cổ phần so với người thừa kế không khác biệt lắm, được chia hoa hồng không nói, lời nói của cô còn có quyền lực nhất định trong các quyết sách trọng đại của tập đoàn.
Đường Noãn theo bản năng nhìn về phía Giang Trạm và Giang nhị thiếu gia. Theo cô biết cổ phần của Đường gia thật ra đều bị ba với chị cô nắm giữ, đấu nhau sống chết, vừa đấu trí vừa đấu dũng mới có thể cho nhau cướp được một chút. Cổ phần trong tay cô cũng là năm đính hôn với Diệp Thù Yến, người trong nhà thật sự sợ khó coi mới cho. Đường Thắng An còn tính cho nhiều một chút làm Diệp Thù Yến giúp một chút cho Đường gia nhưng Đường Sương không đồng ý, sợ cho nhiều quá cô sẽ nhúng tay vào việc ở công ty, nhưng cho ít thì thật sự khó coi, cuối cùng nhịn đau cho 1%.Đường gia 1% phỏng chừng còn kém 0,1% của Giang thị.
Nhưng ba Giang cho Giang Miểu 5%, trên mặt anh em Giang Trạm không chỉ không có bộ dáng miễn cưỡng mà còn lộ ra vẻ mặt cưng chiều nhìn Giang Miểu. Tình cảm như này mà không phải chân thành thì thế nào mới là tình cảm chân thành?
Cái này là Đường Noãn thiệt tình hâm mộ, hiển nhiên không chỉ có mình cô, cô có thể nghe được rõ ràng âm thanh đằng sau truyền tới, ngay cả ánh mắt của các đại lão nhìn Giang Miểu cũng nhiều một phần cân nhắc, cô gái đơn thuần được cưng chiều trong nhà và cô gái có trọng lượng trong nhà căn bản là không giống nhau.
Đường Noãn giống như lỡ đãng ngắm hướng Diệp Thù Yến cùng Giang lão gia và ba Giang như suy tư điều gì.....