Chương 21



Đường Thi nghẹn lời, thật đúng là cô không tìm ra lý do nào cả.

"Nói không lên lời?" Đoàn Thích hai tay ôm ngực, đứng thẳng tắp.

Lời nói của Đường Thi xoay chuyển trong miệng, nói: "Anh báo danh tham gia thi tiếng anh?" Ngữ khí khó có thể tin.

Đoàn Thích khẽ gật đầu.

"Tại sao anh lại muốn tham gia? Chẳng lẽ Cố Lệ cũng tham gia?" Tô Tiếu cũng không tham gia nha! Đường Thi cảm thấy, chỉ có một khả năng như vậy.

Đoàn Thích cắn răng: "Tiểu gia cũng không phải ngày ngày tranh cao thấp với Cố Lệ.

Đường Thi theo bản năng lắc đầu: "Không, anh..." Mỗi ngày đều ý chí chiến đấu tràn đầy, một bộ muốn đánh nhau.

Nhưng dưới ánh mắt uy hϊếp của Đoàn Thích, Đường Thi đành phải nuốt hết những lời này lại.

"Thi cho tốt, nếu thứ tự của nhóc thấp, hai cái đùi gà đều là của anh đây."

Đường Thi đầu đầy hắc tuyến: "...." Thì ra anh còn nhớ thương cái đùi gà kia.

Chỗ thi của lớp 10 và lớp 11 không giống nhau, khi cầm bài thi, Đường Thi quét mắt nhìn một lần, rất nhiều đề rất khó, đối với một học sinh mới lớp 10 mà nói, khó, nhưng đói với những người có thể ngồi đây mà nói, đại bộ phận đề khó, đều có thể làm.

Bây giờ là cuộc thi tiếng anh cấp thành phố, cũng là chuẩn bị cho cuộc thi học sinh giỏi tiếng anh cấp quốc gia, có thể cộng điểm đại học, ai mà không dốc hết sức?

Đường Thi nhìn thời gian, nhanh chóng cầm bút, số câu có chút nhiều, không nắm chắc thời gian, khả năng không có thời gian kiểm tra.

Sau khi kiểm tra xong một lần, tiếng chuông hết giờ vang lên, Đường Thi tâm tình buông lỏng, theo dòng người lên bục giảng nộp bài, buổi chiều còn có thi nói, căn cứ vào đề mà giám khảo cho, viết bản thảo ngay tại chỗ, sau đó tự mình thuật lại.

Buổi sáng chính là thi kiến thức cơ bản, buổi chiều là năng lực ứng biến, nếu như bốc phải số 1, thì không phải là chuyện đơn giản.

Từ đầu đến cuối, Đường Thi đều rất bình tĩnh, cô có kinh nghiệm thuyết trình trước đám đông, so với mấy thiếu nam thiếu nữ này, chiếm ưu thế rất lớn, tuy rằng có chút ỷ lớn hϊếp nhỏ, nhưng đây là thực lực của cô.

Sự trầm ổn này của Đường Thi, làm cho cô nổi bật giữa tất cả thí sinh, đặc biệt là khi Đường Thi mở miệng nói, giọng nói Anh Mỹ lưu loát kia, càng làm cho tất cả mọi người đều yên tĩnh, chăm chú nghe cô diễn thuyết.

Khi nói xong từ cuối cùng, Đường Thi hơi khom lưng cúi chào, trên mặt vẫn duy trì nụ cười gãi đúng chỗ ngứa, tiếng vỗ tay như sấm vang lên bên tai, Đường Thi đi xuống sân khấu.

Vưu Lỵ vui mừng mà vỗ bả vai Đường Thi: "Đường Thi, em biểu hiện rất tuyệt vời!"

"Cảm ơn cô, em không làm cô thất vọng chứ?" Đường Thi tâm tình tốt, khó khi mà nói đùa.

"Cực kỳ vừa lòng! Nếu cô là giám khảo, liền cho em điềm tuyệt đối! Không sợ em kiêu ngạo!" Vưu Lỵ giơ ngón tay cái lên.

Đường Thi đi ra ngoài hít thở không khí, không khí trong phòng chờ rất ngột ngạt.

"Khen thưởng nhóc." Đường Thi đang đứng đột nhiên một vật lạnh lạnh chạm vào mặt, còn chưa kịp quay đầu, bên tai liền vang lên giọng nói ngứa đòn của Đoàn Thích.

"Cảm ơn, nói như vậy anh đã sớm thi xong rồi? Còn tới xem tôi diễn thuyết?" Đường Thi uống ngụm nước nhuận họng.

"Ừm."

"Cảm giác thế nào? Có nắm chắc là thi tốt hơn tôi không?" Nhớ đến lời nói trước khi thi của Đoàn Thích, Đường Thi cười tủm tỉm hỏi.

Đoàn Thích hơi ngừng lại, mặt hơi đỏ, nhưng vẫn cứng cổ, giả bộ khí thế: "Đương nhiên rất tốt, thứ tự nhóc không cần lo lắng, nhưng là..."

Khó có khi nhìn thấy bộ dáng ấp úng của Đoàn Thích, Đường Thi rất có hứng thú mà nhìn: "Chính là cái gì?"

Đoàn Thích quay đầu: "Về sau khẩu ngữ của tiểu gia nhất định sẽ tốt hơn nhóc!"

Đường Thi: "...." Ha ha, thằng nhóc hung dữ lại đang giận dỗi.

"Được, tôi chờ, buổi sáng sớm anh có thể dậy sớm luyện phát âm, hoặc là tìm thời gian rảnh rỗi luyện khẩu ngữ, cũng có thể học một lớp bổ túc nào đó."

"Sao cảm giác nhóc giống như một bà cô? Lải nhải dài dòng như vậy?" Đoàn Thích hừ hừ, cậu thừa nhận khẩu ngữ cậu không bằng cô bé, nhưng nghe cô bé giống như một bà cô dạy cậu làm như thế nào, có chút khó chịu.

"Mỗi ngày anh ngoại trừ chơi bóng, còn lại đều lười động, giống như một ông gà!" Tức nha, bà cô già đắc tội anh lúc nào???

Đoàn Thích nghẹn lại: "...."

"Hừ hừ!"

Hừ xong rồi, Đường Thi nhìn Đoàn Thích phát ngốc, rất vui vẻ mắt tiếp tục uống nước."

Đoàn Thích: "......"

Quả nhiên, đối phó với mấy đứa bé hung dữ, có đôi khi phải cứng rắn một chút, không thể quá rộng lượng!

Kết quả thi không lâu liền có, không ngoài ý muốn, Đường Thi đạt giải nhất toàn khối 10, mà Đoàn Thích, cũng đã bảo vệ được đùi gà của mình.

Có cái này, Vưu Lỵ đối với ĐườngThi càng yên tâm hơn, tất cả đều thuận lợi tiến hành, Đường Thi tự giác nước chảy thành sông, tìm thời gian, đi vào văn phòng Vưu Lỵ.

Vưu Lỵ ngạc nhiên, bởi vì bình thường Đường Thi không hay tìm đến mình, ngoại trừ nộp bài tập và thông báo tin, tính tự giác của Đường Thi, làm cho Vưu Lỵ sẽ không chủ động tìm Đường Thi nói chuyện.

"Cô Vưu, em có chuyện muốn nói với cô ạ." Đường Thi đi thẳng vào vấn đề.

Đường Thi nghiêm túc như vậy, Vuu Lỵ buông giáo án trong tay, chỉ vào ghế bên cạnh, nói: "Ngồi đi, có chuyện gì thì nói."

"Là thế này, em muốn tìm một bộ sách giáo khoa lớp 11 và 12, không biết cô có thể giúp em không ạ?"

"Em muốn học trước?" Vưu Lỵ giật mình, tình huống của Đường Thi, cô cũng biết, kiến thức lớp 10, hình như Đường Thi đều biết, cho nên những động tác nhỏ trong giờ học, cô cũng không có ý muốn ngăn cả, tùy ý để cho Đường Thi làm chuyện của mình, hơn nữa Đường Thi sẽ không ảnh hưởng đến người khác, huống chi thành tích lóa mắt của Đường Thi, cũng làm cho Vưu Lỵ hoàn toàn yên tâm.

Đường Thi có chút do dự, cũng biết bây giờ không thể nói ra, chẳng lẽ cô lại nói, cô xem sách giáo khoa, là muốn nhảy lên lớp 12 hay sao? Làm cho người ta khó có thể tin được.

Vưu Lỵ khẳng định cũng không đồng ý với quyết định qua loa của cô!

Vì thế đành phải hàm hồ nói: "Là muốn nhìn một chút, vì không tìm thấy tài liệu."

Vưu Lỵ hiểu rõ, nghĩ nghĩ nói: "Này không phải việc khó, trước em có rất nhiều đàn anh đàn chị để lại sách, chính là để ở phòng chứa đồ, cũng không ai dùng, thỉnh thoảng có bạn học thiếu sách vở, mới tạm thời lấy, cô cho em chìa khóa, tự xem đến xem đi."

Đường Thi vui mừng: "Cảm ơn cô Vưu."

Thật tốt quá! Đường Thi trong lòng khẽ hô lên, hận không thể trực tiếp chạy đến phòng chứa đồ, xem sách.

Đường Thi gần đây đang xem sách lớp 11, làm cho mấy bạn học cùng lớp có áp lực vô hình, đồng thời cũng khiến cho bầu không khí học tập của lớp 10/2 vô cùng nồng đậm, càng làm cho những lần kiểm tra liên tiếp vượt qua đối thủ là lớp 10/1, đây là điều mà Đường Thi và Vưu Lỵ không ngờ đến.

Thành tích của Đường Thi trong các cuộc thi tháng vẫn cao như vậy, mỗi lần Phó Ly nhìn thấy Đường Thi, ý chí chiến đấu vẫn hừng hực, làm cho Đường Thi vô cùng không được tự nhiên.

Đường Thi nhiều lần ngồi vững vị trí đứng đầu, mấy lời nói ghen ghét cũng dần dần ít đi, tuy rằng còn có người không chịu hết hy vọng, nhưng Đường Thi hoàn toàn không để ý, nhảy lớp như thế nào, là chuyện làm cô buồn rầu bây giờ!

Ngay lúc Đường Thi đang buồn rầu, tin tức hot nhất lập tức lan tỏa khắp Thanh cao --- Tô Tiếu được đại đạo diễn nhìn trúng, được đi diễn nữ chính!

"Nghe nói khi Tô Tiếu đi mua quần áo cùng bà Văn, được đạo diễn Vương Chính Trung nhìn trúng, nói hình tượng của Tô Tiếu rất phù hợp với nữ chính mà ông ta đang tìm, lạnh lùng mang theo chút quật cường." Trịnh Tiểu Hy bát quái nói.

Tuy rằng đối tượng bát quái là Tô Tiếu, Trịnh Tiểu Hy có chút ghét bỏ, nhưng là, này cũng không sao, trái tim bát quái của cô bé vẫn luôn hừng hực!

Đường Thi: "Nói như vậy, Tiếu... Tô Tiếu chuẩn bị đi diễn phim?"

Trịnh Tiểu Hy nhìn bạn thân kịp thời sửa lời trước mặt mình, vô cùng vừa lòng mà gật đầu: "Đi, Tô Tiếu vừa đồng ý lời mời của đạo diễn Vương Chính Trung, lập tức cho người gọi điện thoại."

Nhưng mà Tô Tiếu có thể đi diễn hay không là chuyện khác, chuyện này còn lằng nhằng lắm, Văn gia là gia tộc thư hương, không phải mình đang nói xấu trưởng bối, mà người trong đại viện đều biết, ông Văn có chút gia trưởng, khẳng định không muốn Tô Tiếu đi làm diễn viên, bà Văn yêu thương Tô Tiếu, nhưng không nhất định sẽ ủng hộ chị ta đâu."

Trịnh Tiểu Hy hạ giọng, nói quan điểm của chính mình.

Tô Tiếu? Hình như đã rất lâu, cô chưa gặp được Tô Tiếu.

Từ lần đi chơi tan rã không vui đó, Tô Tiếu liền rất ít khi xuất hiện trước mặt cô, buổi sáng khi chạy bộ, cũng không thấy được người, khi tản bộ buổi tối càng không đụng phải.

"Ừ, chúng ta không nói chị ta nữa, gần đây cậu vẽ thế nào?" Đường Thi rất tò mò, Trịnh Tiểu Hy rốt cuộc đang vẽ cô cái gì, lúc Trịnh Tiểu Hy đang vẽ tranh, Đường Thi không được xem.

Trịnh Tiểu Hy vội vã duỗi tay che bản vẽ của mình, xoay người đi, không cho Đường Thi xem, ấp úng nói: "Không được, chờ bản thảo của mình xong, mình mới cho cậu xem, tóm lại, bây giờ còn chưa được."

Trịnh Tiểu Hy vừa che giấu như vậy, Đường Thi càng tò mò, truy vấn: "Thật sự không được?"

Trịnh Tiểu Hy kiên định lắc đầu: "Không được, chờ mình cảm thấy có thể, cậu lại xem, cậu chắc chắn sẽ vừa lòng."

"Được thôi, mình tràn đầy mong chờ nha." Đường Thi nhún vai.

"Ừm ừm, Đường Đường sau này xem nhé, nhất định sẽ không thất vọng! Mình đảm bảo, cậu yên tâm 120% đi."

Đường Thi cười, nhìn thấy nụ cười xán lạn như vậy của Trịnh Tiểu Hy, có chút luyến tiếc, nhưng là, hai người không cùng lớp, vẫn sẽ là bạn thân như trước.

Ánh mắt Vưu Lỵ có chút phức tạp nhìn thành tích của Đường Thi, 700 điểm! Không phải bài thi lớp 10, cũng không phải là bài thi lớp 11! Mà là, đề thi thử đại học tháng trước của lớp 12.

700 điểm, đưa mắt nhìn, toàn bộ khối 12, có học sinh nào thi được điểm cao như vậy? Không có!

"Cao Sơn, em trở về, nhân tiện gọi Đường Thi đến văn phòng của cô một chuyến." Vưu Lỵ thấy Cao Sơn muốn ra ngoài, vội gọi người lại.

Cao Sơn sửng sốt: "Cô Vưu, tiết sau sắp bắt đầu rồi."

"Bắt đầu thì bắt đầu, em nhanh chóng gọi Đường Thi xuống cho cô nhé." Vưu Lỵ khoát khoát tay.

Cao Sơn: "Vâng ạ."

Cao Sơn vừa vào phòng học liền gọi: "Đường Thi, cô Vưu bảo cậu đến văn phòng một chuyến."

Trương Quân đã vào phòng học, nghe được lời nói của Cao Sơn, cười ha ha nói: "Đã sắp vào học, cô Vưu còn tìm Đường Thi làm gì?"

"Không biết ạ, nhưng mà cô Vưu nói, cho dù vào học, Đường Thi cũng phải đến ngay." Cao Sơn ấp úng nói.

Đường Thi đứng lên, cô biết chuyện gì, nhìn về phía Trương Quân nói: "Thầy Trương..."

Trương Quân vẫy vẫy tay: "Đi đi, nói xong thì nhanh chóng về học, đừng chậm trễ."

"Cảm ơn thầy Trương." Đường Thi nhanh chóng đi ra.