Chương 28: Đăng tạm và sẽ sửa sau ạ

"Ừm hửm?" Yae Miko nhướng mắt hướng ánh nhìn đầy vẻ thích thú đến San bởi cô nàng lờ mờ đoán được cái thứ mà cuộn bí tịch kì lạ kia đem tới chính người đang đứng trước mặt mình. Chả là trong lúc đi dạo đâu đó ở phủ Shogun, nàng đã "vô tình" lụm được cuộn giấy có vẻ kì lạ nên đem về nghiên cứu. Lớ ngớ thế nào cái cuộn ấy lại cuỗm mất một nửa sức mạnh từ chiếc Gnosis mà Ei đã giao cho nàng bảo quản rồi phóng biến lên trời kèm theo lời nhắn: "Ước nguyện đã được chấp nhận". Yae đứng hình mất 5s, nàng chỉ cầu chơi chơi vậy thôi chứ nào mong sẽ được chấp nhận, bởi ngay cả nàng, người đã ở bên Shogun cả hàng trăm năm cũng chả lay động nổi nàng ấy thì kiếm đâu ra người có thể thay đổi cục diện này chứ? Nhưng mà dù sao thì nó cũng bay mất cùng một nửa sức mạnh của lôi thần rồi, biết làm sao giờ? Chắc không sao đâu he?

Sau đó Yae lững thững đi vào đền viết tiếp cuốn tiểu thuyết còn dở, mặc kệ cái cuộn giấy kia có thực hiện nguyện cầu của nàng hay không, cùng lắm thì bị Ei chém vài nhát thôi ấy mà, đàng nào nàng chả né được. Không sợ! Không sợ! Không sợ!

Nhớ đến ngày ấy khiến Yae chợt bật cười, cái cuộn giấy đó vậy mà thực sự đem đến một kẻ thú vị, Ei đã thả cho hắn chạy! Nàng đảm bảo hắn có cơ hội để thay đổi Ei. Mà lạ chưa kìa? Hình như người này còn biết nàng cơ! Yae híp mắt chờ người kia nói hết câu (mn có thể tưởng tượng khi hồ ly cười mắt nó như nào thì mắt Yae y chang v nha, không phải híp mắt thành đường thẳng đâu, mà kiểu híp mắt khi cười á, kiểu vòng cung:>)

San sau vài giây sững sờ thì cũng hỏi Yae:

"Cô là...Yae Miko?"

Quả nhiên! Yae thích thú bật cười thành tiếng. Thật không làm nàng thất vọng mà, hắn thật biết đến nàng trong khi nàng và hắn chưa gặp nhau bao giờ cả. San có vẻ hơi bất ngờ vì Yae đột ngột cười lên, điều này khiến cô có chút bối rối. Một phần tâm lí cô có phần lo sợ khi tiếp xúc với Yae, bởi vì nàng ta là một con hồ ly đã sống cả ngàn năm, mà bản chất của hồ ly thì khỏi cần nói. San lo sợ không biết trong hồ lô của Yae bán thuốc gì nên cô hi vọng bản thân sẽ không phải đối đầu với cô nàng để rồi bị biến thành một thú vui tiêu khiển đâu.

Yae thôi cười, nàng tiến lại gần San, nàng đặt một tay lên vai cô, ép sát thân mình vào cánh tay cô, nhưng San nhanh nhẹn thoát khỏi Yae. Lỡ đâu bị sét đánh cho thành thịt nướng thì toi!

"Ara~ việc gì phải né tránh như vậy chứ bé cưng, bộ chị đây không đủ đẹp hay sao?" (cái này là mình dùng nguyên văn cái cách nói chuyện của Yae trong nguyên tác nhe, Yae hay nói kiểu v á:>)

Nổi hết cả da gà, San đã nghe muốn quen luôn cái giọng điệu này khi chơi game song cô vẫn không thể ngấm nổi cái cách nói chuyện này. Cô ái ngại nhìn về phía Yae không đáp, Yae thích thú đón nhận ánh nhìn của San. Cảm thấy trêu chọc người này rất thú vị, Yae tiếp tục giở cái giọng yêu mị ra trêu ngươi.

"Cưng biết chị là Yae Miko nhỉ? Cũng phải thôi, vì chị đây là tiểu thuyết gia nổi tiếng mà" nói tới đây Yae ngước mặt lên trời đầy tự hào, không nói ngoa, những cuốn tiểu thuyết của Yae khá được lòng dân chúng.

San miến cưỡng gật đầu, cô muốn hỏi về cách để vào tịnh thổ của Ei, bởi trong cốt truyện chính Yae đóng vai trò rất lớn cho việc cô có vào được tịnh thổ hay không.

"Nhưng mà cưng à, cưng biết nhiều hơn thế đúng không?"

"Biết gì chứ?" San đáp lời Yae, cô có chút chột dạ. Cái con cáo xảo quyệt này... Quả là khác biệt mà.

"Cưng biết mà, giả ngu làm gì chứ? Nếu chị đây thực sự là một tiểu thuyết gia bình thường, cưng cần gì phải đề phòng chị như thế?"

San nhíu nhẹ mày, cô đáp: "Nếu cô đang chạy trốn cả một đội quân và có người đột ngột xuất hiện trong khu vực hẻo lánh vốn chẳng có người này, liệu cô sẽ bình thản tiếp đón kẻ ấy sao? Thứ tôi đang làm là điều ai cũng sẽ làm"

Yae phì cười, nàng đưa ánh mắt tán thưởng dành cho cô: "Nhảy số nhanh đấy nhóc nhưng chị đây không dễ bị lừa nhé. Rõ là cưng biết chị vì cái gì mới đến đây mà, chị đã tốn công đưa cưng đến đây thì cũng phải dùng cưng một cách thật có ích chứ, phải không nè?"

San bày ra bộ mặt ngơ ngác, biểu cảm trên mặt cô chuyển từ ngỡ ngàng, bàng hoàng sang kinh ngạc, không hiểu.

"Cô? Đưa tôi đến đây?"

"Ô! Hóa ra là cưng không biết! Cưng biết về chị và có vẻ cưng còn biết nhiều hơn về cái người kia, nhưng cưng lại không biết vì sao cưng được đưa đến đây à?"

"Tôi.. Không biết"

"Khổ cho tấm thân già cỗi này, cái thứ đưa cưng đến đây đã cuỗm mất một nửa sức mạnh của Ei rồi bay mất, và sau đó thì cưng xuất hiện trên thế giới. Đào thần cũng đưa ra một số dấu hiệu để chị có thể tìm thấy cưng nè! Nếu để Ei biết chuyện, hẳn nàng ta sẽ chém chị vài nhát mất!"

Yae bày ra điệu dáng yểu điệu, đưa vạt áo lên chấm nhẹ vài giọt nước mắt. San nhìn thấy dáng vẻ của Yae, ném cho cô nàng một ánh nhìn khinh bỉ, cái điệu bộ làm cô chẳng ưa nổi.

"Đằng nào thì cô chẳng tránh được, khóc cho ai xem chứ?"

Yae thôi giả bộ, nàng hào hứng hỏi: "Cái này mà cưng cũng biết sao? Quả là kẻ khác biệt nhỉ!"

San bày ra bộ dáng nghiêm túc, hỏi: "Vậy cô đến tìm tôi có việc gì?"

"Ô? Chị lại tưởng cưng biết luôn cơ!" Ánh mắt của Yae xoáy sâu vào San. Cô nhìn thẳng, kiên định phun ra hai chữ:

"Không biết"

Yae híp mắt lại, nàng dường như chẳng tin vào câu trả lời của cô.

"Không biết thật sao?" Yae hỏi

"Không!" Ai mà biết được Yae sẽ làm gì, San nghĩ tốt nhất cô không nên tiết lộ quá nhiều thông tin cho Yae. Dẫu biết nàng ta sẽ không gây hại cho Ei, nhưng ai mà dám chắc nàng ta sẽ không gây rắc rối cho cô chứ? Cẩn tắc vô áy này mà.

XIN GỬI ĐẾN MỌI NGƯỜI, TÌNH HÌNH LÀ MÌNH ĐANG CHẠY DEADLINE SML VÌ HẾT KIỂM TRA, LẠI TỚI THI GIỮA KỲ. NÊN CÓ THỂ SẼ KHÔNG CÓ CHƯƠNG CHO TỚI KHI MÌNH KIỂM TRA GIỮA KỲ XONG Ạ.PHÍA TRÊN 1 ĐOẠN NHỎ ĐỂ MÌNH MÌNH CÓ THỂ THÔNG BÁO VỚI MỌI NGƯỜI. VỀ SAU MÌNH SẼ SỬA LẠI CHƯƠNG NÀY THÀNH MỘT CHƯƠNG HOÀN CHỈNH. CẢM ƠN MN RẤT NHIỀU