Chương 23: Kẻ sa đọa

Về Trương Gia Tú, Lạc Trấn Tinh cũng đã nghe những người trong ngành nhắc đến, người này xuất thân là idol, nhưng khả năng ca hát và vũ đạo rất tốt, nếu không cũng sẽ không leo lên được vị trí top đầu.

Bây giờ muốn lấn sân sang lĩnh vực điện ảnh truyền hình, nên muốn chuyển sang Thiên Thu.

Ánh mắt Lạc Tu Trúc lóe lên, xem ra hợp đồng là hợp đồng chính đáng, vậy thì đám mây đen này chỉ có thể là từ người ký hợp đồng mà ra.

"Cho con xem ảnh của người đó, đã ký hợp đồng chưa? Nếu chưa thì tạm dừng lại."

Hửm?

Diệp Gia Ngôn và Lạc Trấn Tinh ngạc nhiên nhìn Lạc Tu Trúc, những nhân viên đang lén nghe gần đó cũng bị sốc.

Đây... đây là tình huống gì? Cậu chủ nhỏ có thù oán gì với Trương Gia Tú sao?

Diệp Gia Ngôn lập tức phản ứng lại, vội vàng lấy điện thoại ra tìm bức ảnh mà thư ký đã gửi cho bà trước đó, đưa cho Lạc Tu Trúc.

Chỉ cần liếc mắt một cái, thiếu niên có vẻ ngoài xinh đẹp đến quá đáng này liền lạnh mặt, ánh mắt lạnh lùng như một con dao gϊếŧ người nhuốm máu.

"Trành quỷ mà các người cũng dám nhận? Không sợ chết sao?"

---

Trành quỷ, theo truyền thuyết là người bị hổ cắn chết, sau đó bị hổ sai khiến dụ dỗ người khác trở thành nạn nhân tiếp theo.

Tuy Diệp Gia Ngôn đã nghi ngờ Trương Gia Tú có vấn đề, nhưng không ngờ lại nghe được hai chữ "Trành quỷ" từ miệng Lạc Tu Trúc.

Sắc mặt bà lập tức trở nên nghiêm trọng.

"Trành quỷ là gì?" Trong đầu bà thoáng hiện lên vài hình ảnh không mấy tốt đẹp, ví dụ như ma cô, môi giới mại da^ʍ.

Nhưng rõ ràng, tội ác của hắn ta còn tàn bạo hơn thế nhiều.

Lạc Tu Trúc nhìn quanh, nói: "Vào văn phòng mẹ rồi nói, ở đây không tiện."

Diệp Gia Ngôn ngẩn người, nhận ra những người xung quanh đang vểnh tai hóng chuyện.

Bà vội vàng dẫn mọi người vào văn phòng. Cánh cửa vừa đóng lại, các nhân viên bên ngoài không khỏi thở dài trong lòng.

[Sao không nói tiếp nữa chứ? Rốt cuộc Trành quỷ gì vậy?]

[Cậu thiếu niên kia là ai thế! Đẹp trai quá đi mất!]

[Con trai út của giám đốc Diệp đó! Cậu chưa xem bài đăng trên Weibo của cô ấy à? Mới tìm lại được đấy!]

[Khoan đã! Đừng lạc đề! Vậy rốt cuộc Trương Gia Tú đã làm gì?]

Họ cũng coi như là người trong giới giải trí, nếu Trương Gia Tú thật sự có vấn đề, tại sao họ lại không nghe được một chút tin tức nào?

Bên trong văn phòng, vừa đóng cửa lại, Diệp Gia Ngôn đã nghe thấy Lạc Tu Trúc thốt ra một câu vô cùng đáng sợ.

"Hắn ta không chỉ nghiện ngập, mà còn cố tình bỏ thuốc cho người khác, khiến họ không thể cai được, sau đó biến họ thành công cụ kiếm tiền và đồ chơi cho kẻ đứng sau hắn."

Tuy chỉ là một bức ảnh, nhưng những thông tin Lạc Tu Trúc nhìn thấy không được rõ ràng như khi đối mặt trực tiếp.

Nhưng những sự việc chính, cậu vẫn có thể nhìn thấy.

"Kẻ này vào đêm thành lập nhóm nhạc ba năm trước, đã bị người ta cố ý bỏ thuốc, sau đó hắn ta không thể cai nghiện, liền trở thành công cụ của kẻ đứng sau."

Nói đến đây, Lạc Tu Trúc cười một tiếng: "Mẹ xem, đây chẳng phải là Trành quỷ sao? Bản thân bị hại, còn kéo người khác xuống nước."

Sắc mặt Diệp Gia Ngôn và Lạc Trấn Tinh vô cùng khó coi, họ không ngờ người này lại dính vào chất cấm!

"Đã dính vào từ ba năm trước, người quản lý của hắn ta không thể nào không phát hiện ra!"

Cho dù nhất thời không phát hiện ra, nhưng đây đã là ba năm rồi! Một nghìn ngày không thể nào không nhận ra một chút vấn đề nào chứ?

Hai mẹ con Diệp Gia Ngôn và Lạc Trấn Tinh nhìn nhau, cả hai cùng nghĩ đến một điểm: Người quản lý của Trương Gia Tú, e rằng đã biết chuyện này từ lâu rồi.

Lạc Tu Trúc nằm trên ghế sofa, cười lạnh một tiếng: "Không chỉ người quản lý biết, mà cả công ty đó cũng biết, chỉ là bọn họ không dám nhúng tay vào. Khi hắn ta đề nghị rời đi, ban lãnh đạo công ty còn khá vui mừng."

Tuy có chút tiếc nuối ngôi sao hạng A, nhưng Trương Gia Tú bây giờ giống như một quả bom hẹn giờ.

Không biết lúc nào sẽ nổ tung, nên tốt nhất là đẩy đi cho xong.

Lạc Tu Trúc không nhìn thấy kẻ đứng sau là ai, bởi vì chuyện này ngay cả Trương Gia Tú cũng không biết.

Mọi việc đều được liên lạc qua điện thoại, hắn ta không biết mặt mũi đối phương ra sao.

Nghe xong những thông tin Lạc Tu Trúc nói, Diệp Gia Ngôn không chút do dự liên lạc với thư ký, yêu cầu cô lập tức dừng hợp tác với Trương Gia Tú.

May mà, mọi chuyện vẫn còn kịp.

Một lúc sau, cửa văn phòng vang lên tiếng gõ, thư ký ôm hợp đồng chưa kịp ký tên quay lại.

"Giám đốc, đây là hợp đồng chúng ta đã chuẩn bị trước đó, phía Trương Gia Tú đang thắc mắc tại sao chúng ta lại đột ngột hủy bỏ."

Đã đồng ý hợp tác, sắp ký tên rồi, đột nhiên lại nói không cần nữa.

Diệp Gia Ngôn ngồi trên ghế, hai tay ôm trán, suy nghĩ xem nên giải quyết vấn đề này như thế nào.