Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vì Bạn Mà Hạnh Phúc

Chương 34: Đối khán: Tình cảm thầy trò

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Nhà báo kia đang ở đâu?" Tay bà ta cầm dao cắt nhỏ miếng thịt bò, màu đỏ của thịt hơi rướm ra, bà ta hài lòng nhếch môi bỏ một miếng nhỏ vào miệng. Động tác tao nhã, ánh mắt tàn nhẫn.

"Thưa chủ nhân, chúng ta huy động rất nhiều người vẫn chưa phát hiện tung tích." Hắn là tên trợ thủ đắc lực nhất của bà, trước nay vẫn luôn trong bóng tối, chính hắn là người phát hiện ba Ý phản bội cũng là người ra tay ở bệnh viện. Chỉ thấy ông ta từ từ rót đầy ly nước bên cạnh tay chủ nhân, trả lời xong lại lùi ra sau mấy bước cung kính cúi người: "Xin chủ nhân thứ lỗi!"

"Tên nhãi đó cũng có chút thực lực."

Chỉ thấy trong mắt của tên trợ thủ lóe lên tia âm u tàn khốc. Ông ta nói:"Tôi sẽ trực tiếp xử lý chúng, xin chủ nhân yên tâm."

Bà ta hài lòng, đánh mắt chuyển sang một vẻ phong tình nhìn chằm chằm ông ta. Người kia như nhận được hồng ân tiến lại gần ôm lấy bà ta, hai hình bóng bắt đầu cuống lấy nhau trên bàn ăn sa hoa, đồ ăn trên bàn rơi xuống rơi vãi khắp sàn nhà, khung cảnh có bao nhiêu là bẩn thỉu. Trong góc tối, tôi mắt rực máu nhìn chằm chằm cảnh tượng kia oán hận.

Hôm nay thời tiết có phần nóng bức, mới sáng sớm Ý đã mang một tâng mồ hôi mỏng. Cô đang hít đất trong phòng tập võ, cả người cô thoạt nhìn rất gầy nhưng tay và chân đều săn chắc. Hít xong 100 cái, cô nghỉ một chút lấy khăn ra lau mồ hôi trên mặt. Thấy thầy đẩy cửa phòng ra rồi đứng lặng nhìn cô, Ý khó hiểu nghiêng đầu mỉm cười với thầy: "Em nghĩ em đã lĩnh hội được động tác khống chế trên không rồi ạ."

"Có bản lĩnh."

Ý hơi sửng sốt, đây là lần đầu tiên cô nghe thầy khen. Từ trước đến giờ võ của cô là từ thầy mà ra, cô biết bản thân có thể học một biết ba, giống như trời sinh khả năng lĩnh hội võ thuật của cô rất tốt. Thầy cũng không ngừng chỉ dạy cho cô những chiêu thức có độ khó cao, xong dù cho cô có hoàn thành tốt đến đâu, thầy cũng nói một lời. Hôm nay thật lạ, ánh mắt thầy nhìn cô cũng khác thường, sắc lạnh không một chút hơi ấm, dù trước đây thầy cũng lạnh nhạt nhưng khác hôm nay.

"Tôi đã dạy trò rất nhiều thứ, ngày này cuối cùng cũng tới." Ông nói một câu không đầu không đuôi.

Ý chỉ thấy thầy nắn cổ tay dấu hiệu cho thấy thầy chuẩn bị chiến đấu. Nhưng ở đây chỉ có mình cô, cô là đối thủ của ông ấy?

Ông ta lập tức bước nhanh đến, tay nhanh như chớp hướng đến phía cô. Ý cũng lập tức phản ứng lại, cô dơ tay đỡ cú đấm dáng xuống đầu. Tay cô liền cảm thấy như muốn vỡ vụn, chiêu này nếu trúng cô sẽ lặp tức bất tỉnh. Nhưng tại sao??

Không có thời gian suy nghĩ cô lại tiếp chiêu thứ hai, tay còn lại của ông ta dáng mạnh một cái vào gáy cô. Ý chỉ thấy mắt của mình dần tối đi, cả người không còn lực ngã xuống. Trước lúc ngất cô mới nhận ra, từ lúc bước vào phòng nến luôn được đốt, mùi hương hôm nay khác biệt, cơ thể cô bị mùi hương làm cho choáng váng. Ông ta nhìn người học trò đang nằm dưới sàn. Ông đã chính tay chỉ dạy cô từ những chiêu thức cơ bản đến những chiêu thức phức tạp nhất. Ông biết bản lĩnh của cô. Nếu ông không dùng mùi hương e không thể dễ dàng khống chế cô. Ánh mắt ông ta thoáng đau khổ, cúi người bế học trò của mình lên đặt vào trong cốp xe.

Cuộc đời của ông đã bán linh hồn cho quỷ dữ, ông tình nguyện quỳ dưới váy của người phụ nữ ấy, phụ tùng bà ấy. Đối với ông một chút tình thầy trò không thể so sánh với tín ngưỡng.
« Chương TrướcChương Tiếp »