Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vì Bạn Mà Hạnh Phúc

Chương 33: Đối khán: Ai cao tay hơn ai?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong USB có chứng cứ ba Trường mới là hung thủ thực sự gϊếŧ mẹ cậu ấy. Mẹ lớn và anh trai không ngừng làm những trò bẩn để hại Trường ngay từ khi cậu còn bé tí đến lúc lớn. Thậm chí có chứng cứ những năm qua bà Hoa dùng thủ đoạn bẩn đầu độc Trường, may mắn cậu đã không ăn những món đồ đó! Những phi vụ làm ăn bẩn của bà Hoa với Tùng đều có.

Sau khi biết về quá khứ cậu không thể không hận ba mình. Ông ta chỉ dựa vào một đoạn video mơ hồ mà thẳng tay gϊếŧ chết mẹ cậu?

Ánh mắt cậu lạnh như băng, tâm lý lại sớm bình tĩnh. Không phải cậu đã sống với những kẻ này rất nhiều năm rồi sao. Vốn dĩ cậu từng nghĩ dù sao đi nữa ông ta vẫn là ba của cậu. Nhưng khoảnh khắc ông ta không ngần ngại xuống tay với mẹ cậu, cậu chỉ cảm thấy nực cười. Yêu? Ai có thể thẳng tay gϊếŧ người mình yêu? Trừ phi ông ta không hề yêu, đó chỉ là tâm lý bệnh hoạn và bệnh chiếm hữu biếи ŧɦái của ông ta mà thôi.

Cậu bình tĩnh đến đáng sợ, mười ngón tay lướt nhanh trên bàn phím xử lý dữ liệu, giải mã. Sau khi sắp xếp mọi thứ. Cậu nói: "Đến lúc họ phải trả giá." Trong nói không mang theo cảm xúc gì.

Ý vẫn im lặng, cô nhận ra hai năm qua Trường thay đổi rất nhiều. Không, có lẽ cậu vẫn luôn là người ẩn nhẫn như vậy, nếu không sao có thể sống sót trong muôn vàng tàn nhẫn? Cậu ấy hãy cứ làm những gì cậu muốn, cô sẽ ở phía sau ủng hộ và hỗ trợ cho cậu.

Đối với những kẻ tham lam, tàn nhẫn thực ra nếu giữ được bình tĩnh, từ từ phân tích sẽ thấy, họ mới là những kẻ dễ bị hạ gục. Thứ họ quan tâm nhất không phải là những điều xa hoa, phù phiếm kia sao. Hủy hoại hết những gì họ đang có sẽ tàn nhẫn hơn so với cái chết.

Bao năm qua Trường đã âm thầm xây dựng một mạng lưới quan hệ chằng chịt bao vây Tùng và bà Hoa. Họ làm nhiều việc tàn nhẫn, tự khắc có nhiều kẻ thù, Trường chú ý tới từng người, trong số họ có một nhà báo đã ra khỏi ngành từ nhiều năm trước do đăng bài vạch trần tội hối lộ quan chức của bà Hoa. Bà ấy bị truy sát gắt gao được Trường cứu thoát, tuy nhiên cậu không thể cứu được đứa con duy nhất của bà ấy. Đứa trẻ bị người của bà Hoa bắt được và sát hại dã man. Năm đó cậu 14 tuổi, cùng tuổi với con bà ấy. Cậu đã ôm lấy bà ấy và đưa ra lời hợp tác trả thù. Bà ấy rất ngần ngại nhưng trước ánh mắt sâu kiên định của cậu, bà ấy đã bị thuyết phục. Hiện nay thời cơ đến cậu âm thầm liên lạc với bà ấy qua máy truyền tin cậu đã tạo ra cho mạng lưới của mình. Rất nhanh bà ấy đồng ý. Hôm sau một bài báo leo lên top 1 với tốc độ chóng mặt. Cổ đông trong công ty đều đứng ngồi không yên, họ phát hiện ra, người chủ tịch tạm thời mới nhận chứ- bà Hoa đã âm thầm rút tiền của họ lấy làm của riêng. Bộ phận kế toán đều là người của bà ta, họ làm giả các số liệu và hối lộ quan viên chức để bao che cho hành vi ấy. Mọi thứ liền hỗn loại, cổ phiếu công ty rớt giá không phanh theo từng ngày. Bà Hoa rất ung dung, số tiền đó đã được bà ta cất kỹ, bây giờ bài báo đó tố cáo bà ta nhưng có thể làm gì, bà ta chỉ cần gọi vài cuộc điện thoại, và vài xe tiền đến nơi những ông lớn kia chẳng phải đều được giải quyết? Bà ta lắc lắc ly rượu vang đỏ trong tay liếc nhìn đứa con trai vô dụng đang quỳ bên cạnh.

" Mày không thể giải quyết con chuột đó sạch sẽ một chút sao? Vô dụng!"

Tùng xanh mặt, anh ta đang mặc độc một chiếc quần mỏng quỳ trên tảng băng lạnh thấu xương. Môi anh ta tái nhợt, khẽ mấp máy: "Là lỗi của con."

" Đứng lên đi, lấy mặc đồ vào."

Anh ta chỉ còn sức "vâng" một tiếng liền ngất đi.

Bà Hoa liếc nhìn, thoáng một chút đau lòng nhưng tan đi rất nhanh, hừ lạnh bảo người đưa Tùng đi.
« Chương TrướcChương Tiếp »