🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Andrew Pastel Bạch Lịch hiếm khi bị mất ngủ.
Hắn sống đến tuổi này, ngoại trừ mấy năm bị thương ở chân, tức giận đến cả đêm không ngủ được thì hầu như chưa bao giờ mất ngủ. Đập đầu vào gối, hai giây sau dù có người đứng bên cạnh hét vào lỗ tai, hắn cũng vẫn ngáy o o như thường.
Bạch Lịch nằm trên giường, kết luận rằng có hai lý do chính khiến hắn mất ngủ.
Một là Bạch Lịch cảm thấy xấu hổ vì hành vi ngu ngốc của mình. Cứ mỗi năm sáu phút, loại ký ức xấu hổ này lại ùa về trong não hắn, làm hắn chỉ muốn đấm vào đầu để xóa hết bộ nhớ.
Nguyên nhân thứ hai là hắn thấy mình vẫn đang ngửi được mùi pheromone của Lục Triệu, như có như không, mỗi khi gần ngủ, mùi cỏ xanh lại tỏa ra, Bạch Lịch kích động mở mắt ra thì mùi hương lại biến mất sạch sẽ.
Bạch Lịch có một bí mật suốt nhiều năm.
Mặc dù truyền thông Đế quốc mô tả Bạch Lịch như con ngựa đi gieo giống khắp nơi, nhưng bản thân Bạch Lịch ngoại trừ việc đi xem mắt theo yêu cầu của ông ngoại khi ông còn sống, thì hắn thậm chí nắm tay omega chưa đến vài lần.
Quang não của Đế quốc sẽ cưỡng ép alpha và omega đạt đến một độ tuổi nhất định nhưng vẫn độc thân lại với nhau. Trước đó có thể tự do yêu đương hay xem mắt gì tùy thích, miễn là kết hôn và có con cái, nhưng nếu không chịu góp phần sinh sản, vậy thì đừng trách Quang não ép buộc chọn cho một bạn đời dưa vẹo táo nứt nào đấy cho mình.
Bạch Lịch ngày nào cũng bị ông ngoại lôi ra tập đánh nhau, hắn cũng không có thời gian yêu đương, vào quân đội cũng là toàn tâm thay đổi vận mệnh, đương nhiên cuối cùng không thành công, vẫn gãy chân vẫn xuất ngũ, ngày nào tinh thần cũng bị ảnh hưởng nặng nề, cảm thấy rất chán nản, thậm chí không muốn yêu, với cả cũng không có mấy omega quý tộc để ý hắn.
Vậy đó, cuộc sống tình cảm của Bạch Lịch thực ra rất buồn tẻ, cũng có nhiều người muốn có một chút tình cảm với hắn, nhưng Bạch Lịch không có hứng thú. Hắn không muốn có tình cảm với người khác, trong yến tiệc thì trêu đùa thả thính nhau, xong tiệc rồi thì ai về nhà nấy, rất sạch sẽ.
Ngay khi bạn nảy sinh tình cảm với ai đó, bạn sẽ có nguy cơ tan vỡ mối quan hệ. Bạch Lịch vẫn chưa quên, trong cuốn sách gốc, hắn là một vai phụ nhỏ bé làm trò cười, bị vầng hào quang của nhân vật chính nghiền nát. Kể từ khi hắn bị gãy chân, Bạch Lịch cảm thấy tình cảm của mình sẽ không có kết cục gì tốt đẹp.
Bạch đại thiếu gia mỗi khi nghĩ đến điều này, trong lòng cảm thấy như chết đi, đơn giản buông xuôi, vứt hết mọi chuyện ra sau đầu, muốn làm gì thì làm đi, vận mệnh đưa đẩy kiểu nào thì đẩy đi, ông đây không thèm chống lại nữa.
Thế là mỗi ngày hắn đến nhà Tư Đồ hoặc vài người bạn thân thiết chơi không về nhà, nếu không đánh Phỏng Chiến thâu đêm thì cũng đi du lịch đến mấy hành tinh đẹp. Bạn bè của hắn đương nhiên cũng có beta và omega, nhưng chơi thân cũng nhận ra Bạch thiếu gia không có ý đó, thế là càng thêm hòa thuận thoải mái.
Nhìn Bạch Lịch ngày nào cũng chạy ra ngoài, phóng viên mấy tờ lá cải cảm thấy hắn không đàng hoàng, điều tra xong rồi, này làm sao còn có thể đi gặp omega? Omega độc thân thì là cặp kè lăng nhăng. Omega đã kết hôn thì là lén lút nɠɵạı ŧìиɧ, quan hệ không đứng đắn.
Bạch Lịch không quan tâm, thích bôi đen thì bôi đen, ông đây nếu nói lại với các người một câu thì cũng chẳng khác gì các người.
Có một khoảng thời gian bên ngoài đầy rẫy những lời đàm tiếu, chỉ có Tư Đồ và một vài người bạn thân thiết mới biết Bạch đại thiếu gia có một cuộc sống cực kỳ sạch sẽ, nếu không có chấp niệm sâu sắc với Phỏng Chiến và cơ giáp, hắn có thể đứng đầu danh sách "Alpha sạch sẽ nhất Đế quốc."
Người ta hay có cái câu gì mà đại khái là, ăn chay quen rồi đâu còn muốn ăn thịt.
Bạch Lịch thấy vẫn luôn như vậy là tốt rồi, rảnh rỗi đi tham gia yến tiệc cao quý, làm các bạn đời hợp pháp của bọn alpha khác bị mê hoặc, chọc được đám alpha kia tức giận muốn xông lên đánh chết hắn, Bạch Lịch có thể vui vẻ mấy ngày.
Bạch đại thiếu gia lang thang nhiều năm như vậy, hắn đã không coi trọng tình cảm đôi lứa từ lâu.
Trước hôn sự với Lục Triệu, Bạch Lịch mỗi ngày đều chỉ có ăn, ngủ, đánh Phỏng Chiến, sau khi kết hôn, Bạch Lịch phát hiện trí lực của Lục Triệu rất mạnh, nên pheromone của anh không bao giờ tỏa ra trừ một vài tình huống quá đặc thù.
Theo nguyên tác "Alpha số một của các vì sao", alpha và omega trưởng thành có thể kiểm soát pheromone của họ bằng trí lực, trí lực càng mạnh thì khả năng kiểm soát càng cao. Đây là lý do tại sao Lục Triệu có thể sinh hoạt cùng một đống alpha mà không gây ra chuyện nháo nhào.
Mọi này dùng trí lực ức chế pheromone, trong thời kỳ động dục vài tháng một lần, còn có thể dùng thêm chất ức chế. May mà có giả thiết này, còn có chất ức chế, chứ nếu giả thiết của truyện chẳng có gì ngăn lại, Bạch Lịch và Lục Triệu sẽ thực sự trở thành hai quả dưa bị xoắn vặn.
Nếu hai quả dưa xoắn còn bị để chung một rổ, anh nhìn em em nhìn anh, nghĩ thôi đã thấy xấu hổ..
Không cần Lục Triệu giải thích, Bạch Lịch cũng đoán được đã đến lúc anh dùng thuốc ức chế.
Lục Triệu không nhận ra mình đang tỏa pheromone bị Bạch Lịch nghe được, điều này cho thấy Lục Triệu lúc đó rất thoải mái, tinh thần thả lỏng, nếu không, theo kinh nghiệm của anh đã ở trong quân đoàn nhiều năm, anh chắc chắn nhận ra được những thay đổi trong cơ thể mình.
Có thể thoải mái trước Bạch Lịch, không biết liệu anh đã không coi Bạch Lịch là alpha, hay nghĩ Bạch Lịch sẽ không làm gì anh nữa.
"Ôi chao." Bạch Lịch thở dài, lật người trên giường. "Toàn gọi là hoa tươi thôi mà, sao lại có mùi cỏ xanh thế này."
Hắn không biết giải thích với Lục Triệu như thế nào, hắn là một alpha ăn chay nhiều năm, còn nguy hiểm hơn những kẻ mỗi ngày. Ai bảo quen ăn chay thì không muốn ăn thịt vậy, giả dối! Vừa ngửi được mùi của Lục Triệu hắn đã không chịu được.
"Bình tĩnh đi, đây là phản ứng sinh lý thôi, không liên quan gì đến việc mình có giống cầm thú hay không." Bạch Lịch trở mình lần nữa, nằm ngửa nhìn trần nhà đặt ở chế độ bầu trời đêm, cảm thấy nhìn sao mênh mông có thể làm dịu đi phiền não của mình, "Trước tiên cần hít thở sâu vài cái."
Bạch đại thiếu gia hít thở sâu suốt đêm.
* Ngày hôm sau Bạch Lịch cố ý dậy rất muộn, chủ yếu là hắn ngủ chập chờn, với cảm thấy không thể dậy sớm, nếu đυ.ng phải Lục Triệu, hắn thật sự không biết nên nói cái gì.
Bạch Lịch thường ngày mặt dày, nhưng nghĩ đến lúc hắn dán trên cổ Lục Triệu hít hít, hắn chợt muốn ngồi dậy tát cho mình hai bạt tai.
Đến giữa trưa, Bạch Lịch mới từ trên giường bước ra khỏi phòng, mang theo cái quần hơi trễ xuống vì nằm ngủ, thoáng nhìn thấy Lục Triệu ngồi trên sô pha xem tin tức, hắn sửng sốt: "Ối, hoa tươi sao em chưa đến quân đoàn nữa?"
Ánh mắt Lục Triệu dời từ màn hình chiếu sang Bạch Lịch, "Bây giờ đi không thích hợp."
Bạch Lịch hiểu Lục Triệu đang trong thời kỳ động dục, khoảng thời gian này sẽ kéo dài vài ngày, dù có điều trị bằng thuốc ức chế cũng không thể đảm bảo, đây là thời kỳ omega dễ bị tổn thương nhất, nên Lục Triệu tránh đến cái nơi tập hợp quá nhiều alpha hung hăng như Quân đoàn.
Bạch Lịch cười khổ, dù cho hắn có một chân tàn tật, nhưng trí lực cũng không tổn hại gì, nếu thật sự nổi điên thì áp chế Lục Triệu không thành vấn đề, nhưng hiển nhiên Lục Triệu không tính tới chuyện này, nếu không anh cũng không rất tự nhiên ngồi trong căn hộ này.
"Ừ, em nghỉ ngơi đi," Bạch Lịch xoa xoa mặt, "Anh... Anh đi viện nghiên cứu."
Cho dù Lục Triệu có đánh thuốc ức chế đi chăng nữa, vì hành động ngửi cổ người ta như con chó ngu ngày hôm qua, Bạch Lịch cũng không còn tin tưởng bản thân mình nữa.
Lục Triệu lật xem tin tức nói: "Không sao. Thời kỳ động dục của em rất ổn định, không phải nhìn thấy ai cũng đè xuống ăn quàng lúc đói đâu."
Bạch Lịch muốn quỳ trước cụm "ăn quàng lúc đói", dở khóc dở cười: "Nè hoa tươi, sao anh cảm giác như em đang mắng anh vậy?"
"Không phải." Lục Triệu giải thích, "Qua hai ngày đầu là sẽ bình thường lại thôi."
Đây là lần đầu tiên Bạch Lịch gặp phải một omega rất bình tĩnh trong kỳ động dục của mình, thậm chí hắn còn có ảo tưởng quay trở lại thời niên thiếu ngồi thảo luận những bí ẩn sinh lý học với một alpha khác.
"Anh phải nhắc nhở một câu." Bạch Lịch không nhịn được, vẫn phải nói: "Anh là một alpha."
Lục Triệu liếc hắn một cái: "Ừm."
Bạch Lịch thẳng thắn hơn: "Anh đã không tiếp xúc với omega rất lâu rồi. Cụ thể thời gian có thể tham khảo tuổi của anh."
Lục Triệu ngừng đọc tin tức nhìn Bạch Lịch.
Dù gì cũng rất ít người biết Bạch Lịch là một alpha ăn chay.
Một lúc sau, Lục Triệu mới nói: "Em nhớ trí lực của anh rất cao." Lúc trước khi kết hôn nhìn thấy chỉ số trí lực của hắn anh còn giật mình, nếu như trí lực này mà còn trong quân đội, bây giờ đã có thể là cấp trên của Lục Triệu.
Bạch Lịch nói "À": "Cũng còn tùy."
Lục Triệu không hiểu ra sao, trí lực cao lại không khống chế được? Chỉ buông một câu: "Cho nên...?"
May chưa làm cho Bạch Lịch nghẹn đến ngất.
Bạch Lịch bụm hai tay che mặt, đứng im thở dài bất lực.
"Chuyện này em không hiểu rõ lắm." Lục Triệu cũng hơi xấu hổ khi thấy Bạch Lịch như vậy, từ nhỏ đến lớn anh không được hướng dẫn thích hợp, cũng không có omega thân thiết nào nói cho anh biết chuyện này, tất cả kiến thức đều góp nhặt từ bọn alpha và beta lưu manh trong quân đoàn, "Em sẽ cố gắng duy trì ổn định, mùi sẽ không lớn lắm."
Bạch Lịch vẫn bụm mặt hỏi: "Hoa tươi, em chưa từng ở chung với alpha khác như vậy đúng không?"
"Ừm." Lục Triệu thừa nhận rất đơn giản, "Có gì không?"
Có gì không? Bạch Lịch cũng không biết có gì, hắn cảm thấy Quân đoàn nên tổ chức một số khóa học sinh lý, giải thích cho omega hiểu hơn về trường hợp một tên alpha tự bế lâu dài sẽ phản ứng thế nào với omega trong thời kỳ động dục gần kề.
Bạch Lịch nghĩ lúc Quang não ghép hắn và Lục Triệu, chắc chắn là muốn xem kịch vui, nên cố tình kết hợp hai alpha omega tuổi đời thì to mà lại có sinh hoạt tìиɧ ɖu͙© cơ bản bằng không lại với nhau, hai trái dưa xoắn vặn được nấu cùng nhau, thật sự là một câu chuyện quá kí©h thí©ɧ thần kinh mà.
Kỳ thật có chút vấn đề Bạch Lịch không đoán ra được, hắn cảm thấy mình tự chủ khá tốt, cũng không biết tại sao lại phản ứng mạnh mẽ với pheromone của Lục Triệu như thế, cả đêm phải hít thở sâu. Hắn chỉ có thể kết luận rằng do đã lâu không ăn được thịt, nên ngửi mùi thịt bị di chứng nước dãi chảy ròng ròng.
Bạch Lịch buông tay ra, cảm thấy phải giải thích cho Lục Triệu, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy khuôn mặt của anh.
Lục Triệu có một đôi mắt trong trẻo sạch sẽ, mặc bộ quần áo ở nhà màu xám nhạt mà Bạch Lịch mua cho anh lúc trước, quay đầu nhìn Bạch Lịch, vẻ mặt có chút bối rối. Lục Triệu là một omega đến từ giới quân đội, từ lâu đã mất đi vẻ mềm mại mà đáng lẽ phải có ở tuổi này, nhưng sự bối rối này khiến anh chợt trông ngây ngô và mềm mại.
Bạch Lịch ôm ngực: "Ối hoa tươi, sao bộ dạng ngốc đần của em cũng đáng yêu thế này."
"..." Nắm tay Lục Triệu cứng lại, "Nói tiếng người."
"Không có gì không có gì," Bạch Lịch bộ dạng yếu ớt, vừa bước đến phòng tắm vừa tự lầm bầm an ủi mình, "Lịch Lịch ổn, Lịch Lịch rất mạnh, Lịch Lịch có thể chịu đựng được."
Lục Triệu nhìn Bạch Lịch vừa nói lung tung vừa bước vào phòng tắm.
Anh biết alpha tương đối quan tâm đến pheromone do omega tiết ra, điều này giống như nhận được một thông báo rằng có thể xuống tay. Nếu omega không tiêm chất ức chế kịp thời, pheromone trong thời kỳ động dục đủ để làm cho alpha phản ứng, sinh ra xúc động mãnh liệt.
Nhưng Lục Triệu tự tin vào khả năng áp chế pheromone của mình, nếu không anh đã không thể ở trong Quân đoàn nhiều năm như vậy mà không có sự cố nào.
Hơn nữa, cho dù là không động dục, nếu omega có ấn tượng tốt với alpha nào thì tỏa ra một ít pheromone là chuyện bình thường. Phần mùi pheromone rất nhẹ đối với các alpha cấp cao giống như tán tỉnh hơn, không có phải kiềm chế gì cả. Alpha trong quân đoàn lúc rảnh rỗi hay khoe khoang chuyện này, từng ngửi qua mùi gì cũng kể lại.
Lục Triệu cảm thấy vấn đề này không lớn.
* Bạch Lịch cảm thấy vấn đề này rất rất lớn.
Hắn trốn trong phòng tắm nhắn tin cho Tư Đồ.
Bạch Lịch: Người anh em, cho tao hỏi chút.
Tư Đồ có lẽ hôm nay không đi làm, nhắn lại rất nhanh: Sủa.
Bạch Lịch không quan tâm đến sự thiếu tôn trọng với boss của anh ta: Mày đã bao giờ bị kích động ngay khi vừa ngửi thấy mùi pheromone của ai đó chưa?
Tư Đồ trả lời:?
Bạch Lịch rối rắm hai giây: Tao bị phản ứng ngay khi ngửi thấy pheromone của Lục Triệu, không thể kiểm soát được. Làm sao bây giờ, tao phải làm gì đây?
Nói xong lại cảm thấy mình quá thèm khát, sợ Tư Đồ sẽ gạt chuyện này đi, lại nói thêm một câu nữa: Trước đây chưa bao giờ như thế này, thực sự không phải vậy.
Một lúc lâu sau, đến khi Bạch Lịch không thể đứng nổi trong phòng tắm nữa, Tư Đồ mới nhắn lại: Cưới nhau bao lâu rồi, mày đóng giả làm Alpha hay gì? Lại còn không biết làm gì? Còn làm gì nữa bây giờ, ch!ch thôi!
Bạch Lịch bên ta với kỹ năng trào phúng bằng từ ngữ siêu việt nhiều năm nay, hôm nay lần đầu tiên bị quân địch đáp lại hai chữ nhìn đến đầu váng mắt hoa. Bạch Lịch nhìn hai chữ "ch!ch thôi" đầy hân hoan kia, cảm thấy Tư Đồ tiếp thu giáo dục nhiều năm như vậy thật sự còn không bằng một con kiki được huấn luyện vài tháng.
Không nhận được hồi âm từ Bạch Lịch, Tư Đồ gửi sang một tin nhắn văn bản khác: Tao nghe đồn mày bị yếu sinh lý. Thay mặt quần chúng nhân dân, tao hỏi mày, có phải thiếu tướng ghét bỏ mày không?
Bạch Lịch lại nuốt một ngụm máu vào trong bụng, không giải thích được cho Tư Đồ mình vô tội thế nào, trong lòng cảm thấy khó chịu, chợt cảm thấy một loại cô đơn tịch mịch không ai hiểu được.
Bạch Lịch cô đơn tịch mịch trả lời: Thật sự hâm mộ con kiki mày, không có lo lắng hay ưu sầu.
Chờ Tư Đồ bắt đầu mắng hắn, Bạch Lịch đã phấn chấn tinh thần, quyết định đối mặt với khủng hoảng. Dù sao thì Bạch đại thiếu gia cũng được coi là một nhân vật phong vân, vấn đề nhỏ này nhất định có thể thắng được bằng ý chí.
Đẩy cửa đi ra, Lục Triệu vẫn đang ngồi trên sô pha nhìn thiết bị đầu cuối cá nhân, nghe thấy tiếng động, nhìn sang nói: "Anh chặn số Hoắc Tồn à?"
"Hả?" Bạch Lịch còn chưa kịp phản ứng, tâm trạng còn đang rối rắm giống như alpha vừa dậy thì.
Lục Triệu nhấc thiết bị đầu cuối cá nhân lên để Bạch Lịch thấy, "Đang nháo nhào với em đây."
Bạch Lịch tự cổ vũ mình, thận trọng đi tới, như lời Lục Triệu nói, không có mùi gì cả. Là một omega, trí lực của Lục Triệu có thể tóm lại bằng từ "khủng khϊếp", chỉ cần không có ngoại lực ảnh hưởng, anh có thể duy trì bản thân ở trạng thái vô cùng an toàn.
Bạch Lịch đi vòng qua ghế sô pha, đứng sau lưng ghế vươn cổ nhìn thiết bị đầu cuối cá nhân của Lục Triệu.
Hoắc Tồn nhắn tin oanh tạc thiết bị đầu cuối cá nhân của Lục Triệu, sáng hôm qua xem bảng xếp hạng, không những không lên hạng mà còn bị hạ điểm kỹ thuật, gạt lệ than khổ với Lục Triệu.
"Tối hôm qua cậu ta kêu anh dẫn đi đánh nhau, nên anh chặn luôn." Bạch Lịch lùi lại rút ra thiết bị đầu cuối cá nhân. "Thảo nào cứ cảm thấy quên cái gì đó, Phỏng Chiến thật yên lặng. Hóa ra là bỏ quên Hoắc Tồn."
Lục Triệu đang muốn cười, chợt nhìn thấy Bạch Lịch cách xa anh một đoạn ngắn.
"Anh có thể ngửi thấy sao?" Lục Triệu kinh ngạc, anh đã dùng ức chế rồi, với chính mình áp chế, trước kia rất ít người trong quân đoàn có thể nghe được pheromone của anh.
Bạch Lịch gật đầu: "Có chút."
Chủ yếu là do quá để ý nên mùi vị sẽ bị khuếch đại. Bạch Lịch ngượng ngùng không dám nói ra, alpha mà nói câu này luôn mang ý nghĩa quấy rối tìиɧ ɖu͙©.
Lục Triệu thật ra không để ý tới thái độ của Bạch Lịch, anh vô thức khịt khịt mũi: "Anh có ghét mùi này không?"
Bạch Lịch không trả lời, ho khan mấy tiếng.
"Hoa tươi, em có biết hỏi ý kiến
của một alpha về mùi vị pheromone của mình rất..." Bạch Lịch rối rắm không biết nói thế nào.
Lục Triệu thẳng thắn nói: "Hôm nay có vẻ anh rất để tâm chuyện này. Nếu không quen, em có thể về phòng ngủ hoặc trở về ký túc xá quân đội."
Bạch Lịch vội vàng lắc đầu: "Đừng, anh không phải có ý như vậy."
Lục Triệu yên lặng nhìn hắn.
"Thật sự, anh thực sự không ghét." Bạch Lịch không cách xa nữa, nhích lại gần Lục Triệu bày tỏ thành ý, "Anh thích lắm."
Nói xong, hai người đều sững sờ một hồi, Bạch Lịch nhận ra câu này quá mờ ám, vội vỗ ngực giải thích: "Là thích kiểu anh em! Thật sự là tình anh em! Em không phải là Anh hai Thiếu tướng của anh sao?"
Lục Triệu: "..."
Lục Triệu cũng lười nói chuyện vô nghĩa với Bạch Lịch, anh cảm thấy Bạch Lịch hơi không giống người bình thường.
"Hơn nữa," Bạch Lịch nhanh chóng nói, "Anh là cấp alpha nào em thừa biết mà, lúc trong quân đội còn được tặng danh hiệu 'Vua sắt Đế quốc' vì anh sẽ không bao giờ bị dao động bởi pheromone. Em cứ ở đây, anh hoàn toàn không có ý làm cái gì quá phận."
Lục Triệu chưa hỏi gì, Bạch Lịch đã nói rất nhiều, may là Lục Triệu cũng không để ý lắm, bằng không chỉ cần nghe Bạch Lịch thanh minh cũng sẽ thấy hắn đang có tật giật mình.
Bạch Lịch sau khi bày tỏ lập trường vững vàng của mình, hắn dường như đã xây dựng lại lòng tự tin cho bản thân, nghĩ lại thì đây chắc chắn là do không ăn mặn quá lâu nên bùng phát mà thôi, vả lại, Lục Triệu thực sự cũng rất hấp dẫn, Bạch Lịch có chút phản ứng cũng là hoàn toàn bình thường, không phải vấn đề gì to tát.
Chỉ cần hít thở sâu, bất kỳ phản ứng nào cũng sẽ bị trấn áp.
Bạch Lịch rốt cục cảm thấy đầu óc bình tĩnh, nghĩ đến mấy chuyện lúc nãy hắn nói lại cảm thấy ngượng ngùng, Omega người ta còn chưa nói gì, hắn là một alpha lại kích động như một con chó ngu ngốc đến tuổi dậy thì.
"Nhưng mà anh phải nhắc lại một chút." Bạch Lịch cảm thấy mình đã khá hơn, có thể hếch mũi lên trời lần nữa. "Lúc trước anh có nói. Nếu Thiếu tướng Lục Triệu không muốn dùng thuốc ức chế nữa, thì cân nhắc chọn anh làm alpha đánh dấu cho em."
Nói xong còn không quên mở thiết bị đầu cuối cá nhân của mình, trước mặt Lục Triệu mở Phỏng Chiến định thả Hoắc Tồn ra khỏi danh sách đen.
Mới vừa mở Phỏng Chiến, một hộp văn bản xuất hiện ở giữa màn hình.
Tư Đồ: Thay mặt cho quần chúng nhân dân, mày hãy khai ra mau, chính xác thì pheromone của Thiếu tướng Lục Triệu là mùi gì mà mày vừa ngửi thấy đã nuwngs vậy hả?
Một dòng chữ chói lọi sáng lên trong không khí.
Trong nhà chìm vào im lặng.
Lục Triệu nhìn tin nhắn rồi nhìn Bạch Lịch
Lại nhìn tin nhắn, rồi lại nhìn Bạch Lịch.
Lục Triệu ngập ngừng hỏi: "Nuwngs?"
Bạch Lịch chậm rãi tắt thiết bị đầu cuối cá nhân, chậm rãi nở nụ cười: "Anh hai Thiếu tướng, anh phải tin tưởng bé Lịch Lịch."
Đây thực sự là tình anh em mà.
- -
./.