Chương 9

Edit: Thỏ

Có thứ gì đó trong không khí, chỉ cần chạm vào là nổ ngay…

Tôi chớp chớp mắt.

Cố Diễn xoay người ngăn cản tôi, trầm giọng nói: “Đau thì nói anh biết, anh sợ làm em bị thương.”

Những lời vội vàng nói ra từ miệng hắn thế này khiến tôi có một cảm giác thoả mãn hư vinh. Tôi ôm eo hắn, khẽ giục: “Nhanh đi chứ.”

Cố Diễn cứ thế hôn tôi ngấu nghiến, thô bạo tách cánh mông tôi ra, hung hăng đâm mạnh.

Tôi biết đây không phải là chuyện tình hoàn mỹ sau lần chia cách, hắn chưa kịp bôi trơn đã cắm vào, sự đau đớn hệt như lần đầu tiên tôi bị hắn xâm phạm. Nhưng tôi vẫn sảng khoái hưởng thụ, còn cắn bả vai hắn, thì thào: “Cố Diễn, em đau.”

Hắn nghiêng đầu hôn vành tai tôi, giọng nặng nề bảo: “Đoạn Hà, anh đã cho em cơ hội, hiện tại…… không thể hối hận.”

Tôi ôm hắn cười khúc khích.

Ai thèm hối hận.

dương v*t Cố Diễn thô to và nóng rẫy, nóng đến mức làm tôi quên cả đau, không biết xấu hổ mà hoà nhịp theo hắn.

“Đoạn Hà…” Hắn ghé vào tai tôi, không ngừng gọi tên.

Chân thật mà hung ác áp đảo tôi.

Tôi rướn lại gần, cuồng nhiệt hôn hắn.

Hiệp đầu tiên kết thúc ở nụ hôn này.

Không hề làm liên tục rất lâu, khác với trình độ của Cố Diễn thường ngày; dù sao hắn vẫn luôn là một người có năng lực tự chủ tốt.

Tôi nghe thấy hắn thở dài sung sướиɠ, tựa như kẻ đói khát thật lâu nay rốt cuộc được uống thoả thuê. Rất nhanh, hắn lại cương lên, bắt đầu trận hoan ái lần thứ hai.

Hắn ôm tôi, đặt tôi ngồi trên người hắn, chơi tôi từ dưới lên trên. Tôi cảm thấy chỗ cả hai giao hợp bỗng trở nên dính nhớp, lúc này mới nhận ra hắn đã xuất tinh bên trong…

Tôi không kìm được mà vươn tay sờ thử, dùng đầu ngón tay quết lấy dịch thể. Cố Diễn có phản ứng với sự đυ.ng chạm của tôi, vật nam tính lại cương to hơn nữa.

Tôi cho ngón tay vào miệng, muốn nếm thử hương vị đặc biệt kia. Rất nhiều lần tôi đã ảo tưởng mình sẽ làm làm chuyện này, rốt cuộc hôm nay đã thành sự thật.

Ánh mắt của Cố Diễn mê man, như là bỗng nhiên mất hết lý trí, liều mạng thao tôi.

Bây giờ chúng tôi đã làʍ t̠ìиɦ rất lâu, lâu đến mức tôi không chịu nổi mà né tránh van xin, nhưng hắn cũng không dừng lại.

“Không được cầu xin, anh đã nói em không thể hối hận.” Cố Diễn trầm giọng, tàn nhẫn nhìn tôi.

Tôi không thật sự muốn hắn dừng lại, tôi chỉ muốn cho hắn thấy sự mềm yếu của tôi trước mặt hắn thôi mà…

Càng kêu rên hắn càng chơi mạnh bạo, tôi đành phải chạm vào trán hắn, hôn loạn xạ lên chóp mũi, gương mặt của ai kia.

Sau một nụ hôn vô cùng ngang ngược, tôi không chịu nổi mà tước vũ khí đầu hàng, chẳng cần dùng tay cũng bị Cố Diễn đâm bắn.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng sữa văng trên cơ bụng săn chắc, Cố Diễn bèn dùng tay lau đi, đem chất nhầy bôi lên đầu v* của tôi.

Hắn cũng bắn, tựa như lần đầu tiên – vẫn xuất bên trong, lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ khá nhiều khiến tôi cảm thấy hậu huyệt rất trướng. Đêm đó cả hai làʍ t̠ìиɦ không ngừng nghỉ, chất lỏng bắn ra đủ dìm chết chúng tôi.

Sau đó Cố Diễn lại bế tôi đi tắm. Hắn rất quân tử, chỉ nghiêm túc tắm rửa mà thôi. Tôi đeo bám trên người hắn trong trạng thái đê mê, còn hôn hít sau cổ lẫn vành tai đối phương với ý đồ trêu ghẹo.

Thật ra tôi đã rất thoả mãn, chú chim chỉ có thể chảy ra chất nhờn trong suốt, khó mà cương lên. Nhưng tôi muốn nghịch hắn như thế đó…

Tôi quá nhớ Cố Diễn…

So với tôi thì Cố Diễn kìm chế hơn, hắn nhìn tôi bằng ánh mắt cảm thông, giúp tôi tẩy sạch những vết dơ trên người.

“Tối nay muốn ngủ với anh trai không?” Hắn dùng khăn bọc lấy cơ thể tôi, khẽ hỏi.

Tôi gật gật đầu, làm nũng: “Muốn.”

Buổi tối cả hai ngủ trong phòng tôi, bởi vì giường của Cố Diễn đã bị làm cho rối tinh rối mù. Hắn ôm tôi từ phía sau, l*иg ngực dính sát vào lưng nhỏ.

Tôi nghe thấy tiếng tim đập trầm ổn của hắn, cứ thế thϊếp đi.

Đêm đó tôi không mơ thấy Cố Diễn, bởi vì hắn đã bên cạnh rồi…

***

Buổi sáng lúc tỉnh giấc, tôi phát hiện tay mình đang tay anh. Hắn đã dậy từ lâu, thấy tôi mở to mắt bèn hôn tôi một cái, khẽ nói: “Chào buổi sáng, Đoạn Hà.”

Hai chóp mũi chạm vào nhau, khoảng cách rất gần, hơi thở quẩn quanh. Tôi đỏ mặt, căng thẳng đến mức nói không thành lời.

Cố Diễn ngắm tôi, nhẹ nhàng bảo: “Chiều nay ít tiết, em ngủ thêm chút nữa đi.”

Hắn biết thời khóa biểu của mình…

Tôi chợt mừng rỡ, nhìn hắn và hỏi: “Anh sẽ ở với em chứ?”

“Anh ở với em.” Cố Diễn dịu dàng vuốt tóc tôi, cùng nhau liếc mắt đưa tình trên giường.

Mu bàn tay của hắn bị tôi cắn thành vết thương, tôi nhịn không được bèn vươn đầu lưỡi liếʍ lên vòng dấu răng. Tôi chẳng cảm thấy áy náy chút nào, là do Cố Diễn mắc nợ tôi, hắn quá xấu xa, bị người cắn là đáng.

Nhưng tôi còn sợ hắn đau.

Nghĩ kỹ thì hắn cũng không hư hỏng đến vậy. Tôi cũng chẳng rõ cảm giác đối với hắn thế nào, chỉ biết nếu ngày kia tôi thật sự không còn nhà để về thì Cố Diễn là người duy nhất sẽ đón tôi.

Tôi nào phải một người rất kiên cường, độc lập, dáng vẻ thản nhiên này đều nhờ sự ngụy trang nhẫn nhục tạo nên. Có lẽ điều đó đã trở thành thói quen, cũng không tin rằng kẻ đã từng xâm phạm tôi lại đối tốt với tôi như thế.

Cho dù ý nghĩ ấy đã hoàn toàn thay đổi sau khi bắt gặp cảnh tượng Cố Diễn thủ da^ʍ.

Tâm trí tôi mờ mịt, đa số mọi người đều không thể làm được… Vì thế tôi chỉ đành xuôi theo du͙© vọиɠ, xuôi theo bản năng.

Đây mới là cách sống nhẹ nhõm nhất của nhân loại.

Tôi muốn Cố Diễn yêu tôi, hắn cũng đau đớn và áp lực khi nói yêu tôi.

Mong mỏi đều thành, tốt quá…

Tôi ôm Cố Diễn ăn vạ trên giường, một đêm cuồng say hoang đường hiện rõ trước mắt. Tôi rất mệt, thắt lưng như bị bẻ gãy, chỉ muốn nằm, lười phải nhúc nhích. Cố Diễn một tay ôm lấy tôi, tay hắn rất dài, ôm tôi trong ngực rất thoải mái.

Chúng tôi không nói chuyện, chỉ dựa vào nhau im lặng, tựa như hai chú chuột đồng đang sưởi ấm cho nhau.

Qua thật lâu, tôi mới nghe Cố Diễn nói: “Đoạn Hà, cảm ơn em.”

“Cảm ơn em vì điều gì?”

“Có thể để anh tiếp tục yêu em.”

Hắn đáp vậy.

Tôi thích nghe hắn thốt ra hai chữ kia, thế nên cũng vô cùng vui vẻ: “Không có chi.”

Cố Diễn hôn môi và tóc tôi, sau đó nói thực xin lỗi. Rồi hắn kể: “Lần đầu tiên gặp được em, anh đã muốn chiếm lấy em.”

Hơi thở dừng một nhịp, trái tim tôi đập rộn ràng. Cố Diễn đang bộc lộ nội tâm với tôi, vừa thẳng thắn vừa thành khẩn.

“Anh đứng ở lầu hai thấy mẹ con em đi vào hoa viên, đôi mắt em nhút nhát và mềm mại, tựa như nai con trên thảo nguyên lạc vào lãnh địa của sư tử. Rất bé nhỏ, rất dễ thương, đáng bị người khác xâm chiếm mạnh mẽ.”

Tôi nhìn hắn một cái, muốn phản bác nói, tôi không phải nai con.

Cố Diễn hôn chóp mũi trấn an tôi, tiếp tục câu chuyện: “Rồi anh làm như thế thật, nhưng không đạt được sự vui sướиɠ khi săn mồi như trong tưởng tượng.” Hắn nhìn thật sâu vào đôi mắt tôi, khẽ khàng trần thuật. “Anh thấy em ngày càng cô độc, ngày càng bất lực, bỗng nhiên anh rất khổ sở. Lúc đó anh nhận ra, ngoại trừ sự chiếm hữu thì anh phải lòng em rồi. Anh mong em có thể vui vẻ…”

Không ngờ tới Cố Diễn lại nói những chuyện này với tôi. Qua từng câu chữ, hắn tiết lộ âm mưu, đường đi nước bước.

Hắn kiêu ngạo như thế, tôi muốn giúp hắn giữ lấy tôn nghiêm…

Tôi hôn môi người thương, mỉm cười nhìn vào đôi mắt ấy, không nói lời nào.

Cố Diễn luôn lộ vẻ trưởng thành, quyền lực trước mặt mọi người, khiến bọn họ cũng nhanh chóng quên rằng gã trai này mới hơn 20 tuổi.

Ngày tháng cách xa, cả tôi và hắn đều nếm chịu giày vò. Tôi đâu định tha thứ việc hắn cưỡng bức, nhưng tôi đồng ý để hắn yêu tôi.

Tôi hi vọng có người yêu mình.

Tôi hi vọng Cố Diễn yêu mình.