- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Vết Xước Hoàn Mỹ
- Chương 10
Vết Xước Hoàn Mỹ
Chương 10
Edit: Thỏ
Cả hai nằm trên giường đến hơn 10 giờ, tôi đã đói bụng, muốn ăn gà xào khoai sọ ở căn tin. Cố Diễn giúp tôi mặc quần áo xong thì đưa tôi đến trường.
Tuyết rơi cả đêm không biết khi nào ngừng, cứ thế chất chồng trên mặt đất một tầng dày đặc. Gió vẩn thổi, tiết trời vẫn giá buốt. Tôi bỏ tay vào túi áo Cố Diễn, ngón tay mình nhẹ cào ngón tay hắn.
Bình thường tôi hiếm khi thể hiện sự thân mật đối với một người như thế, cho dù là mẹ tôi, từ lúc tôi hiểu chuyện đến nay chưa lần nào gần gũi mẹ nữa. Tôi không dám, sợ mẹ nghĩ rằng tôi còn bồng bột, khiến mẹ thấy phiền.
Nhưng chẳng hiểu vì sao tôi có cảm giác Cố Diễn sẽ bao dung tôi hết thảy, hắn thích tôi làm nũng với hắn.
Căn tin số ba có món gà xào khoai sọ tôi thích nhất, ăn liên tục một tháng vẫn chưa ngán. Tôi không có yêu cầu gì đặc biệt với đồ ăn, rất dễ tính trong việc ăn uống.
Cố Diễn vẫn nổi tiếng ở đại học S, đương nhiên không thường ghé căn tin dùng cơm. Tôi nghe thấy vài giọng nói nhắc tên hắn, phần lớn đều là chất giọng vàng oanh của sinh viên nữ.
Tôi vừa cắn khoai sọ thật mềm vừa mỉm cười nhìn Cố Diễn, thì thầm với hắn: “Bọn họ đang ngắm anh đó.”
Đương nhiên Cố Diễn thừa biết bản thân hắn có sức hút này, vì thế vẫn dửng dưng dùng bữa.
Bọn tôi cùng nhau ăn trưa, hắn trời sinh cao quý, tôi thì do nghèo nên có thói quen nhai kỹ nuốt chậm. Vừa ngẩng đầu, tôi thấy Cố Minh Chương tiến vào, Trần Lăng đi theo ở phía sau.
Tôi hào hứng mời bọn họ đến ngồi chung, gấp gáp muốn giới thiệu bạn bè mình với Cố Diễn. Nhưng ai mà biết, người mở miệng chào hỏi trước lại là Cố Minh Chương: “Anh Diễn cũng ở đây à?”
Tôi mở to mắt, nhìn Cố Diễn rồi nhìn Cố Minh Chương.
“Minh Chương, chú tư vẫn khỏe chứ?” Cố Diễn buông đũa, khách sáo hỏi.
“Cũng đỡ rồi anh, mấy bữa trước còn nói tháng năm, tháng sáu về Bắc Kinh đi thăm mộ ông bà nội.”
Lúc này tôi mới nhận ra, hai người có quan hệ họ hàng. Lúc tán gẫu, Cố Minh Chương vẫn luôn nắm lấy tay Trần Lăng, tôi thấy cậu ta ngượng ngùng né tránh vài lần, nhưng không tránh hẳn. Cuối cùng, Cố Minh Chương bảo Cố Diễn: “Anh Diễn, đây là Trần Lăng, người em thích.”
Cố Diễn liếc tôi một cái: “Anh thì thích người này.”
Giờ đến lượt Cố Minh Chương và Trần Lăng kinh ngạc, đại khái không ngờ tôi và hắn lại có quan hệ này.
Nhưng bọn họ đã trở lại bình thường rất nhanh, chúng tôi cùng nhau ăn cơm trong bầu không khí nhẹ nhàng.
Sau Cố Diễn nói với tôi, Cố Minh Chương là con trai chú tư. Thời trẻ ba gã theo đuổi mẹ gã, vì thế cắt đứt quan hệ với gia đình mà chuyển đến Sơn Tây sống, đến bây giờ cũng ít liên lạc. Tôi không biết có nhiều chuyện xưa như vậy, cũng oán giận nói: “Nhà anh phức tạp ghê!”
Cố Diễn trầm giọng bắt lỗi: “Nhà của chúng ta.”
Tôi đỏ mặt, cảm thấy ngượng ngùng nhưng không phản bác lại.
Đại học năm 2 tôi dọn về chung cư ở, Cố Minh Chương và Trần Lăng cũng thuê một căn nhà nhỏ ở gần trường, chỉ có Tào Tuấn Vĩ gần cuối năm nhất đùng một phát chia tay bạn gái, giờ nó lẻ loi trong ký túc xá.
Cố Minh Chương và Trần Lăng không thể hiện quá lố, nhưng bọn họ mỗi ngày đều quấn quýt lấy nhau như hình với bóng.
Những người xung quanh ít nhiều đã biết họ yêu nhau, nhưng cũng may đại học S phóng khoáng, không ai chỉ trỏ, bàn tán bọn họ.
Cố Diễn nói, Cố Minh Chương khá lắm, đúng là con trai chú tư.
Tôi bèn hỏi, vậy anh giống ai?
Hắn mỉm cười ôm eo tôi, cúi đầu hôn lên chóp mũi tôi: “Anh là duy nhất.”
Khi tôi dọn về ở, Cố Diễn đã học năm tư rồi.
Hắn phải viết luận văn và phải phụ trách phòng thí nghiệm, mỗi ngày bận vô cùng, tần suất làʍ t̠ìиɦ hiện tại so với thời cấp 3 không còn nhiều lắm.
Nhưng lần nào cũng mãnh liệt lạ thường.
Tựa như Cố Diễn muốn đâm thủng tôi, ép tôi không còn đường lui. Hẳn tôi thích thế, cơ thể rất dễ dàng lêи đỉиɦ khi bị hắn làʍ t̠ìиɦ thô bạo.
Tối ngày kia, tôi lơ mơ hé mắt ra thì thấy Cố Diễn đang xem điện thoại bằng vẻ mặt trầm mê, làm tôi nhớ đến năm ấy mình lén nhìn hắn thủ da^ʍ. Cho đến bây giờ, tôi vẫn cảm thấy đó là khoảnh khắc gợi cảm nhất của Cố Diễn.
Tôi ngồi dậy rướn lại gần, cắn lỗ tai hắn, vờ tức giận hỏi: “Đang xem gì đó?”
Trên màn hình điện thoại là một bức ảnh tôi đang nằm trên giường với tấm lưng trần trụi, ngoài cửa ánh dương rọi vào, tầm nhìn mơ hồ tạo thành nét duy mỹ mông lung.
Tôi lúc ấy trông rất non nớt, vẻ mặt thời niên thiếu cấp ba.
Tôi nhận ra rằng, đây là lúc cả hai đang vướng vào mối quan hệ cưỡng bức. Bỗng nhiên tim tôi rét run, tình cảm mãnh liệt mấy ngày nay bỗng vội vàng lụi tắt. Tôi lấy di động hắn, mở album đầu tiên ra xem. Ảnh thứ nhất chụp rất mờ, là khi tôi và mẹ băng qua hoa viên của Cố gia đi trên cỏ.
Hắn chụp rất nhiều ảnh, cũng có không ít video dâʍ đãиɠ lưu bên trong. Nhưng càng về sau, hắn càng chụp lén sinh hoạt thường ngày của tôi.
Ăn cơm, ngủ, đọc sách, ghé vào bàn học nghỉ ngơi, không giải được bài tập bối rối cắn đầu bút…
“Anh chụp làm gì hả?!” Tôi nổi đóa, cảm giác rối rắm và nhục nhã khi bị người khác quan sát bỗng dâng lên.
Cố Diễn nhìn tôi, ánh mắt luôn trầm tĩnh nay có chút dao động.
“Anh thừa nhận, ngay từ đầu anh chỉ muốn làm nhục em, biến nó thành nhược điểm để có thể uy hϊếp em thật tốt. Sau đó anh nhận ra em làm gì cũng đẹp, không chỉ lộ ra vẻ đáng yêu khi bị anh ép đoạt trên giường, cho nên…”
Cố Diễn mím môi, tôi thấy vành tai hắn ửng đỏ.
Da thịt ửng đỏ kia khiến trái tim tôi dần dần ấm lại, tôi không phải là kẻ dễ bị quá khứ giày vò…
“Lúc chúng ta chia xa, gần như ngày nào anh cũng phải dùng ảnh của em để thủ da^ʍ. Đoạn Hà, anh nhớ em lắm…”
Cố Diễn ngồi dậy bật đèn ngủ lên, dưới ánh sáng nhu hòa mà nghiêm túc đối diện với tôi.
Tôi hiểu cảm giác nhớ nhung của hắn, bởi vì chính tôi cũng như vậy. Khoảng thời gian trống vắng, tôi đều nghĩ đến cảnh đôi bên từng ái ân nhau mà đạt cao trào…
Tôi xoay người ngồi lên người hắn, nắm cổ áo mắng hắn biếи ŧɦái.
“Giờ em nằm cạnh anh rồi, anh còn xem!” Tôi vừa hỏi vừa cởϊ qυầи áo đối phương.
Cố Diễn đỡ eo tôi, sợ tôi lộn xộn ngã xuống.
“Anh…”
Hiếm khi hắn lúng túng như thế, khiến tôi không kìm được phì cười.
“Gần đây anh bận quá, nhịn lâu lắm, lúc làm sẽ hơi thô bạo, sợ em đau.”
Cảm giác trong tôi cháy bùng lần nữa.
Tôi phóng đãng lắc lư cơ thể, cố tình cọ xát trên người hắn, dùng kẽ mông kẹp lấy vật nam tính kia.
“Em không đau, em sướиɠ.” Tôi nằm sấp xuống, giống như ác bá đùa giỡn dân lành mà hôn môi Cố Diễn, dán bên tai khẽ gọi. “Anh ơi, chơi em…”
Cố Diễn nghe được câu này, lập tức ôm tôi đè xuống giường.
Tôi cởϊ áσ hắn, để lộ cơ ngực, cơ bụng với những đường cong quyến rũ.
Tôi thấy khát, bèn rướn người, liếʍ mυ"ŧ loạn xạ ở những nơi lõm vào kia.
Cố Diễn trầm giọng thở dốc, dáng vẻ vô cùng gợi cảm, hắn nâng cằm tôi cùng nhau hôn môi, còn lột sạch quần áo tôi.
Hắn hôn rất nhiều kiểu, từ vành tai trở xuống đầu v*.
đầu v* của tôi rất nhạy cảm, bị lưỡi cọ xát một lúc đã run lên. Cố Diễn thay phiên mυ"ŧ mát nó, bàn tay bóp lấy nhũ thịt, mạnh bạo xoa nắn.
Tôi sướиɠ đến rêи ɾỉ liên tục, giơ chân lên, dùng hậu huyệt cọ xát vào dương v*t cương cứng.
“Vào đi anh.” Tôi bị liếʍ đến chịu không nổi, bèn hé miệng giục hắn.
Cố Diễn không nhẫn nại được nữa, cứ thế cắm vào thân thể tôi.
Có chút đau, nhưng lại sướиɠ, tôi kéo tay Cố Diễn để hắn giúp tôi sờ phía dưới.
Cố Diễn vừa mãnh liệt chơi tôi, vừa dùng một tay giúp tôi thủ da^ʍ. Kỹ xảo hắn rất tốt, tư thế thao tôi cũng rất xảo quyệt.
Tôi quỳ phục đưới sự đùa bỡn của hắn, chỉ có thể ưm a cuốn theo hắn, muốn hắn hôn tôi.
Bắn đến lần thứ ba, tôi bắt đầu không chịu nổi trận làʍ t̠ìиɦ mạnh bạo đến từ Cố Diễn.
Hắn để ý cảm nhận của tôi, bèn lui ra ngoài, vừa hôn vừa dùng tay giải tỏa. Tôi chẳng hiểu vì sao tinh lực hắn tràn đầy như thế, dù cả hai đều là nam…
Nhưng lửa là do tôi thổi, vì thế tôi sẽ chịu trách nhiệm.
Tôi bò xuống thè lưỡi, liếʍ qυყ đầυ tròn tròn lộ ra ngoài nắm tay.
Hơi thở Cố Diễn càng thêm nặng.
Thanh âm này có thể kí©h thí©ɧ du͙© vọиɠ của con người, vì thế tôi càng cố gắng phối hợp với động tác tay của hắn, không ngừng liếʍ láp.
Rốt cuộc, Cố Diễn thở dốc bắn tinh, một số bắn trên mặt tôi, số khác xuất vào miệng. Tôi ngồi dậy, để hắn nhìn tôi bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ làm dơ.
Kỳ thực tôi vẫn luôn muốn nếm thử hương vị của Cố Diễn, tuy rằng hắn chưa từng yêu cầu như vậy.
Tôi lau đi chất lỏng, bỏ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào miệng trước mặt Cố Diễn, còn cố tình hé miệng cho hắn thấy tôi đã bị rót đầy.
Mùi vị rất nồng, rất dính nhớp, nhưng là của Cố Diễn thì chẳng sao cả.
Hắn thô bạo kéo tôi sang, cùng tôi hôn môi, đầu lưỡi linh hoạt càng quét khoang miệng như bão táp.
“Lần sau anh trai cũng muốn nếm thử em.” Hắn nói.
Hoan ái qua đi, thanh âm gợi cảm lại lười biếng kia khiến tôi bất giác gật đầu, làm nũng với hắn: “Vậy lần sau anh mυ"ŧ giúp em.”
Cố Diễn sờ đầu tóc ướt mồ hôi của tôi: “Được.”
Tiếp theo chúng tôi cùng tắm rửa, tôi mệt sắp chết, nhất định hắn phải sấy tóc cho tôi. Chẳng biết từ khi nào tôi bắt đầu ỷ lại một người như thế, biết rõ không tốt nhưng vẫn làm.
Bỗng nhiên tôi lo sợ, nghi ngờ rồi hoảng hốt hỏi đối phương: “Anh trai, anh vẫn luôn cần em chứ?”
Đây là lần đầu tiên trên giường tôi gọi hắn tiếng anh trai.
Cố Diễn trả lời không mảy may do dự: “Anh vẫn luôn cần em.”
Tôi ngước mắt nhìn hắn qua gương, cả hai cùng dây dưa như thế.
Ánh mắt hắn rất dịu dàng, so với tôi càng kiên định hơn.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Vết Xước Hoàn Mỹ
- Chương 10