Tám năm chờ đợi ròng rã đổi lại là sự phản bội của tình đầu, chán nản, muộn phiền, Tần Hạo tìm rượu giải sầu, ai ngờ trong hơi men chếnh choáng lại vào nhầm phòng hai cô gái xinh đẹp, nhìn thấy hai đóa hoa đỏ rực trên ga trải giường, Tần Hạo thở dài, khuôn mặt lộ vẻ phiền não:
“Tôi sẽ chịu trách nhiệm mà!” “Chịu trách nhiệm?” Lâm Vũ Hân lên giọng chất vấn: “Hai chị em chúng tôi, anh định chịu trách nhiệm với ai?”