Chương 16: Xử Lý 3

Cô xem những tờ báo khác, thấy những người thân với Lý Bảo Quân thì có mỗi gã

ta là người có chút bản lĩnh.

Như vậy, chỗ dựa của Lý Bảo Quân khi đó rất có thể là phó chủ nhiệm.

Cô lần nữa nghĩ về nội dung cuốn sách gốc, cuốn sách nói, đến tận lúc bố Lạc mẹ

Lạc sửa án, cũng không biết người hại họ là ai, mà thời điểm đó Lạc Ái Thanh

chuyển đến căn nhà lớn, Lý Bảo Quân lên làm chủ xưởng của một nhà máy dệt

may, còn anh rể ông ta Cao Thiết Sơn thì trở thành người đứng đầu chính phủ, bọn

họ người nọ lại tốt hơn người kia.

Trong sách gốc đặc biệt có nhắc tới những người này, nhất định là có liên quan đến

chuyện này.

Sách còn nói Cao Thiết Sơn vì lên chức, từng rất nhiều lần dùng vàng bạc hối lộ

người khác, số của cải đó nhất định cũng là gã ta tham ô mà có được.

Lạc Tĩnh Nghiên chắc chắn chín mươi phần trăm, Cao Thiết Sơn chính là vị lớn

đứng sau lưng Lý Bảo Quân, muốn động vào Lý Bảo Quân, trước hết phải loại bỏ



cái gã Cao Thiết Sơn này.

Dù sao Cao Thiết Sơn cũng không phải hạng người tốt lành gì, lật đổ gã, coi như là

trừ hại cho dân.

Chỉ cần cô có thể tìm được nơi gã giấu mấy cái thứ bảo vật kia, cô sẽ báo với chủ

nhiệm chính ủy ban cách mạng nơi đó, để cho gã chịu mọi hậu quả.

Nhưng, trước hết, cô phải xem rõ mối quan hệ giữa Cao Thiết Sơn và chủ nhiệm là

gì.

Nếu bọn họ bao che cho nhau, thì cách trên không hiệu quả.

Vào thời điểm này bộ phận ủy ban cách mạng tương đương với chính quyền địa

phương thời hiện đại.

Cô cố gắng nhớ lại nội dung về chủ nhiệm chính ở trong sách, chợt cô đến trong

cuốn sách đó vào cái đêm tuyết rơi dày đặc, chủ nhiệm tự mình dẫn người đi cứu

nhũng người dân đang gặp nguy hiểm, nhiều lần ông còn đến thăm những liệt sĩ,

chiến sĩ, gia đình mẹ góa con côi, cụ già neo đơn, người có thể vì dân như vậy nhất



định là người quan tốt.

Nếu ông ấy biết phó chủ nhiệm lại là tên tham quan ô alij, nhất định sẽ không tha

cho Cao Thiết Sơn.

Cũng may Hắc Hổ của cô có khả tìm bảo vật, hôm nay cô sẽ dẫn Hắc Hổ đi tìm

đống bảo vật mà Cao Khiết Sơn đã cất giấu.

Bây giờ thân phận của cô rất nhạy cảm, trước khi ra ngoài, cô đặc biệt đi vào trong

không gian, dùng thuật hóa trang, một trong tứ loại tà thuật Á Châu, để thay đổi

diện mạo.

Chỉ trong vài phút, cô đã từ một cô gái tràn đầy sức xuân trở thành một người phụ

nữ chừng ba mươi tuổi.

Nhìn mình ở trong gương, cô tin chắc rằng bây giờ mà mẹ cô mà có ở đây cũng

không nhận ra.

Cô thay bộ quần áo mà mẹ Lạc thường hay mặc, thời này phụ nữ đều mặc quần

màu sắc cũng kiểu, nên sẽ không có ai nhận ra được đó là quần áo của mẹ Lạc.