Tóm tắt một câu: Quen nhau từ thuở hàn vi, làm bạn cho đến khi bạc đầu
Ngôn Khanh vô tình xuyên đến một bộ tiểu thuyết tu chân máu chó, còn trở thành một vai ác được nhiều người đọc chú ý.
Nhưng mà, hiện tại hắn xuyên qua chính là thời điểm vai ác vẫn còn là thiếu niên.
Khi trưởng thành thì mang phong thái trác tuyệt, khiến người kinh diễm, nhưng lúc còn bé thì đáng thương cực kì, xém chút là chết đói và chết rét.
Ngôn Khanh muốn tồn tại ở thế giới tu chân đầy rẫy nguy hiểm này, chỉ có thể cố gắng hết sức mà phát huy toàn bộ thập bát ban võ nghệ*, hoặc là giả vờ ngoan ngoãn, không có lực sát thương, hoặc lại bán thảm, kể khổ, khiến người đồng cảm
(*Thập bát ban võ nghệ hay thập bát ban binh khí là thuật ngữ dùng để chỉ 18 môn loại vũ khí cơ bản.)
Trong lúc đó còn có giai đoạn cọ xát cùng với linh hồn của nguyên chủ còn tồn tại trong cơ thể, hai bên từ ban đầu ghét bỏ nhau, sau lại trở thành bạn bè đồng sinh cộng tử, dựa vào hãm hại lừa gạt tiếp tục sống.
Mặt sau đạt được cơ duyên giải trừ ràng buộc, hai người nhìn nhau sinh ra chán ghét lập tức mỗi người đi một ngả.
Ngôn Khanh sau khi chết, linh hồn tan hết cứ tưởng rằng có thể trở lại hiện thế, nhưng không ngờ lại được trọng sinh ở trong một cái môn phái nhỏ, còn thành pháo hôi ác độc cay nghiệt, kết cục thê thảm trong sách???
Pháo hôi vì ái mộ nhân vật phản diện mà ép buộc gả cho hắn.
Có điều nhân vật phản diện bên ngoài tễ nguyệt thanh phong, thực chất bên trong lại âm tàn vô tình, ngoại trừ nhân vật chính thụ thì ai cũng không thèm yêu.
Lúc pháo hôi đau khổ tột cùng bệnh chết trên giường, nhân vật phản diện thân là phu quân của hắn đang ở trong viện lạnh lùng đánh đàn.
Ngôn Khanh một ngụm nước bọt thiếu chút nữa phun ra: Được lắm ngươi cái Tạ Thức Y này, sớm biết tiểu tử ngươi tra như vậy, lúc trước ta liền dùng cơ thể ngươi ngày đêm ở ngõ hẻm hắc thủy bô bô uống nước.
*
Tạ Thức Y từng ngã xuống vực sâu, quỳ lạy, xin tha, không bằng heo chó, đánh mất tôn nghiêm chỉ vì một chút hi vọng sống.
Bộ dáng chật vật như vậy bị một người khác nhìn rõ ràng.
Thời thiếu niên mẫn cảm lại kiêu ngạo, quan niệm của bọn hắn không giống nhau liên tục cãi nhau. Hắn ở trong lòng thề rằng một ngày nào đó sẽ gϊếŧ hắn.
Chỉ là ngày hắn thật sự biến mất, hắn lại một mình đả toạ ở Nam Sơn Phong thật lâu.
Cho đến khi hoa mai tàn hết, tuyết tễ mây tan, mới trầm mặc cầm kiếm quay người rời đi.
Từ nay, trên đời không còn Tạ Thức Y hèn mọn như sâu như kiến ở ngõ hẻm hắc thủy nữa.
Chỉ có thiếu niên thiên tài Vong Tình Tông thanh lãnh vô dục xa không chạm tới, Tạ Ứng.
Tag:
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Ngôn khanh, tạ thức y ┃ vai phụ: ┃ cái khác: