Chương 7-1: Đồ đệ

Bốn người Cơ Quyện Tửu gϊếŧ chết là đệ tử Phù Đằng Các có chút danh tiếng trên giang hồ, trong đó có một người là cháu trai yêu quý của lão các chủ.

Bốn người ra ngoài nhiều ngày không về, lão các chủ phái người tìm hiểu hành tung của bọn họ, sau khi đến Lưu Đông trấn phát hiện thi thể bốn người ở vùng hoang dã, lần theo manh mối mò mẫm tra ra hung thủ là đệ tử Linh Hư tông.

Các chủ vì cháu trai chấn nộ, Phù Đằng Các yêu cầu giao ra người sát hại cháu trai của mìn.

Diêu Lan Ca sau khi nhận được tin tức lập tức nói cho Diêu Cát biết đầu đuôi sự tình, tất nhiên là che giấu sự việc ở nhà trọ, chỉ nói bốn người kia thấy sắc nảy sinh ý định, hành hung không thành công mà bị gϊếŧ chết.

Diêu Cát cũng không phải là người mặc người khi dễ, mấy đệ tử Phù Đằng các trong điện hùng hổ muốn bắt người, Diêu Cát trầm mặt trả lời, "Mấy người kia gieo gió gặt bão, nếu lúc ấy lão phu ở đấy, bọn họ muốn động đến thiếu tông chủ Linh Hư tông ta, ta cũng sẽ không để cho bọn họ sống."

Vài tên đệ tử kinh hãi không thôi, khoa tay múa chân hùng hùng hổ hổ với mọi người trong điện, bị đệ tử Linh Hư tông không lưu tình đuổi ra ngoài.

Từ đó Phù Đằng Các cùng Linh Hư tông kết thù hận, Phù Đằng các là dược tu, Linh Hư tông là kiếm tu, nếu luận động thủ cứng rắn Phù Đằng Các tự nhiên không có phần thắng.

Linh Hư tông không sợ bọn họ trực tiếp dẫn người tới chiến đấu chính diện, nhưng quỷ dị chính là sau khi mấy đệ tử kia bị đuổi ra ngoài, Phù Đằng Các không hề biểu hiện phẫn nộ bị đánh vào mặt, bình tĩnh như không, như thù gϊếŧ cháu trai chưa từng xảy ra.

Giản Di nói với Diêu Cát, người Phù Đằng các tính cách âm u ti tiện, thích nhất là xuống tay sau lưng, kết thành loại cừu oán này lại đột nhiên gió êm sóng lặng, chỉ sợ là đang ấp ủ âm mưu lớn hơn.

Nói xong hắn lại chỉ vào Cơ Quyện Tửu bị gọi lên điện, người này là thủ phạm của chuyện này, không bằng giao hắn cho Phù Đằng Các, biết đâu có thể hóa giải tai họa vô hình.

Giản Mạc Tư bởi vì Cơ Quyện rượu mà bị phạt giam cầm một tháng, Giản Di kỳ thật là đang giả công tế tư cố ý trả thù, nhưng loại lý do này người khác lại chọn không sai lầm.

Diêu Cát lại có suy nghĩ của mình, ông là người có chính kiến, chuyện này vốn là Phù Đằng các làm chuyện bất chính trước, theo ông thấy kể cả có là con trai hay cháu trai của ai, những người đó đều đáng chết. Nhưng Cơ Quyện Tửu quả thật đã gieo tai họa cho Linh Hư tông, nếu như không trừng phạt hắn chỉ sợ ông sẽ không thể đưa ra lời giải thích cho mọi người trong phái.

Vì thế Diêu Cát hạ lệnh áp giải Cơ Quyện Tửu lên Giải Tuyền Đài phạt một trăm roi, dưới sự tranh đấu của Giản Di lại tăng lên hai trăm.

Roi của Linh Hư tông quất lên người thật sự rất đau, nếu rót linh lực vào trong đó, hai trăm roi không chết cũng phải mất nửa cái mạng.

Nhưng mà điều khiến Diêu Lan Ca lo lắng chính là, nếu roi mang theo linh lực đánh vào lưng Cơ Quyện Tửu, đến khi bị thương, giới tiêu cốt của hắn sẽ tự động hình thành một bình chướng, đến lúc đó bí mật mang chí bảo sẽ được mọi người biết đến.

Xung quanh Giải Tuyền Đài tụ tập mấy trăm đệ tử xem náo nhiệt, có người không rõ vì sao Cơ Quyện Tửu lại bị loại trọng phạt này, người nghe được tiếng gió giải thích với hắn một phen. Không ít người cảm thấy chuyện này vốn là Phù Đằng các không đúng, đánh hai trăm roi không khỏi quá nặng. Nhưng cũng có người cho rằng Cơ Quyện Tửu làm việc chỉ dựa vào ý khí bất kể hậu quả, đáng đời bị đánh một trận này.

Đệ tử vung roi thứ nhất đánh xuống, sau lưng Cơ Quyện Tửu da thịt lập tức lột ra một vết thương máu tươi đầm đìa.

Diêu Lan Ca thầm nghĩ không tốt, đệ tử cầm roi tựa hồ là người của Bàn Sương môn, chắc là được Giản Di chỉ thị xuống tay không chừa đường sống.

Roi thứ hai sắp vung xuống, Diêu Lan Ca cao giọng nói "Chậm lại", đi tới trước mặt Diêu Cát cung kính, "Xin tông chủ để bản quân tự mình cầm roi.”

Diêu Cát còn chưa lên tiếng, Giản Di cười lạnh trước, "Đệ tử trong tông phạm tội trước nay luôn có đệ tử chuyên môn xử lý, không cần tiên quân tự mình động thủ.”

Diêu Lan Ca không nhanh không chậm nói, "Người khác phạm sai lầm bị phạt bổn quân tự nhiên không nên nhúng tay vào, nhưng người này là đệ tử duy nhất dưới trướng bổn quân, sư phụ muốn tự tay quản giáo đồ đệ, chẳng lẽ cũng không thể sao?”

Người đứng gần chung quanh một trận thổn thức, cho rằng lỗ tai mình xảy ra vấn đề nghe lầm, Giản Mạc Tư là người đầu tiên lớn tiếng la hét, "Người này vào tông môn ta bất quán mới một năm, khi nào trở thành đồ đệ của tiên quân? Tiên quân chẳng lẽ là vì che chở hắn mới kéo ra một tầng quan hệ như vậy. ”

Diêu Lan Ca nhìn về phía Giản Mạc Tư vẻ mặt phẫn uất, ngữ khí vẫn thong dong, "Hắn cố ý bái ta làm thầy, ta cũng nguyện ý thu hắn làm đồ đệ. Tư nhân bổn quân đối với hắn giáo hóa khai đạo gần một năm, sai sót bất quá chỉ là một lễ bái sư. Nếu như cái này cũng không thể tính là thầy trò, xin hỏi còn phải làm sao có thể xem? ”

Giản Mạc Tư bị y nói á khẩu không nói nên lời, chúng đệ tử càng giống một cái nồi nổ tung, nhỏ giọng nghị luận.

Diêu Lan Ca phong quân năm năm, đã sớm có thể lựa chọn đồ đệ, bên trong Linh Hư tông lại không có ai mà y để ý, hiện giờ lại lặng lẽ chọn được đệ tử tư chất tầm thường như vậy. Trên người Cơ Quyện Tửu rốt cuộc có thứ gì hấp dẫn y? Chẳng lẽ tiên quân bị quỷ mê hoặc.

Giản Di biết Diêu Lan Ca nhất định sẽ không hạ độc thủ với Cơ Quyện Tửu, còn muốn biện minh, Diêu Cát lại vỗ tay vịn ghế rộng, thanh âm vang dội ném xuống đất có tiếng, không cho phép người khác xen vào nửa câu, "Nếu là người ngươi chọn, làm sư phụ, tự tay giáo huấn đồ đệ cũng không phải không thể. Ngươi đi đi.”

Diêu Cát cũng rất tò mò, đệ tử được con trai ánh mắt độc đáo của mình coi trọng sẽ có gì đặc biệt, hắn tin tưởng Diêu Lan Ca có sự cân nhắc của chính mình.

Giản Di giống như bị nghẹn, mặt đen lặng lui ra phía sau. Diêu Lan Ca lĩnh mệnh, leo lên Giải Tuyền Đài tiếp nhận roi dính máu ở trong tay, thấy Cơ Quyện Tửu bị đánh toát ra mồ hôi lạnh quay mặt nhìn y, môi tái nhợt nhưng vẻ mặt lại vui mừng.

"Tiên quân, ngài vừa rồi nói là nghiêm túc sao? Đệ tử có phải có thể xưng hô ngài là sư tôn hay không?”

Diêu Lan Ca gật đầu "Ừ" một tiếng, Cơ Quyện Tửu hưng phấn đến hận không thể lập tức nhảy dựng lên bái ba lạy.

Vừa mới nâng nửa đầu gối lên kêu một tiếng "Sư tôn", đã bị Diêu Lan Ca quất một roi vào sau lưng, lần thứ hai quỳ xuống.

Diêu Lan Ca không có rót linh lực vào roi, thoạt nhìn động tác có vẻ lớn.