Chương 19

Sau khi tập thể dục buổi sáng và tắm rửa xong, Dịch Cố quấn khăn tắm phần thân dưới bước ra khỏi phòng tắm, cơ thể được cậu tuân thủ chế độ ăn uống và tập luyện lành mạnh đã không còn gầy gò như trước nữa, trông mảnh khảnh và mềm mại hơn nhiều, trên bụng có một lớp cơ hơi mỏng, đường nhân ngư xinh đẹp uốn lượn xuống, bộ ngực cũng đứng thẳng hơn trước, vòng cung tròn phác họa hình dáng của cơ ngực.

Mẫn Nhiên vì cậu mà lập lại một bảng kế hoạch cho sức khỏe, hầu hết phần thể dục đều tập trung vào yoga, điều này không chỉ cải thiện độ dẻo dai mà còn khiến cơ thể dễ thích nghi hơn với việc huấn luyện ở cường độ cao.

Cậu không thay quần áo, cởi trần bước vào bếp, thuần thục chuẩn bị cho bữa sáng, bày lên bàn ăn là món bánh mì trứng ốp la và sữa, rồi đi vào phòng ngủ đánh thức Mẫn Nhiên.

Mẫn Nhiên đối với việc phục vụ buổi sáng không có yêu cầu đặc biệt gì, có khi ôm hôn cậu, có khi lại ép Dịch Cố khẩu giao cho mình, làm gì thì tùy tâm trạng của hắn.

Hôm nay, Dịch Cố vừa bước vào cửa hắn đã tỉnh dậy, vừa mới thức dậy cũng không quấy rầy Dịch Cố, đi theo cậu ra ăn sáng, ngồi trên ghế nhìn cậu.

Hắn im lặng một lúc, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng mới nói: “Hôm nay hãy đến trụ sở với tôi.”

Dịch Cố nghe vậy có chút khó hiểu, nhưng cũng không hỏi gì nhiều, "Vâng, thưa chủ nhân."

Mẫn Nhiên không nói thêm gì nữa, sau khi hắn uỷ quyền công ty lại, hắn không cần phải quản lý các vấn đề nhỏ nhặt của công ty, nhưng các chiều hướng hiện tại của công ty và dự án y tế tiếp theo mà ban giám đốc cần phải nghiên cứu và thảo luận cùng hắn thì hắn không thể vắng mặt được.

Nghĩ rằng Dịch Cố cũng là giám đốc điều hành của một công ty, tâm huyết của hắn dâng trào đưa Dịch Cố về trụ sở chính.

Nhưng khi nghe đến tên Dịch Cố, hắn lại có ý

khác: “Chúng ta là người yêu, lúc ở ngoài cậu có thể gọi tôi là Mẫn Nhiên hoặc ngài.” Hắn tận lực thả giọng, bình tĩnh nói ra rất ôn hòa.

Hắn muốn Dịch Cố có một chút cuộc sống bình thường và giao tiếp xã hội, thay vì ở nhà không tự nhận thức được mà trở thành nô ɭệ tìиɧ ɖu͙©.

Đôi mắt Dịch Cố tràn ngập bối rối, lông mày vẽ lên một đường cong dịu dàng: “Vậy khi có người, tôi có thể gọi là anh là anh không?”

Mẫn Nhiên khó hiểu: "Hửm? Tại sao."

"Tôi thích gọi chủ nhân là anh hơn."

Mẫn Nhiên ôm trán khẽ cười. Không sao, chút việc nhỏ này không làm ảnh hưởng đến công việc nên cứ để tuỳ ý cậu vậy.

Buổi chiều, Mẫn Nhiên lái xe đưa Dịch Cố tới trụ sở.

Chỉ là… Trước khi đi Mẫn Nhiên cũng không quên thay đồ cho Dịch Cố thật cẩn thận.

Họ đứng cạnh nhau trong thang máy, cô thư ký run rẩy trốn trong góc thì thầm: “Ông chủ và người đàn ông này rất hợp nhau.”

Mẫn Nhiên mặc vest trông cao ráo lại rất đẹp trai, Dịch Cố đứng bên cạnh cũng không giấu được vẻ sắc sảo của mình.

Người đàn ông với dáng người mảnh khảnh, mặc áo khoác bên ngoài bộ vest, đối mặt với Mẫn Nhiên đang điềm tĩnh và tự tin, trên khuôn mặt xinh đẹp nở ra một nụ cười ấm áp, Mẫn Nhiên vỗ vai cậu xem như an ủi, rồi cúi đầu xuống bên tai và thì thầm: "Thoải mái không, cục cưng?"

“Nếu không muốn để người khác biết nhân viên mới nhậm chức là một người… Ở phần dưới nhét nút bịt và còn dâʍ đãиɠ mặc quần hở thì tốt nhất đừng lộn xộn.”

Buổi chiều, Mẫn Nhiên bảo cậu thay một chiếc qυầи ɭóŧ lộ mông chỉ có phần trước háng, chiếc quần tây đưa cho cậu nhìn bên ngoài có vẻ bình thường nhưng sau khi mặc vào lại phát hiện phần dưới đã bị cắt hở, nếu cúi xuống thì có thể nhìn thấy ở kẻ mông không hề có đường may.

Sau đó, hắn bôi trơn nhét một cái nút hậu môn lớn hơn một chút vào, rồi cho cậu mặc áo khoác dài để che phủ và đưa cậu ra ngoài.

Giang tắc không rung, không thể khơi dậy du͙© vọиɠ khi để trong huyệt, Dịch Cố gần như không thể duy trì được vẻ mặt vô cảm, nhưng khi bước đi như thể đang đối mặt với vực thẳm, vì sợ người khác nhìn thấu tâm hồn dâʍ đãиɠ của mình.

Sau khi đến phòng họp, Mẫn Nhiên giới thiệu Dịch Cố với tất cả mọi người đang có mặt, sau đó Dịch Cố cùng hội đồng quản trị thảo luận về các ưu điểm và nhược điểm của công việc.

Thấy bản lý lịch sạch đẽ của Dịch Cố, các thành viên của hội đồng quản trị có chút nghi hoặc, nhưng vẫn gật đầu ý bảo không thành vấn đề.

Trước đó Mẫn Nhiên đã giới thiệu sơ qua nội tình cho Dịch Cố, nhưng hắn không trông cậy vào Dịch Cố trong thời gian ngắn sẽ hiểu biết được nhiều.

Nhưng bây giờ, hắn nhìn Dịch Cố chỉ vào báo cáo thị trường và nói về kinh tế, trong lòng thầm nghĩ, người kia quả thực là CEO của một công ty lớn, tất cả ý tưởng của cậu đều được sắp xếp gọn gàng, mỗi một lời phát ra từ miệng đều rất chuyên nghiệp.

Hắn tự nghĩ, sao không lấy lại quyền điều hành chi nhánh và giao cho Dịch Cố, để Dịch Cố có thể lấy lại một chút… Cảm giác như trước đây.

( Dịch Cố os: Chỉ là mệnh lệnh của chủ nhân mà thôi jpg)