Ba mình : - Đại ca mày đâu?
- Đang trên lầu ạ.
Ba mình : Bảo mấy thằng kia mở cửa cho mày vào, gọi đại ca mày ra đây nói chuyện với tao?
Mấy thằng ở trong cũng ko dám mở cửa chắc sợ bên ba mình lao vào. Ba mình :- dm chúng mày ko mở cửa cho nó vào, bố lóc thịt nó luôn.
Bọn kia thấy vậy vội mở cưa ra lôi thằng kia vào, mấy chú bên mình định lao vào theo, thì ba mình bảo dừng lại. Trong kia là địa bàn của chúng nó, vào đấy ko biết thế nào chúng nó lại up cho. Đợi đại ka của nó ra nói chuyện.
Bọn kia khiêng thằng kia vào thì cũng đóng chặt cửa lại.
Ba mình lại châm thêm 1 điếu thuốc, lặng lẽ hút, lặng lẽ phả khói, nhìn theo cái khói lững lờ trôi.
Bỗng có tiếng quát từ trên ban công lầu 2 : - dm mấy thằng ranh con chúng mày ở đâu đến đây sinh sự bố gϊếŧ hết giờ?
Ba mình lặng lẽ rít 1 hơi thuốc, lại nhả khói, lặng lẽ cầm đao chỉ thẳng lên :- d.m mày đủ bản lĩnh xuống đây chém nhau.
Bỗng bụp…bụp…bộp… bọn nó ném chai bia từ trên xuống, thấy vậy tất cả mọi người vội chạy lên thùng xe.
Ba mình : d.m.. nó thích bỉ .
Ba mình bảo ông lái xe đánh cái thùng xe vào phía cửa, trước cửa có mấy con xe máy của bọn nó, vì là xe thùng có mái che nên chúng nó có ném thế ném nữa cũng ko ảnh hưởng gì. Ba với tay dùng đao, nhằm bình xăng mà chém xuống, thùng xăng thủng chảy ra lênh láng, rồi ba lại dít thuốc, ba cười khẩy 1 cái rồi bảo báo lái xe đánh xe đi. Lại dít 1 hơi thuốc nữa, ba búng thẳng điếu thuốc vào chỗ bình xăng, gặp lửa mấy cái xe bùng cháy, còn bên ba mình đánh xe đi về.
Sau vụ đó, ông Ba phải đứng ra giàn xếp kha khá, còn bọn kia còn đến xin lỗi ông ba, xin trả lại 5tr cơ mà ông ba ko lấy bảo để đấy mà sửa lại quán.
Đại ka đại tỷ cưới nhau được 1 thời gian, lúc mẹ đang mang bầu anh mình thì bắt đầu có chuyện khác xảy ra. Lúc này vào mùa thu hoạch nên phải thuê thêm rất nhiều nhân công ngoài, trong những nhân công ấy, có 1 cô tên là Xuân người dân tôc, sống gần biên giới cam thì phải, thấy mọi người bảo cô hay quấn lấy đại ca già nhà mình lắm, mặc dù biết là chồng của mẹ mình, nhiều lần gạ gẫm ko được lên đâm ra cô ta thù với ba mình. Hết vụ năm ấy cô ta vừa đi thì ba mình xảy ra chuyện.
Sốt miên man, ói liên tục ko ăn uống được gì, cũng gọi bao nhiêu thầy thuốc quanh vùng mà ko làm sao biết được bệnh gì, mẹ mình thì lo lắng lắm, đang mang thai mà người gầy dộc cả đi, cả ngoại, cả ông ba đều nóng như lửa đốt, tìm thầy khắp nơi.
Đúng tối hôm ấy, như thường lệ mẹ mình bón cháo cho ba, lúc này ba chỉ còn thều thào được thôi, ăn được miếng nào, thì nôn ra miếng ấy, mẹ vừa khóc vừa bón, ba mình cũng khóc, thương vợ thương con. Đúng lúc tưởng như tuyệt vọng này, chỉ chờ đến ngày ba mình đi thì ….
Tối hôm ấy trăng tháng 10 sáng lành lạnh, người đàn ông càng lúc càng đi nhanh, trong lòng như có lửa đốt, càng thôi thúc a ta phải nhanh hơn nữa, lúc xuống bến xe đã muộn, ko ông xe ôm nào muốn chở anh ta nữa, mà bảo a ta thuê tạm 1 cái nhà nào đó nghỉ ngơi rồi sáng hôm sau hẵng đi chứ giờ trời tối đường đi khó lại người ta ko muốn trở. Nhưng a ta chỉ cười hiền rồi hỏi đường rồi tự đi bộ, may có trăng sáng mờ nên a ta có thể nhìn đường để đi, chứ ko chắc lại vấp ngã lâu rồi, vừa đi a ta vừa nghĩ… phải nhanh lên,… nhanh lên… ko sẽ muộn mất…..
Trong nhà vẫn có ánh đèn, anh ta mừng rỡ, đẩy cửa bước vào, ..con chó tự nhiên mừng rõ vẫy đuôi như đón a ta mặc chưa gặp bao giờ….Anh ta vội đẩy cửa bước vào nhà, ngoại và ông ba giật mình nhìn ra, người lạ mà sao chó ko sủa vậy?
Bỗng mắt ngoại giật giật xúc động thằng Thức, thức đấy hả con?
Con thức đây ạ, nói rồi bác thức lao đến ôm lấy ông ngoại. Nói rồi ngoại giới thiệu bác thức với ông ba. À quên nói luôn là lúc ngoại dẫn mẹ mình vào đây thì ở cùng nhà với ông ba luôn, ông ba ko con cái, nên ngoại cũng giúp ông quản lý vài khu đồn điền, sau khi mẹ mình lấy ba thì ba được ông Ba nhận làm con, thế là thành 1 gia đình sống ở đây luôn.
Bác Thức vội nói, hôm trước đang ngồi ngắm trăng, bất trợt quan sát thấy 1 ngôi sao chết vụt qua, bác bấm độn thấy có điềm chẳng lành, đành gieo thử 1 quẻ thấy quẻ hung có thể hại đến sinh mạng của người thân, nên bác vội lên đường tìm đến đây (còn làm sao bác biết được đến đây thì bác ko nói). Nghe bác Thức nói vậy, ngoại mừng lắm, kể lại hết câu truyện, bác Thức cùng ngoại với ông Ba vội vàng vào phòng của bố mẹ, thấy có tiếng động mẹ mình nhìn ra, thấy người thanh niên kia vừa lạ mà vừa quen, ngoại nói : ko chào a thức à con.
Mẹ mình bật dậy lao đến khóc lóc : a.thức ơi… a cứu chồng e với…..
Bác Thức vội đỡ mẹ mình, rồi đến bên đại ca già của mình, dường như cũng biết là người quen, ba mình chỉ khẽ gật đầu chào bác, chứ ko thể nào ngồi dậy được, bác thức lại cười hiên rồi cầm tay ba bắt mạch.
Bỗng bác xoay người cắn 1 trỏ, dùng máu vẽ lên chán của ba, rồi bác lấy ra 1 nắm lá, sau đó bảo người đi kiếm 1 con chim bồ câu về. Bác hòa ít lá với nước + 1 giọt máu của bác cho ba uống, bác lại mặc áo đạo bào trắng, kết ấn, đọc chú rồi, dùng loại nước gì đó, phun thẳng vào con chim bồ câu, rồi bác lại lẩm nhẩm đọc tiếp rồi bác bảo mẹ đưa sợi dây chuyền cho ba đeo, ba mình kêu lên đau đớn, bác dùng 1 lá bùa đỏ dán thẳng vào huyện trấn thủy ở bụng ba, lá bùa bùng cháy, ba bật dậy, ho ra máu và tiếp theo là 1 sợi chỉ , bác thức lập tức rút 1 lá bùa đen ôm vào sợi chỉ từ từ rút ra, ra đúng 1 quận chỉ từ bụng ba ra luôn. Lúc này ba thở dốc đứng dậy cảm giác như là từ 1 cơn bạo bệnh sống lại, 2 đại ka nhà mình rối rít cảm ơn bác. Bác bảo đem con bồ câu ra ngoài mổ, kỳ lạ thật mổ ra thì bụng của nó có bao nhiêu là móc câu với dao tem…..
Lúc này bác Thức mới giải thích ba e bị người ta thư, thường thì những người như này sẽ bị chết, hoặc là muốn giải phải nhờ chính người làm mới giải được, nhưng đây là bác dùng cấm thuật chuyển qua con bồ câu…..Bác cũng nói luôn, là bác vẽ 1 loại bùa cấm mật tông lên chán ba để nó dẫn ngược lại kẻ đã hại ba, nói chung kiểu gì kẻ kia cũng bị hành trọng thương là nhẹ.
p/s : hết phần quá khứ, tiếp theo sẽ là hiện tại nhé, các thím đọc thì cứ cmt cho e có động lực viết ạ, truyện giải trí đôi khi vẫn có sạn mong các thím cảm thông.