Khu mình sống là được gọi là khu hẻm Đen, cũng ko hiểu sao được gọi là hẻm đen chỉ nghe mọi người kể lại thì khu hẻm đen này ko phải là dân chính gốc ở cái HN này, mà là tứ xứ các nơi về sống, đa số là người giáp ranh biên giới như nhà mình. Khu này tập trung đầy đủ tất cả mọi thành phần bất hảo nhất, cũng như ko thiếu những thầy giáo ưu tú nhất. Năm mình 4 tuổi thì bố mẹ dẫn theo 2 ae xuống đây sống. Lúc bấy giờ cũng ko đông như bây giờ, nhưng do các đồng chí mang các đặc sản vùng miền ráp ranh để kinh doanh, nên khu này giàu nhanh trông thấy và bắt đầu sầm uất hơn các khu bên cạnh và các đặc sản của những khu phố bên cạnh.....Đặc sản ở đây là gì? Là tất cả những thứ được cho là bẩn nhất ở cái xã hội này bao gồm đá, cỏ,...mại da^ʍ....và cả ti tỷ những thứ ko nên bán nữa.
Cũng như các cháu mới lớn, ae mình cũng phải đến trường, ko hiểu thằng a mình ngu hay là mình thông minh quá mà 2 thằng đều được học cùng 1 lớp (a mình hơn mình 1t). Đúng là từ núi xuống 2 ae thấy cái vẹo gì cũng mới cái vẹo gì cũng hay, chúng bạn thì quần áo đẹp áo trắng quần đen, đầu tóc gọn gàng, đứa thì dép đẹp bitis, bitsas gì đó, 2 ae mình quần đùi áo tông dật, đi tông lào. Hàng ngày chúng nó được bố mẹ đưa đón, còn 2 ae cứ đi bộ đi học ko kể trời mưa hay nắng, ấy cái tính chăm chỉ học, ko ngại vượt khó, và ham học của 2 ae lại ko được đền đáp, toàn đội sổ của lớp. Được cái mình thông minh từ nhỏ học thông hiểu thạo, đọc 1 biết 1, nhưng học 10 thì phải biết tận 5 nên thằng a mình cũng ko khá hơn được, vì nó toàn chép bài của mình. Mà ra chơi có mỗi 2 ae chơi vs nhau, chúng nó nhìn bọn mình như các ngôi sao đến từ hollywood, và sao thì chắc chắn là đếu chơi cùng bọn nó rồi,... Nói thật thì cũng tủi thân bỏ mịa ra ấy, 2 ae suốt ngày bắn bi với nhau, dùng ná để săn chim quanh sân trường. Cuộc sống chàn đầy màu hường....Tuổi thơ 2 ae êm đềm trôi qua như vậy đó...
Đến năm lớp 9 lúc này gia đình mình cũng đã bắt đầu di lên từ làng nghề đặc sản, khu hẻm đen giờ đã là nơi đông đúc và cực kỳ sầm uất, các dân chơi ko còn phải qua gia lâm, đông anh, thậm chí phố vọng cũng ko vọng được nữa, các trai thanh gái tú đổ dồn hết về khu hẻm Đen này để tận hưởng khoái lạc, nhà mình lúc này cũng có 1 quán karaoke gọi là đầy đủ các thứ bao gồm gái, đá,...và tất nhiên là lúc này cạnh tranh từ các nơi khác cũng có, nên bên khu hẻm Đen đã bắt đầu ý thức được rằng đã đến lúc tự bảo vệ khách hàng... Đúng hơn là tự bảo vệ tiền của mình, các nhà trong hẻm vấn đề kinh doanh thì ko động đến nhà khác, khách nhà ai nhà ấy hưởng, nhưng có biến sẽ giúp đỡ lẫn nhau. Ví dụ như đầu con hẻm luôn luôn có 1 bà cụ bán nước ban ngày và cụ ông bán nước ban đêm đến khoảng 12h,, sau 12 giờ sẽ có 1 cổng được đóng lại khách đến nếu là khách quen chỉ cần gọi điện cho chủ quán, sẽ có người mở cửa đón, còn khách lạ hoặc chưa có số đt của 1 trong các nhà ở hẻm thì hẹn các bạn may mắn lần sau. Hẻm này chỉ có 1 đường vào là đầu con hẻm còn cuối hẻm là 1 đường thông ra sông, tức là nếu các thím vào đầu hẻm thì chắc chắn phải ra ở đấy. Có bất kỳ khách lạ or có gì bất thường là bà cụ or ông cụ chỉ cần alo 1 cái là các nhà trong hẻm sẽ vẫn bán hàng, nhưng những hàng cấm or đồ lậu sẽ được biến mất, còn biến mất như nào thì .....
Thằng a trai mình bjo đã bắt đầu biết hút thuốc, tập tọe đá, nhưng vẫn đi học cùng vs mình được cái 2 ae giờ đi học trên con giấc mơ trung hoa, quần áo trên người giờ toàn hàng hiệu, nhưng học thì vẫn thông minh như thế, 2 ae vẫn tranh nhau đứng đầu sổ từ dươi lên, sau bao năm thì 2 thằng tông dật hoàn toàn biến mất, thay vào đó vẫn là 2 thằng dân chơi hàng hiệu nửa mùa, vì đi mua đồ 2 thằng cứ cái nào đắt thì mua,lại ko biết phối đồ thích cái nào thì mặc cái đấy.
Cuộc sống cứ êm đềm như bao gia đình khác, mình lên cấp 3 còn ông anh quyết định ở nhà giúp đỡ ba mẹ quản lý quán dần, nói thật là lúc này ông ấy nghiện đá nặng rồi.
Vào 1 ngày chủ nhật đẹp trời ko mây, ko trăng ko sao, đầy nắng 2 ae đang tráng chứng ở đường thì bất ngờ quệt vào con vespa của 1 anh thanh niên đẹp zai trai thủ đô đằng sau trở bướm....
Anh zai dừng xe quay lại :
- DM mày mù à
Ông a mình nhắm mắt lại quơ quơ trướng mặt nói vs mình : Ớ ớ..tao đang tráng chứng, gặp chứng thối hay sao ấy mày ạ
Mình : -dm a, bọn e xl tại ông anh của e đi chậm quá, nên đυ.ng a, có gì a bỏ qua đều là giai thủ độ.
Bướm: thôi đi đi a...
Anh zai : d.m xl là xong à tháo mũ bảo hiểm ra....dứng yên tại vị trí.
Ae mình theo phản xạ nhảy xuống xe, rút tip trong cốp ra lao vào xin lỗi a zai, a zai vội đội mũ lại định chạy nhưng ăn ngay tip vào chân, sau đó là mưa tip dội, đăng hăng hái xl a zai thủ đô thì bướm lao đến can ngăn xl các kiểu. Tự nhiên thấy ông a zai mình khựng lại, rồi bảo :
Thôi bỏ qua.
Mình đang hăng hái thì bỗng cụt hứng. 2 ae lại lên con giấc mơ để về nhà. Về đến nhà ko hiểu sao ông anh cứ đần mặt như thằng ngu, kiểu như trước mỗi khi nó gặp bài toán khó quay sang mình, mà mình thi ngu có kém đặc sắc nó đâu.
Đêm hôm ấy sau khi đã xong việc ở quán, lão về nhà ko chạy vào tranh máy tính xem Japan Anti virus dư mọi ngày mà cầm bao 3 số ra ngoài ban công ngồi.
Mình thấy lạ chạy ra bảo nó :
- A nay quên đi ỉa sao mặt giống cứt ngâm thế.
Bình thường là nó lao vào huyết chiến vs mình luôn đấy, cơ mà hôm nay nó đếu nói gì mặt cứ đần đần, bỗng nó nói:
Mịa có khi tao yêu rồi..
Mình há mồm thần kinh chết khoảng vài giây...
- Tao yêu bướm rồi......
Mình : Mịa ông lại quen với con 4` nào ở quán à?
- Mày có nhớ cái con đi cùng thằng đi vespa sáng nay ko?
Mình à..ồ....vài tiếng.....
- ở cái đất thủ đô này rộng vl ra, a mới gặp có chút, chắc là cảm nắng đấy, được vài hôm lại đi đá phò phành phạch, quên ngay ấy mà.
Nói rồi kệ mịa nó mình còn phải đi ngủ chứ....