Chương 2

Tôi điều chỉnh lại cảm xúc, bắt đầu thu dọn hành lý mà ban ngày chưa thu dọn xong.

Thẩm Tu Nhiên thế nhưng sống cùng một tòa nhà với tôi, vậy sau này không chừng phải thường xuyên chạm mặt, tôi không cẩn thận đυ.ng ngã cái ghế dựa.

Có chút lo lắng khi mình đυ.ng ngã ghế dựa sẽ gây ầm ĩ đến người ở cách vách nghỉ ngơi.

Tiếng ồn không truyền đến cách vách, ngược lại truyền đến dưới lầu.

Có tiếng gõ cửa vang lên.

Cổ áo ngủ của Thẩm Tu Nhiên hơi hở ra, nếu đổi thành người đàn ông khác đứng trước mặt tôi, tôi sẽ tưởng là người đó đang muốn quyến rũ tôi.

Từ góc độ của tôi có thể thấy rõ ràng tơ m.áu dưới đáy mắt anh.

Anh lạnh mặt: "Tô Như Ý, cô và chồng cô có thể khắc chế một chút hay không, đêm hôm khuya khoắt chơi lớn tiếng như vậy, sẽ ầm ĩ đến người dưới lầu nghỉ ngơi."

"Chồng?"

"Tôi chưa có chồng, cũng chưa có kết hôn."

Thẩm Tu Nhiên sửng sốt, dường như không ngờ tôi trả lời như vậy, đáy mắt hơi đỏ lên, sau đó lại khinh miệt tự giễu: "Tôi còn tưởng cô ngay cả con cũng có rồi chứ."

"Tạm thời còn chưa có."

Toàn thân anh cứng đờ, nhưng lời nói phát ra từ miệng vẫn tràn đầy ác ý: "Sao vậy? Gương mặt cô ở nước ngoài không dùng được sao?"

Ánh mắt lướt qua trên mặt tôi, lát sau mỉa mai nói: "Hay là nói nhiều năm như vậy cô không quên được tôi?"

"Anh nghĩ sao?"

Sự tình phát triển có chút vượt quá dự đoán.

Mùi hormone thoang thoảng lan tỏa trong không khí, có chút choáng ngợp.

Thẩm Tu Nhiên nhìn tôi chằm chằm một hồi.

Yết hầu của anh lăn lên lăn xuống, cố gắng hết sức để kìm nén những cảm xúc đang cuộn trào trong lòng.

"Tô Vãn Ý, cô lại muốn giở trò gì?"

Anh lui về phía sau vài bước, vẻ mặt âm trầm, xoay người rời đi.

Tôi dựa lưng vào cửa, nhìn bóng dáng người đàn ông càng lúc càng xa, trong lòng nổi lên từng trận chua xót, có chút không thở nổi.

Công ty bàn hợp đồng với bên A, tôi cũng tham gia buổi tiệc xã giao.

Tôi mặc một bộ váy nhỏ màu đen để dự tiệc rư.ợu, gợi cảm nhưng vẫn thanh lịch.

Vừa vào nội sảnh, tầm mắt dừng lại trên một thân hình thon dài.

Tim tôi đập thình thịch.

Thẩm Tu Nhiên lại là một trong những cổ đông của công ty A.

Người bên cạnh thấy tôi sửng sốt, nói đùa: "Chỉ một bóng lưng đã bị người ta câu h.ồn rồi?"

Tôi nhận ra sự thất thố của mình, đang muốn thu hồi ánh mắt.

Nhưng người đàn ông vốn xoay lưng, dường như nhận ra ánh mắt của tôi, xoay người đối diện với ánh mắt của tôi.

Trên mặt Thẩm Tu Nhiên khẽ giật mình một giây.

Lại quay đầu nói chuyện làm ăn với đối tác kinh doanh.

Người đàn ông bên cạnh Thẩm Tu Nhiên giật mình hô: "Tô... Tô Vãn Ý, anh Thẩm, cô ấy về nước rồi."

Người đó là bạn cùng phòng thời đại học của Thẩm Tu Nhiên, Chu Tử Hiên, có thể nói là nhân chứng chứng kiến quá trình tôi và Thẩm Tu Nhiên từ khi yêu nhau đến lúc chia tay.

Có người hỏi: "Chu tiên sinh và Tô tiểu thư có quen biết à?"

"Có, cô ấy là bạn gái cũ của anh Thẩm..."

Chu Tử Hiên còn muốn nói thêm gì đó, nhưng bị Thẩm Tu Nhiên trừng mắt nên im miệng không nói nữa.

Tôi biết Chu Vũ Hiên miệng rộng, tôi và Thẩm Tu Nhiên ở bên nhau cũng có anh ta góp sức tác hợp.

Xung quanh ồn ào, có chút ngạc nhiên vì quan hệ giữa tôi và Thẩm Tu Nhiên.

Thẩm Tu Nhiên khách khí cười với người khác.

Tôi đến gần Chu Vũ Hiên, nghiêng mặt đánh giá hắn, một lúc lâu nhếch môi dùng giọng nói chỉ có hai người chúng tôi có thể nghe được: "Nhiều năm như vậy còn chưa có bạn gái hả?"

Sắc mặt Chu Vũ Hiên tối sầm, lông mày khẽ động, đang muốn mở miệng.

Tôi lập tức giành trước một bước, tặc lưỡi ghé sát vào hắn nhẹ giọng nói nhỏ.

"Người như vậy có người yêu được mới là lạ."

Mặt Chu Vũ Hiên vừa thối vừa đen, nghiêm mặt nói: "Cô nhiều năm như vậy một chút cũng không thay đổi, vẫn độc mồm độc miệng như vậy."

Tôi cầm ly rượu, uống một ngụm, có chút chát.

Vẫn độc mồm độc miệng như vậy sao?

Nếu đối phương là Thẩm Tu Nhiên thì sao.

Trong lòng tôi có chút buồn bực.

Dùng dư quang nhìn Thẩm Tu Nhiên bên cạnh.

Phát hiện Thẩm Tu Nhiên đang u ám nhìn tôi và Chu Vũ Hiên nói chuyện phiếm.

Tôi giơ ly rượu lên, mỉm cười rạng rỡ với anh.