Chương 8

17.

Chẳng mấy chốc tôi đã tìm được nơi có sương mù dày đặc nhất, sau đó liền tạt nướ© ŧıểυ đồng tử xuống. Trong phút chốc đám sương mù dày đặc trào lên như nước sôi.

Cứ tạt thêm mấy lần thì mùi mốc trong nhà đã biến mất.

Thay vào đó là mùi hôi khai.

Chà, có vẻ như toàn bộ ngôi nhà này cần được dọn dẹp một chút.

Sau khi xử lý xong tất cả ác linh, tôi bật đèn lên và cùng Hứa Hạo Trạch tìm những đồ vật mà ác quỷ nương nhờ.

Ở dưới đáy hộp đựng bút trong phòng ngủ của anh ta có dán một người giấy nhỏ, phía trên viết đầy phù chú.

Gấu dâu phòng Hứa Vị Ương thì lấy ra được một cục xương đen sì từ trong bụng, nhìn sơ qua có vẻ như là xương trẻ em.

Ở phòng bà nội tìm thấy một chiếc hộp dưới gầm giường, trong đó có một con rết dài ba tấc.

Còn chậu hoa trong phòng khách đào ra được một móng vuốt mèo đã khô queo, ngăm đen và cứng ngắc, bề mặt móng vuốt còn phát ra chút ánh sáng.

Cuối cùng, trong phòng bố mẹ anh ta, chúng tôi tìm thấy một đồng xu dính máu dưới cây đèn bàn.

Lúc này trời cũng đã sáng, Hứa Hạo Trạch và gia đình anh ta đang ngồi quanh phòng khách, nhìn vào những thứ chúng tôi tìm thấy mà mặt mày đen dần.

“Sư phụ à, hôm nay thật sự cảm ơn ngài rất nhiều.”

Giọng nói êm ái dịu dàng vang lên làm tôi hơi đỏ mặt.

Tôi nghĩ Hứa Hạo Trạch đã đủ đẹp trai rồi, nhưng phải đến khi gặp bố anh ta thì tôi mới biết thế nào là dung mạo tuyệt trần.

Thời gian không lưu lại chút dấu vết nào trên khuôn mặt của người đàn ông này. Tôi cực kỳ nghi ngờ rằng Nữ Oa đã chỉnh cho ông ấy giảm hai mươi cho đơn hàng trên năm mươi, nhìn thoáng qua thì ông ấy nhiều nhất cũng mới đầu ba mươi.

Lúc này ông ấy đang mặc bộ đồ bình thường ở nhà, nhưng cả người đều toát lên vẻ khí khái, làm tôi còn tưởng rằng mình đang ở trường quay của một bộ phim bom tấn thời trang.

Đây là lần đầu tiên tôi tiếp thu kiến thức thế nào là quân tử khiêm nhường, ôn nhuận như ngọc.

18.

Hứa Vị Ương nhìn xương ngón tay đen kịt mà mặt tái xanh, một lúc sau không nhịn được nữa liền nằm sang một bên nôn mửa.

Khi tôi nhắc đến việc đồ dùng trừ ma đều bị đánh tráo thì không khí phòng giảm xuống vài độ.

“Những thứ này hôm nay phải đốt hết đi. Trước khi đốt phải phơi dưới nắng to trong hai giờ, đến giữa trưa mới đem đốt.”

“Ngoài ra, những người có thể bố trí ngũ quỷ trấn trạch thường là những pháp sư dùng tà thuật. Họ thường có thù tất báo, không đạt mục đích sẽ không bỏ qua. Gần đây mọi người ra vào nhớ phải hết sức cẩn thận.”

Cha của Hứa Hạo Trạch nhìn tôi bày tỏ lòng biết ơn: “Cảm ơn đạo trưởng Thanh Vũ, vậy không biết trong thời gian này đạo trưởng có phiền khi ở tạm trong nhà chúng tôi không?”

“Tôi nghe Hạo Trạch nói gần đây ngài đang góp quỹ để xây chùa. Họ Hứa tôi nguyện dốc hết sức lực, đúc lại tượng vàng cho Tam Thanh chân nhân.”

Làm sao lại có người vừa đẹp trai vừa có giọng nói hay như vậy?

Tôi không khỏi cảm thấy có chút điên cuồng.

“Khụ khụ.”

Hứa Hạo Trạch hắng giọng: “Đạo sĩ Thanh Vũ, tôi xin lỗi đã làm phiền cô trong thời gian này.”

Tìm đâu ra công việc tốt như vậy, ăn ngon, sống khỏe, có tiền và được ngắm trai đẹp mỗi ngày?

Tất nhiên là tôi vui vẻ đồng ý.