Chương 43: Đại Giới Để Tăng Đến Lục Phẩm (2)

Lý Lạc có chút khó hiểu, nhưng cũng không nói thêm gì nữa, tâm niệm vừa động, chỉ thấy tướng lực màu lam bắt đầu dâng lên từ trong cơ thể hắn, loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng nước chảy róc rách.

Hắn để lộ ra tướng ngũ phẩm của bản thân.

Cộp.

Chiếc nỏ trong tay Thái Vi lập tức rơi xuống, đôi mắt xinh đẹp của nàng hơi trợn tròn lên, có chút khϊếp sợ nói: "Ngươi, ngươi có tướng tính?"

Lý Lạc gật đầu, nói: "Tướng ngũ phẩm."

Khuôn mặt tròn trịa của Thái Vi tràn ngập kinh hãi, một hồi lâu sau mới dần hoàn hồn, nàng nói: "Là nhờ phương pháp mà hai vị Phủ chủ để lại giúp ngươi sao?"

Lý Lạc cười gật đầu.

Thái Vi giật mình, chợt nhớ tới hành động ban nãy của mình, khuôn mặt lập tức đỏ bừng lên, lời nói vừa rồi của Lý Lạc còn có nghĩa khác, nàng lại không phải thiếu nữ vô tri, nên nhất thời còn tưởng Lý Lạc muốn làm gì không đứng đắn.

Trong lòng nàng không nhịn được mà cảm thấy vừa xấu hổ vừa tức giận, Thái Vi ơi là Thái Vi, ngươi đúng là mất mặt chết đi được.

Nhưng dù gì Thái Vi cũng đã trải qua không ít sóng to gió lớn, nàng nhanh chóng bình phục tâm tình, cười nói điềm nhiên như không có việc gì: "Thật sự chúc mừng Thiếu phủ chủ, nếu như Thanh Nga biết việc này thì chắc chắn nàng sẽ thấy vui cho ngươi lắm."

Lý Lạc gật đầu, nói: "Còn có một chuyện khác, có lẽ Thái Vi tỷ cũng đoán được."

"Cần thêm linh thủy kỳ quang?" Đôi lông mày của Thái Vi khẽ nhíu lại.



"Ừm, hơn nữa lần này là cần linh thủy kỳ quang ngũ phẩm, vật mà cha mẹ ta để lại cần được liên tục tẩm bổ bằng linh thủy kỳ quang, không thì lâu dần sẽ tiêu tán." Lý Lạc không nói ra việc mình có thể sử dụng linh thủy kỳ quang để không ngừng nâng cao phẩm chất của tướng, mà thay vào đó là một lời nói dối, dù sao việc này cũng quá quan trọng, tạm thời hắn chưa muốn để lộ ra.

"Linh thủy kỳ quang ngũ phẩm..." Thái Vi nhăn chặt mày, hai hàng lông mày gần như díu lại với nhau.

Linh thủy kỳ quang tứ phẩm trên thị trường vào khoảng gần một ngàn Thiên Lượng Kim một ống, nhưng ngũ phẩm lại cần tới năm ngàn Thiên Lượng Kim.

Đây là vật phẩm tiêu hao vô cùng đắt đỏ.

Nếu Lý Lạc chỉ cần mấy ống thôi thì không có vấn đề gì, nhưng theo trải nghiệm trước đó, Thái Vi hiểu rõ, chỉ sợ Lý Lạc phải cần tới hơn trăm ống...

Đó không còn là một con số nhỏ nữa.

Vẻ mặt Thái Vi thay đổi khôn lường, nhưng cuối cùng nàng không tìm bất cứ lý do gì để hòng từ chối cả, khiến cho Lý Lạc cảm thấy hơi ngoài ý muốn, nàng chỉ gật đầu: "Ta hiểu rồi, ta sẽ nghĩ cách đáp ứng nhu cầu của ngươi."

Nàng ngẩng đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt mang vẻ ngạc nhiên của Lý Lạc thì không nhịn được bật cười một tiếng, nói: "Có phải ngươi đang cảm thấy sao ta lại không từ chối ngươi không?"

"Ngươi là Thiếu phủ chủ của Lạc Lam phủ, sản nghiệp của toàn bộ Lạc Lam phủ đều thuộc về ngươi và Thanh Nga, cho nên chỉ cần ngươi không làm ra những chuyện quá hoang đường thì ngươi muốn làm gì cũng có thể."

"Huống hồ chuyện ngươi đã có tướng tướng ảnh hưởng tới Lạc Lam phủ hơn xa giá cả của những linh thủy kỳ quang đó, ta còn lý do gì để từ chối ngươi đâu?"

Lý Lạc cảm động nói: "Thái Vi tỷ, ngươi đúng là hiểu lòng người."



"Vậy có thể giúp ta kiếm vài chục ống linh thủy kỳ quang ngũ phẩm trước không?"

Bàn tay nhỏ trắng nõn của Thái Vi xoa nhẹ lên mi tâm, nói: "Có thể thì có thể, nhưng nếu lần sau còn cần nhiều như vậy thì chúng ta sẽ không có đủ tiền đâu."

Thu nhập của đủ loại sản nghiệp và thương hội của Lạc Lam phủ ở Thiên Thục quận trong một năm cũng chỉ có hơn ba mươi vạn Thiên Lượng Kim thôi, trước đó mua linh thủy kỳ quang tứ phẩm cho Lý Lạc đã bỏ ra khoảng mười lăm vạn, giờ lại mua thêm mấy chục ống linh thủy kỳ quang ngũ phẩm nữa, tài chính còn lại của Lạc Lam phủ ở Thiên Thục quận đã gần như cạn kiệt.

Thái Vi trầm ngâm một lát, nói: "Thiếu phủ chủ, ta định bán một số sản nghiệp và thương hội của Lạc Lam phủ ở Thiên Thục quận đi."

"Hiện giờ lực lượng của Lạc Lam phủ ở Thiên Thục quận không mạnh, có quá nhiều sản nghiệp ngược lại sẽ trở thành một loại gánh nặng cho chúng ta, lại thêm ba gia tộc lớn ở Thiên Thục quận đang không ngừng ngáng đường, cứ tiếp tục như vậy chỉ e sẽ tạo thành tổn thất lớn hơn, còn khiến chúng ta phải hao tâm tổn sức nữa."

"Hơn nữa bây giờ ba gia tộc lớn kia đang có dấu hiệu muốn liên hợp đối phó với Lạc Lam phủ chúng ta, đó là do bọn họ cùng chung lợi ích. Nếu chúng ta chia tách bớt một số sản nghiệp ra ngoài, chỉ cần điều hướng tốt thì chắc chắn sẽ khiến bọn họ tranh chấp với nhau, đến lúc đó bọn họ sẽ nảy ra mâu thuẫn, khó mà đạt được nhất trí trong việc cùng đối phó với Lạc Lam phủ nữa."

Vẻ mặt Lý Lạc cũng lộ nét trầm tư, sau một lúc lâu hắn mới gật gật đầu, khen: "Thái Vi tỷ đúng là tráng sĩ chặt tay, hai quả đào gϊếŧ ba kẻ sĩ."

"Ta không hiểu mấy thứ này lắm, mọi chuyện Thái Vi tỷ cứ tiến hành là được, bất luận thế nào ta cũng ủng hộ ngươi." Lý Lạc vung tay lên nói.

"Vậy trước tiên phải cảm ơn Thiếu phủ chủ đã tin tưởng." Thái Vi mỉm cười.

Lý Lạc khoát tay, chợt nhớ ra điều gì, nói: "Đúng rồi, chẳng lẽ Lạc Lam phủ ở Thiên Thục quận chúng ta không có sản nghiệp nào chế tạo "linh thủy kỳ quang" ư? Nếu tự chúng ta có thể tạo ra hẳn giá cả sẽ rẻ hơn so với trên thị trường nhiều?"

Thái Vi nói: "Lạc Lam phủ nhà lớn nghiệp lớn, đương nhiên cũng có sản nghiệp chế tạo ra "linh thủy kỳ quang", nhưng mức tiêu hao của vật này luôn là cung không đủ cầu, lợi ích cực lớn, Lạc Lam phủ chúng ta tập trung sản xuất linh thủy kỳ quang tam phẩm và thấp hơn, phẩm giai càng cao thì càng ít người có thể điều chế ra, cho nên sản lượng thu được vô cùng nhỏ."

"Hơn nữa trong cả Thiên Thục quận này, chỉ sợ không có mấy ai luyện chế ra linh thủy kỳ quang ngũ phẩm được, phần lớn linh thủy kỳ quang ngũ phẩm lưu thông trên thị trường Thiên Thục quận đều có nguồn gốc từ các quận khác, hoặc là tới từ Vương thành."