Nhìn đám người khí thế hung hăng truy vấn, Hầu lão ánh mắt ngược lại lộ ra điềm tĩnh tự nhiên.
Chỉ thấy hắn bước về phía trước mấy bước muốn ngồi vào Vương toạ.
"Hừ, ngươi hỏi qua ta sao ?"
Hắc Hùng Yêu Vương uy áp dâng trào, như thuỷ triều tuôn về Hầu lão phương hướng.
Chỉ là ngoài dự đoán của đám người, Hầu lão vẫn một mực bình thản dời bước.
Đám người bao quát Hắc Hùng Yêu Vương đều nhìn về Đạo Mộc Yêu Vương vị này chủ tọa.
Nếu có ai theo Hầu lão phe phái, dám cùng mấy vị Yêu Vương đối chọi xoay cổ tay, bọn hắn tin tưởng chỉ có một người.
Đạo Mộc Yêu Vương nâng lên chén trà, hớp hớp nói: "Các vị,đừng dùng ánh mắt đó nhìn bản vương."
"Khuyên các ngươi một câu, chớ cho bản thân rước lấy đại phiền toái."
Hắc Hùng Yêu Vương làm sao bỏ qua lần này cơ hội quý giá, lập tức nói: "Đạo Mộc huynh, ngươi đây là khó dễ chúng ta ? Nếu để một cái Quân cấp ngồi ngang hàng, chúng ta mặt mũi sau này lại để đâu ?"
Lúc này, trong bảy mươi tộc chi trưởng vài người nhịn không nổi, trong đó một vị lên tiếng:
"Chư vị đại nhân, cho bản quân mạn phép một câu, một thoáng thời gian trước chính ta tận mắt thấy rõ, Hầu lão một thân một mình gϊếŧ chết một vị Ma Vương, cứu lấy không biết bao nhiêu Yêu tộc sinh linh bao quát ta bên trong."
"Lão nhân gia hắn thực lực đã không thể dùng một vị đại viên mãn Yêu Quân mà so, nói là hắn nắm giữ Vương cấp lực lượng cũng không sai, cho nên ngồi xuống Vương toạ hắn không thẹn."
Đám người dự tiệc đều xôn xao, trầm trồ bàn tán, vừa rồi lên tiếng không ai khác chính là Thanh Lộc Thành người đứng đầu Thanh Lộc Quân.
Chưa đợi người này nói hết câu, Hắc Hùng Yêu Vương quát lớn: "Ở đây ngươi có tư cách lên tiếng ?"
Âm ba như trọng chùy đánh vào Thanh Lộc Quân l*иg ngực, cả người như diều đứt dây ngã về phía sau.
Bảy mươi hai tộc chi trưởng đều giật mình.
Cũng quá vô pháp vô thiên !
Hắc Tuyệt đứng lên, tự có một cỗ bề nghễ độc tôn khí thế, khác biệt đám người, hắn ánh mắt lạnh lẽo trầm giọng nói: "Đạo Mộc Yêu Vương tọa hạ bảy mươi tộc bên trong, trước mặt lão nhân gia ngài ngươi không hợp một câu liền động thủ."
"Dám hỏi Hắc Hùng Yêu Vương có hay không đem Đạo Mộc Yêu Vương, đem Cổ Hoạ chi chủ để vào trong mắt ?"
Một lời nói ra, toàn trường xôn xao.
Bên cạnh Tôn Tẫn mặc dù đại diện đệ nhất Hầu tộc nhưng nhìn Hắc Tuyệt lại có một cỗ khó nói cảm giác.
Thẹn !
Vì Cổ Hoạ sinh linh, hắn không dám đắc tội một vị Yêu Vương.
Thử Thập Yêu Quân cũng trong đám người muốn cầu tình, vốn dĩ định lên tiếng lại thấy Thanh Lộc Quân hạ tràng trước mắt, hắn hai mắt phẫn hận nhìn Hắc Hùng Yêu Quân mà không dám nói.
Bọn hắn đều cùng thẹn như vậy.
Chỉ là cảm giác này không phải ai cũng có, tỉ như đông vực Cổ Hoạ các tộc chi trưởng đến đây.
Bọn hắn đều là đặt cường giả vi tôn bốn chữ lên đầu, cho nên chỉ là mắt lạnh mà nhìn hết thảy, không hề liên quan.
"Hắc Hùng a Hắc Hùng, xem ra ngươi vẫn chứng nào tật nấy."
Một loại trầm thấp thanh âm vang lên, là ngồi trên Vương tọa Hầu lão lên tiếng.
Thử Thập Yêu Quân đám người nghe được, đều hít một ngụm khí lạnh, gọi thẳng tục danh một vị Yêu Vương đây là phạm uý hành vi, đáng để chém chi.
Huống hồ còn là từ một vị Yêu Quân.
"Hắc hắc, Đạo Mộc huynh, ngươi xem a."
"Đây là hắn phạm uý, chớ trách ta vô tình."
Chỉ gặp Hắc Hùng Yêu Vương hai mắt trở nên tàn nhẫn, thân thể trước một bước đạp ra giữa sảnh, xuất hiện trước người Hầu lão.
Hắn còn lại tay trái bóp thành hình trảo, muốn một bắt nắm về Hầu lão cổ họng.
Khác với lần trước, Hắc Hùng Yêu Vương không còn như vậy khinh suất, hắn muốn một đòn chí mạng khiến Hầu lão trở tay cũng không kịp.
Hầu lão giơ lên bàn tay, bàn tay hai ngón bên trong kẹp lấy một hạt tiểu đan xích sắt, Sát Đạo Đan.
Hắc Hùng Yêu Vương thấy đan này như thấy ma quỷ, lập tức lùi lại thật xa trừng mắt quát:
"Tôn Thần, ngươi dám !"
Lúc trước mất tay phải trận chiến kia, là hắn chủ quan va chạm cùng Sát Đạo Đan, mà nguyên nhân lớn nhất khiến hắn thảm như vậy chính vì không thể kịp thời hoàn thủ.
Một khi xuất thủ, muốn thu tay lại khó.
Thậm chí thu được, còn có phản phệ nguy cơ.
Sát Đạo Đan hắn từng nghe qua, chỉ là tu luyện Sát Đạo tu sĩ ít càng thêm ít.
Hắn lúc kia còn đối với Sát Đạo Đan khinh thường đầy mặt, nhưng chạm phải Hầu lão Sát Đạo Đan hắn mới biết mình cỡ nào ngu ngốc.
Bây giờ Hầu lão lại chơi hắn một lần.
Đây là chờ hắn trước một bước động thủ, sau đó lại dùng Sát Đạo Đan, không phải khiến hắn vô pháp hoàn thủ ?
Hắc Hùng Yêu Vương trầm giọng nói: "Hỗn trướng, ở đây có không biết bao nhiêu người, ngươi lại muốn sử xuất đi ra Sát Đạo Đan, đây là muốn một lần tru sát Yêu tộc cao tầng ?"
"Ngươi là gian tế, ta nói câu này cũng không sai."
— QUẢNG CÁO —
"Cái gì mà tam tộc đều có thể đi ngang nhân vật ? Vu Nhân gian tế không hơn không kém."
Tôn Tẫn cùng Hầu tộc tu sĩ thấy vậy đều đứng lên, mỗi cái ánh mắt như muốn gϊếŧ người nhìn Hắc Hùng Yêu Vương.
Hầu lão khuôn mặt bình tĩnh cười nói: "Chỉ là đùa giỡn, không có ý tứ, không có ý tứ."
Sát Đạo Đan hoá thành sát khí từng tia biến mất, để lại đám người mộng bức.
Thi Sâm Yêu Vương hãi nhiên nói: "Truyền ngôn là thật, hắn đem Sát đạo luyện đến Vương cấp sao ?"
Thông thường thủ đoạn làm sao có thể qua mắt bọn hắn đám này Yêu Vương, nhưng Hầu lão lấy Vương cấp Sát Đạo làm khăn, lấy khí lầm màn che được hết thảy.
Sau này, đυ.ng một chút lại cầm ra Sát Đạo Đan, hư hư thật thật khiến người khó đoán.
Có thể thấy từng vị nhân vật ở đây nhìn về Hầu lão, bọn hắn ánh mắt đều tràn ngập kiêng kị.
Hắc Hùng Yêu Vương thẹn quá hoá giận, quát lớn: "Tôn Thần, ngươi dám hay không cùng bản vương một trận chiến, sinh tử chi chiến."
Hầu lão không để ý, chỉ đưa mắt nhìn về Đạo Mộc Yêu Vương cùng Hắc Thạch Yêu Vương, nói thì thầm cái gì.
Hắc Thạch Yêu Vương nghe xong giật mình, truyền âm đối với bên cạnh người nói:
"Đạo Mộc huynh, chuyện này quá nghiêm trọng cần trước điều tra kĩ lưỡng, tổn thất một tôn Vương cấp hay một vị nửa bước Vương cấp đều không phải hiện tại Yêu tộc gánh chịu nổi."
"Chúng ta Đào Hoa cũng không phải hồ đồ làm như vậy chuyện, trong này ắc hẳn có nội tình khúc mắc, lấy Đào Hoa chi chủ danh phận làm đảm bảo."
Hắc Thạch Yêu Vương vì lo lắng cho Yêu tộc ? Cho Hắc Hùng Yêu Vương an nguy ? Không chắc chắn.
Nhưng hắn là có sợ, tuy Hắc Hùng Yêu Vương chỉ là hạng nhược kê Vương cấp, nhưng dù sao cũng là một tôn Yêu Vương.
Mỗi cái đại sâm lâm bên trong đều có hai vị Yêu Vương toạ trấn, đây là số lượng ưu thế, một khi Đào Hoa chỉ còn mình hắn chắc chắn địa vị rớt xuống, từ đó gặp phải bất lợi.
Đào Hoa không như Cổ Hoạ, hắn không phải tuyệt đại Yêu Vương như Đạo Mộc Yêu Vương, hắn không muốn mất đi phe mình cỗ lực lượng.
Đạo Mộc Yêu Vương ánh mắt phức tạp gật đầu truyền âm cho Hầu lão:
"Chuyện này tính liên lụy quá lớn, e rằng cần có Tỳ Sa Hoàng giải quyết, trước tiên cần bình tĩnh."
Hắn lại hướng về Hắc Hùng Yêu Vương nói: "Hắc Hùng Yêu Vương, ngươi không cần phẫn nộ như thế, hãy lấy đại cuộc làm trọng, đây chỉ là mâu thuẫn nhỏ."
Lời này lọt vào Hắc Hùng Yêu Vương lại có ý nghĩa khác, chỉ thấy hắn càng càn rỡ cười to:
"Làm sao, Đạo Mộc huynh lại muốn tiếp tục che chở hắn ? Hắc hắc, hắn trước nhục ta, lại khinh thị ta, tội khi Vương là tội đáng chết."
"Tôn Thần, nếu ngươi không muốn Hầu tộc tôn tử nhận lấy bản vương hạ xuống vương phạt, lập tức bước ra lãnh chiến."
Nói, hắn đạp một bước đi ra bên ngoài, hướng về thiên khung ngự không bay lên.
Hắn muốn toàn bộ Yêu tộc cao tầng đều nhìn thấy, Tôn Thần ngay cả hắn một ngón tay cũng không đỡ nổi.
Vu tộc sứ giả vốn dĩ ăn quả đắng, vốn dĩ không cam tâm thấy được cảnh này lại cười tàn độc, im lặng quan sát.
Chỉ thấy Hầu lão cười lạnh, cũng đi ra bên ngoài, ngước đầu nhìn về thiên khung.
Thấy Hầu lão thân ảnh, mọi chuyện đều như kế hoạch của mình, Hắc Hùng Yêu Vương nói lớn:
"Bản vương nghe nói, ngươi Sát Đạo đạt đến Vương phẩm nhưng nghĩ bằng cái này muốn đánh bại ta, là ngu xuẩn sự tình."
Nói hắn hô lên một tiếng Cự Biến, thân thể tại không trung trực tiếp cao lên hai vạn trượng, một tay che trời, yêu khí trùng thiên.
Đứng tại Mạn Bà La Môn tu sĩ đều có thể cảm ứng được.
"Làm sao ? Không phải dám ngồi vào Vương toạ ? Dám xưng Vương cấp cường giả liền lên đây một trận chiến." Như phạn âm thiên địa vang lên.
Hầu lão mỉm cười, sau đó lại quay vào bên trong, mặc kệ Hắc Hùng Yêu Vương.
"Đây là ?" Đám người mộng bức.
Ngay cả Hắc Hùng Yêu Vương cũng ngẩn người ra.
Không phải hắn vừa đi ra, làm sao lại vào trong rồi ?
Hầu lão cười cười nói: "Thích chơi, ngươi chơi một mình."
Lời tuy không lớn, nhưng rõ ràng truyền vào Hắc Hùng Yêu Vương trong tai, hắn ánh mắt như phun ra lửa quát:
"Hỗn trướng, ngươi hèn nhát vậy sao ? Hầu tộc tử tôn đều sẽ chết."
Hầu lão ánh mắt lạnh lẽo, trong tay một viên Sát Đạo Đan to lớn xuất hiện, phía trên tràn đầy vương phẩm hoa văn khắc ấn, lộ ra đáng sợ Vương cấp Sát Đạo túc khí.
Hắn thuận tay một điểm bắn về bên ngoài, chỉ nghe Hắc Hùng Yêu Vương tiếng chửi rủa đứt khoảng không ổn định, ầm ầm thanh âm.
Đám người đều nuốt nước bọt, không dám nói một lời.
Vu tộc sứ giả cười nói: "Không hổ là Hầu tộc lão tổ a, như vậy cách cũng nghĩ ra được, tại hạ bái phục."
Đạo Mộc Yêu Vương ánh mắt âm trầm nhìn xuống bên dưới nói: "Ngươi đến đây rốt cuộc có chuyện gì ?"
Vu tộc sứ giả âm thầm rùng mình một cái, lấy lại bình tĩnh nói: "Đạo Mộc Yêu Vương đại nhân, ta là vì ngài mà đến chúc thọ a."
"Khác nguyên nhân, chính là phụng Vu Hoàng chi lệnh, đến đây tìm kiếm Hạt Giống."
Nghe vậy, đám người hai mắt co rụt lại, lộ ra bầu không khí có chút khẩn trương.
Thử Cơ ngồi tại ghế nói: "Hạt Giống ?"
— QUẢNG CÁO —
Một bên Thử Đại vị này lão giả vì nàng giải thích:
"Hơn mấy nghìn năm trước, Yêu Thần Giới nghênh đón một đoạn hạo kiếp, Ma tộc xâm lăng."
"Ma tộc trắng trợn tàn sát sinh linh, lấy nuốt thực diệt sinh làm khẩu hiệu mua vui, khiến người người run sợ."
"Lúc này tam đại tộc bên trong đồng lòng thống nhất tạo ra liên minh, lấy chống Ma làm mục đích tiến hành phản công."
"Đồng thời, cũng tại âm thầm bồi dưỡng "Hạt Giống", đây là mấy cái có tiềm năng lớn nhất cũng kiệt xuất nhất hậu bối, vì phòng ngừa cho tương lai hậu hoạn."
Thử Cơ gương mặt tà mị yêu diễm, nàng hai đầu lông mày xoắn lại nói: "Bồi dưỡng ? Ngay cả Tỳ Sa Hoàng bệ hạ cùng Nhân tộc Hoàng Đế đều không rõ tung tích, Vu tộc còn muốn bồi dưỡng ?"
Thử Đại hai mắt thâm thuý nhìn Vu tộc sứ giả, nói: "Đúng vậy, đây là dương kế."
"Khác với âm kế mưu mô thủ đoạn, dương kế càng đáng sợ."
"Vu tộc lần này dương kế, hai tộc khác không muốn cũng phải nhảy vào, biết là bẫy cũng phải đến."
"Bọn chúng đây là muốn diệt trừ tương lai Nhân Yêu hai tộc, lấy chống Ma làm cớ a, vì Vu tộc tương lai."
Ngồi tại chủ toạ Đạo Mộc Yêu Vương làm sao không hiểu những chuyện này, hắn trầm giọng nói: "Yêu tộc chi chủ một mực bế quan, không có nàng mệnh lệnh chúng ta cũng không giải quyết được. Ngươi về nói cho Vu Hoàng, đợi Tỳ Sa Hoàng xuất quan lại tính tiếp."
Vu tộc sứ giả khoé miệng mỉm cười, nói:
"Đạo Mộc Yêu Vương đại nhân bớt giận, đây là Vu Hoàng mệnh lệnh, bản sứ giả chỉ là phụng mệnh dâng lên."
"Mà lại, nghe nói Tỳ Sa Hoàng đã để ngươi làm Yêu tộc đương thời người cầm quyền, như vậy ngươi càng có thể thay nàng lời nói, tìm ra Hạt Giống, đây là vì Yêu Thần Giới tương lai mà suy nghĩ, tạo phúc muôn dân a."
Không đợi hắn nói hết câu, một loại trầm thấp va chạm vang lên:
"Ầm ầm."
Chỉ thấy Đạo Mộc Yêu Vương lấy tay làm chỉ, một đạo kình nhu lực lượng như dòng nước đυ.ng thẳng Vu tộc sứ giả, đánh hay bay ngược về sau, miệng phun ra máu.
"Chớ trước mặt bản vương đùa giỡn hài tử thủ đoạn, đây là đại giới."
Vu tộc sứ giả tay phải ôm ngực quát lớn: "Đạo Mộc Yêu Vương, ngươi đừng quên ngươi hiện tại là Yêu tộc người quản lý."
"Ngươi nhất cử nhất động đều là Yêu tộc quyết định, ra tay trọng thương Vu tộc sứ giả chỉ khiến Yêu tộc vạn kiếp bất phục."
Hầu lão từ lâu trở về Vương toạ, ngón tay phải gõ gõ cạnh ghế, nói: "Lão Mộc, chi bằng để ta đi chuyến này."
Vu tộc sứ giả cười nói: "Tôn Thần, ngươi quá già, không phải hậu bối."
Đạo Mộc Yêu Vương sử dụng Phong Ngôn một chiêu bịt miệng Vu tộc sứ giả, lại đối với Hầu lão nói: "Lão Hầu ngươi phải biết lần này hung hiểm, đây là Hoàng cấp nhân vật phạm trù, không thể chúng ta có thể khinh thị."
Hầu lão hai mắt thâm thuý nhìn về Vu tộc sứ giả nói: "Luận về hiểu rõ Nhân Vu hai tộc lãnh địa nhất, trong Yêu tộc này ta chính là đứng đầu a."
Hắn tung hoành khắp Yêu Thần Giới chiến địa khắp nơi tu luyện Trì Binh thối thể pháp này, tự nhận không có nơi nào chưa từng đến.
Vu tộc sứ giả vận dụng bí thuật tự phá Phong Ngôn, cười lạnh nói: "Bản sứ giả nói rồi, ngươi quá già, tuyệt đối không xứng."
"Hạt giống phải là kiệt xuất nhất hậu bối bên trong Yêu tộc. Người dẫn đường phải là Vương cấp trở lên."
"Hai cái này thiếu một cái cũng không được, Tôn Thần ngươi không xứng."
Ngay tại đám người suy nghĩ, chỉ gặp Hầu lão động tác rất lạ.
Hắn tại bàn bên lấy đi một vò hảo tửu, uống thật sâu một hơi.
Tiếp đó trong miệng thở ra một hơi thật dài trọc khí, hơi thở tại hắn trên đầu trở nên dày đặc như vụ khí, số lượng càng lúc càng nhiều.
Vu tộc sứ giả thấy vậy cười lạnh: "Dùng tửu giải sầu ? Có những sự thật là như vậy cay đắng."
Hầu lão nốc cạn một vò, gương mặt có chút say sẫm, cũng không biết vì tửu nặng hay vì lão đang trang bức.
"Hà."
Một hơi này, như thần ma thở dài, như giông bão kéo đến, vốn dĩ đầy trời sao sáng tự hoá thành mắt bão nguy hiểm chi địa, trời đất một màu đen tối.
Chỉ thấy lúc này dày đặc khí vụ trên đầu Hầu lão, như bị cái gì lôi kéo hướng về bên ngoài bay đi lại xông thẳng về mắt bảo trung tâm vị trí.
Đạo Mộc Yêu Vương giật mình, mỉm cười, lại lâm vào trầm tư lo lắng.
Hắc Thạch Yêu Vương hãi nhiên đứng dậy, vô pháp bình tĩnh.
Ở đây toàn bộ Yêu Vương, mỗi một vị đều không thể bình tĩnh, truyền ngôn là đúng.
Một vị lâu năm Yêu Vương run rẫy nói: "Tuyệt đại Yêu Vương."
Thi Sâm thở dài: "Thật đáng sợ, thật ghen tị a."
Chỉ thấy thiên khung sấm sét hiện lên một đạo diệt thế chi lôi, tựa như muốn xé rách thiên địa đồng dạng, một cái cự đại khủng bố chân Hầu từ mắt bão thò ra.
Từng bộ phận từ từ xuất hiện.
Lông mao như linh vũ hoả phụng, thắp sáng một góc trời.
Tướng mạo như long tựa sư, khϊếp sợ bốn phương.
Thân thể như tượng như qui, thái sơn bất diệt.
Một cái cao ba vạn trượng thân thể từ đó đi ra, là một đầu Hầu tộc sinh linh.
Nó, là Hầu lão chân thân thoát biến, là tuyệt đại Yêu Vương thiên địa sắc phong ban xuống lợi thế.
— QUẢNG CÁO —
Phải biết, trong vạn cái sinh linh, đạt đến tuyệt đại hai chữ này, đều chưa đến một cái.
Vạn cổ chí kim đến nay, Yêu Thần Giới sử sách nhắc đến tuyệt đại Yêu Vương đều chỉ gói gọn trên một bàn tay năm ngón số lượng.
Ngay cả cái thứ sáu còn không có.
Mấy nghìn năm trước, Đạo Mộc Yêu Vương là cái thứ tư.
Hiện tại, Hầu lão là cái thứ năm.
Ai không khϊếp sợ ?
"Gào."
Hầu lão chân thân linh thể này, như thị uy gầm lên một tiếng, âm thanh vang vọng khắp đất trời.
Nơi xa xăm Mục Thác Đế Đô, Thông Linh Tổ Địa vị trí, từng cái đỉnh cao cường giả đều cảm nhận được, ngự không phi hành mà nhìn về.
Cái này hung uy, tích tắc truyền khắp Yêu Thần Giới, vạn linh khϊếp sợ.
Hầu lão chân thân linh thể trên trán, có một chữ Vương, tay phải mu bàn tay lại có từng đoàn cổ ngữ hắc tự biểu tượng.
Đề bốn chữ, Hãn Hải Tuyệt Hầu.
Đám người dự tiệc, bao quát toàn bộ Yêu Quân bên trong, bảy mươi hai tộc chi trưởng đều trợn mắt há họng nhìn lên.
Đạt đến bọn hắn độ cao này, đã từ lâu không gặp như vậy biểu cảm.
Lúc này, ngự tại hoang dã núi đá gần với Hồ tộc lão giả thần bí kia, cũng rung động mà đứng lên nhìn về Hãn Hải Tuyệt Hầu thân ảnh.
"Hậu sinh khả uý a, một cái thời đại bên trong xuất hiện hai tôn tuyệt đại Vương cấp, xem ra Yêu tộc sắp biến thiên, hạo kiếp lại gần đến."
Nói xong, lão giả lại trầm tư ngồi xuống tĩnh tâm nhắm mắt.
. . .
Riêng Cổ Hoạ sinh linh chứng kiến, đều tự cảm thấy một cỗ tự hào cảm giác, tựa như bọn hắn chính là tuyệt đại Yêu vương đồng dạng mà hò hét sùng bái:
"Hãn Hải Tuyệt Hầu vạn tuế."
"Hãn Hải Tuyệt Hầu vạn tuế."
Thanh âm này truyền khắp Cổ Hoạ, Yêu tộc không ai không vì đó rung động.
Tiếp đó, một màn tê cả da đầu xuất hiện.
Đứng như trời tròng Hắc Hùng Yêu Vương trong Cự Biến trạng thái trở nên hoảng sợ, muốn quay đầu bỏ chạy lại bị Hãn Hải Tuyệt Hầu định trụ bằng một tay.
Nó trong miệng phun ra mấy chữ, lạnh cả sống lưng:
"Tội chết có thể miễn, tội sống khó tha."
Chỉ thấy Hãn Hải Tuyệt Hầu gào lên một tiếng, dễ dàng vặn đứt tay trái Hắc Hùng Yêu Vương, lại ném về xa xăm phía nam chân trời.
Hắc Hùng Yêu Vương kêu thảm một tiếng, lại nhận một quyền của Hãn Hải Tuyệt Hầu, bay về Đào Hoa đại sâm lâm phương hướng, biến mất trong đám người tầm mắt.
Đám người bên dưới, không ai không khϊếp sợ.
Tuyệt đại Yêu Vương có như vậy chiến lực ?
Hắc Hùng Yêu Vương ngay cả lực hoàn thủ cũng không có ?
Đạo Mộc Yêu Vương lúc này nhìn về Vu tộc sứ giả, hai mắt phát lạnh.
Vu tộc sứ giả cảm thấy một cỗ tê cả da đầu cảm giác, quay lại nhìn lúc thấy một mảnh tối tăm không gian, không gian bên trong không có dù chỉ một tia ánh sáng, như rơi vào chân không đồng dạng.
"Kẻ nào ? Ta là sứ giả Vu tộc, ngươi dám hại ta sao ?" Vu tôc sứ giả quát lớn.
Đồng thời hắn vận dụng đủ loại bí thuật cùng cấm thuật đi ra, ngay cả tinh huyết lẫn thọ nguyên đều thiêu đốt vẫn không mảy may thoát được.
"Chết." Một cái già nua thanh âm vang lên.
"Đạo Mộc Yêu Vương." Vu tộc sứ giả phẫn nộ lẫn sợ hãi hô lên.
Nhưng đây cũng là hắn lời cuối cùng, một vị lâu năm tuyệt đại Yêu Vương xuất thủ, ngay cả Tỳ Sa Hoàng đều e ngại thì một cái Quân cấp Vu Quân làm sao có thể thoát mệnh.
Một cỗ đối nghich hoàn toàn Sinh Mệnh chi đạo mà người ta biết đến của Đạo Mộc Yêu Vương, là Tử Vong chi đạo, đại biểu Hắc Ám thôn phệ hết thảy Vu tộc sứ giả.
Hết thảy đều trải qua tích tắc, tại ngoài sáng tình huống, chỉ gặp Vu tộc sứ giả hai mắt mất hồn đứng nhìn về thiên khung.
Không ai biết rằng, hắn chỉ còn một cái xác rỗng.
Đạo Mộc Yêu Vương vừa rồi chiêu kia, đánh nát hắn ba hồn bảy vía, hôi phi yên diệt.