Chương 316: Phi Long Quan Bỏ Phiếu Dân Chủ

Nhẹ nhàng nện bước, Chân Tiểu Tiểu lướt qua cỏ xanh đầy đất còn vương sương sớm trong suốt, quyết định trước hết tới nhà Tử Hoàn xem sao.

Thật vất vả trở về một chuyến.

Tự nhiên muốn quét tước chỗ ở cũ của Tử Hoàn lần nữa, lại thả thêm chút canh dược dẫn trùng vào quán trọ hình nấm, cuối cùng đi vào thôn, ôn chuyện với hương dân thân thiết, nếu tên Thang Khải kia vẫn đang làm ác……

Lúc này, trực tiếp nghiền nát toàn bộ Thang gia!

Lột sạch quần áo trên dưới già trẻ nhà hắn, treo ở trên cây, một cái cũng không bỏ qua!

“Rốt cuộc, hiện tại cường giả đạp thiên Chân Tiểu Tiểu, chính là người trâu bò rất nhanh sẽ phải Trúc cơ, còn khế ước cá sấu Khai quang cảnh không đứng đắn nha!”

Quản hắn là đệ tử ký danh Long Viễn của Tà Long Tông.

Quản hắn là đại tộc Việt thị ở thành lớn.

Trưởng lão Tà Long Tông sao, đã chết mất hai người trong tay mình, càng không cần nói đến Việt Hồng Quang bị giẫm đạp như giẻ rách.

Nghĩ tới đây, lưng Chân Tiểu Tiểu ưỡn càng thẳng, run rẩy bộ ngực, đắc ý chạy như điên về phía nhà Tử Hoàn.

Cảnh vật quen thuộc lần lượt xẹt qua trước mắt.

Có lẽ là bởi vì rời nhà lâu ngày, nhìn nhiều cầu xanh dòng nước, cung vàng điện ngọc trong đại môn phái, nên Chân Tiểu Tiểu vẫn luôn cảm thấy mảnh đất rừng này có vẻ đặc biệt tĩnh mịch trống vắng.



Hôm nay, ngay cả những tiều phu đốn củi trong núi cũng không ra cửa.

Mặc kệ!

Nói không chừng người ta nghỉ ngơi đâu?

Mắt thấy vòng qua rừng cây phía trước, ngoặt sang là có thể đến viện nhỏ nhà Tử Hoàn, Chân Tiểu Tiểu không khỏi giảm bước, chậm rãi tiến về phía trước.

Không biết Tử Hoàn còn ở Liên Sơn hay không?

Bây giờ về nhà rồi, nếu vẫn không biết tung tích của nhị cha, nàng tất phải đi Thất Diệp Cốc một chuyến, thăm Đại trưởng lão Nguyên Phong, thuận tiện xin lão nhân gia hắn truyền tin cho Tử Hoàn ở Liên Sơn Phái, báo mình đã trở thành trưởng lão của Phi Long Quan.

Ngay khi bàn tính nhỏ trong lòng Chân Tiểu Tiểu gõ đùng đùng vang dội, một quả lệnh bài bên hông lại đột nhiên loé sáng.

Ách……

Thuận tay sờ thử, Chân Tiểu Tiểu phát hiện, thứ sáng lên đúng là lệnh bài trưởng lão Phi Long Quan kia của mình!

Tuy rằng Cữu Tử Mặc không tình nguyện phong nàng thành trưởng lão, song lễ nghĩa không hề qua loa, ít nhất lúc phát lệnh bài thì không có làm khó dễ gì.

Rót linh khí vào trong, đáy lòng bỗng dưng vang lên thanh âm của Tả hộ pháp Hùng Nghĩa.

“Tiểu Tiểu trưởng lão…” Sự thân thiết của lão bá một mắt khiến người khác không thể kháng cự.



“Nguy cấp lắm oa!” Hắn thình lình hét to, Chân Tiểu Tiểu chấn động đến sao xẹt đầy trước mắt, hụt chân một cái, thiếu chút nữa ngã xuống đất.

“Đại bỉ đan thú, nghe nói qua hay chưa? Đó là cơ hội duy nhất cho các đệ tử của tông môn cấp ba và tán tu thế tục trên Đông Linh, thử sức cá vượt vũ môn!”

Tiếng hô hưng phấn như sét đánh của Hùng lão bá truyền ra từ lệnh bài.

“Vốn dĩ còn hơn năm mươi năm mới có thể cử hành lần đại bỉ đan thú tiếp theo, nhưng vị kia của Chiến Thần Điện … không biết sao, đột nhiên dời thời gian thi đấu lên trước rất nhiều, định là hai tháng sau ở Thiên Hải Cốc!”

“Phàm là người thể hiện xuất sắc trong cuộc thi, đều có hy vọng vượt qua ngưỡng cửa của tông môn cấp hai, trực tiếp được Linh Môn và Đông Điện thu làm đồ đệ! Hơn nữa, trận đấu này có chí cường Nguyên anh tọa trấn, cho dù không giành được vị trí đứng nhất, thì chỉ cần bày ra năng lực đặc thù, cũng có khả năng nhảy qua long môn!”

“Hiện tại Phi Long Quan chúng ta nghèo túng, đệ tử không có gì trong tay, cho nên trải qua cuộc bỏ phiếu dân chủ toàn tông môn, mọi người nhất trí quyết định, ngươi và Chu Châu chính là đại biểu của Phi Long Quan ta! Thân là vị trưởng lão duy nhất, ngươi cần phải làm gương thật tốt, chớ khiến chúng ta thất vọng nha! Chúng ta xem trọng ngươi…”

“Uy!”

Không đợi Chân Tiểu Tiểu cắt ngang lời nói, Phi Long Tông bên kia đã dứt khoát ngắt thanh âm đưa tin.

“Uy uy uy uy!”

Cái gì gọi là bỏ phiếu dân chủ?

Hai tay chống nạnh, lỗ mũi Chân Tiểu Tiểu phun khói trắng phì phì.

Để cho bọn họ đều ngồi xổm trước mặt bản trưởng lão, lại ngắt một lần ta nhìn xem?