Chương 2

Nhưng ít nhất cô cũng phải đến tham gia thi chứ!

Tiền Tiền này rốt cuộc đang làm cái quỷ gì vậy!

=====

Ngay lúc đó một cô gái mặc áo thun hồng nhạt đang ngồi ở băng ghế dài đối diện tòa nhà dạy học. Trông cô trông như bức tượng Phật đã nhập định, ngồi yên như vậy suốt hai mươi phút, hầu như không di chuyển khỏi vị trí. Ánh mắt cô gắt gao nhìn chằm chằm phía đối diện như đang nhìn kẻ thù ―― nhưng đối diện với cô chẳng có thứ gì ngoại trừ tòa nhà dạy học xám xịt.

“Leng keng leng keng…” Tiếng chuông toà nhà vang lên.

Cô gái nhỏ đột nhiên siết chặt bả vai như bị tiếng chuông vang dội dọa sợ hãi. Nếu người qua đường quan sát kỹ sẽ thấy trên trán cô lấm tấm mồ hôi, chân khẽ run lên rất nhanh, hô hấp dồn dập.

Cô muốn đứng lên nhưng băng ghế bên dưới lại dính như keo, hai chân nặng như đang đeo chì, bất kể cô có cố gắng thế nào vẫn bất động ngồi yên ghế trên. Mồ hôi túa ra ngày càng nhiều, hô hấp bắt đầu hơi khó khăn. Sau khi cứng đờ khoảng hai ba phút, tình trạng thiếu oxy bắt đầu làm cô thấy choáng váng. Nếu cứ tiếp tục như vậy chỉ e cô sẽ té xỉu ngay trên băng ghế.

Bỗng nhiên cô lấy điện thoại di động ra click mở một trò chơi.

Sự chú ý dời vào trò chơi, đôi chân đang run rẩy dần dừng lại.

Không bao lâu sau, một người qua đường đi ngang sau lưng trông thấy hai vai cô hơi chuyển động, đôi mắt gắt gao nhìn màn hình, dáng vẻ vô cùng khẩn trương. Người qua đường còn tưởng cô đang chơi một trò chiến đấu mạo hiểm kí©h thí©ɧ nào đó, không nhịn được tò mò liếc qua màn hình di động. Cái liếc mắt này khiến cho mọi người ai cũng thất vọng.



―― Hóa ra cô gái này đang chơi Đại Phú Ông phiên bản mobile!

Cả người cô căng chặt, dùng ngón tay ấn mạnh vào màn hình, hóa ra là đang ném xúc xắc! Đồng thời trong miệng cô không ngừng lẩm bẩm: “Ba... ba... ba...”

Cô gái đang điều khiển nhân vật Tiền phu nhân. Cách Tiền phu nhân ba bước có một toàn nhà không chủ, nếu có thể mua để đầu tư, không nghi ngờ gì nữa, đây chính là một cơ hội tốt.

Có thể do bị lây nhiễm cảm xúc khẩn trương từ cô, người qua đường cũng nhịn không được bước chậm lại chờ xem con số mà cô ném ra.

Một lát sau, xúc xắc ngừng lăn. Hai.

Người qua đường thất vọng mà lắc đầu bỏ đi.

Cô gái chơi Đại Phú Ông không vì không ném ra được con số mong muốn mà nản lòng. Chờ tất cả nhân vật đi xong một vòng, khi đến lượt cô thao tác, cô quen cửa quen nẻo mở menu ra, nhấn chọn “Đọc tiến độ”. Sau vài giây loading, trò chơi được làm mới, quay trở lại vị trí mà cô đã lưu ở bước trước.

“Ba ... ba ... ba...”

Cô nhỏ giọng nhắc mãi, ném xúc xắc thêm một lần nữa.