Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Văn Phòng Mai Mối Số 444

Chương 5: Hệ thống bà mối

« Chương Trước
Lúc này, ông lão râu bạc nói một câu: “ Người quỷ khác đường, đừng vội suy nghĩ viển vông!”

Dứt lời, ông lão giơ tay lên, một luồng ánh sáng bắn thẳng về phía đỉnh đầu của Lưu Phi.

“A!” Lưu Phi hét lên thảm thiết, gã bị bắn ngược ra ngoài với tốc độ cực nhanh, đâm xuyên qua vách tường rồi biến mất.

Trình Tưởng Tưởng thở phào nhẹ nhõm, nhìn theo hướng gã biến mất mắng: “Đồ háo sắc đáng chết! Đáng kiếp! Phi phi !!”

Ông lão râu bạc vỗ vỗ tay: “Bây giờ cô tin chưa? Nếu cô không tin, tôi còn có thể cho cô nhìn thấy càng nhiều quỷ hơn.”

Trình Tưởng Tưởng liên tục xua tay:

"Không không, không cần gặp quỷ nữa đâu. Cháu tin ông rồi. Ông vừa nói có ba loại khách hàng, hai loại còn lại là gì?”

“Loại thứ hai, là nhằm vào những yêu tinh tu luyện, quỷ tu luyện. Tuy rằng, sau khi tiến vào thời đại mạt pháp, linh lực trên thế gian trở nên mỏng manh, có thể tu luyện thành công càng ngày càng ít. Nhưng vẫn không hề thiếu những yêu ma quỷ quái cất công tu luyện. Những kẻ này, ban đầu còn nỗ lực tu luyện, không gây chuyện. Nhưng mà đợi tới khi ma quỷ tu luyện đến mức không còn sợ ánh sáng mặt trời, yêu tinh có thể biến thành người, không ít trong số họ sẽ muốn đi đến thế giới loài người. Lúc đó, sẽ muốn giải quyết chuyện chung thân đại sự. Vì tránh việc bọn họ phát sinh quan hệ với con người – nhất là lúc yêu đương, yêu đến chết đi sống lại, nếu chia tay sẽ hại người, ăn người. Cho nên, cũng cần giúp cho những kẻ có nhu cầu về tình yêu và hôn nhân này được sắp xếp xem mắt, yêu đương như nhân loại.”

Có lẽ, ông lão râu bạc nói nhiều thấy mệt nên dừng một chút, bàn tay lật một cái, biến ra bình nước khoáng, ngửa cố ừng ực uống một ngụm nước lớn, mới tiếp tục nói:

“Về phần loại thứ ba, chính là giải quyết chuyện trọng đại trong đời của nhân viên Địa Phủ Ti bọn ông. Lúc nãy ông cũng nói, Địa Phủ Ti của bọn ông là một hệ thống khổng lồ, số lương nhân viên đếm không xuể. Có rất nhiều nhân viên tự giải quyết chuyện tình yêu và hôn nhân, nhưng mà “chó độc thân” lại càng nhiều hơn. Vì sức khỏe thể xác và tinh thần của chúng nhân viên, đương nhiên Địa Phủ Ti cũng phải có trách nhiệm giải quyết vấn đề này.”

Nghe đến đó, Trình Tưởng Tưởng đã hiểu được đại khái là: Khách hàng không phải là con người, vậy cũng được.

Lúc trước cô từng chủ trì minh hôn, nhưng tiếp xúc với mọi người là người sống. Cho dù là việc khiêng quan tài, cô chỉ cần ở bên cạnh xem là được rồi, không cần thiết tự mình động tay vào. Hoàn toàn khác với chuyện này.

Mất một lúc phân vân, Trình Tưởng Tưởng nói: “Xin lỗi ông, có lẽ cháu không thể nhận công việc này được ạ.”

Ông lão râu bạc có chút ngoài ý muốn: "Tại sao? Là do đãi ngộ không tốt, hay là thời gian làm việc dài? Cháu gái ơi, cháu hãy nghe ông phân tích nhé, tuy rằng lương tám nghìn tệ không cao lắm, nhưng phúc lợi về sau rất tốt. Nếu cháu có tư chất tốt, sau này sẽ có cơ hội tu luyện, còn có rất nhiều cơ hội thăng chức. Cho dù tư chất của cháu không tốt, mai này trăm tuổi, dựa vào lý lịch lúc còn sống, cũng có cơ hội đầu thai vào chỗ tốt hơn người bình thường nhiều. Cháu cần phải nghĩ cho kỹ, Địa Phủ Ti bọn ông cũng không phải công ty bình thường, có đôi khi mấy trăm năm mới thông báo tuyển dụng một lần. Lỡ mất lần tuyển dụng này là không biết bao giờ mới có lần nữa đâu.”

Trình Tưởng Tưởng nói: "Đãi ngộ không tệ, nhưng mà cháu cảm thấy bản thân cũng không phù hợp.”

"Vì sao không phù hợp? Nhìn thấy cảnh vừa rồi, nếu là người bình thường đã bị dọa ngất lâu rồi, tuy rằng cháu cũng sợ hãi, nhưng có thể nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh, còn đấu khẩu với con quỷ kia rất trôi chảy, có logic. Có thể thấy được tinh thần cháu rất vững, rất phù hợp với công việc này.”

Trình Tưởng Tưởng đau khổ nói:

"Nhưng mà cháu không muốn mỗi ngày đều phải gặp quỷ đâu! Con quỷ kia dọa cháu sắp tiểu ra quần luôn đó. Tinh thần vững? Ha ha, ông đừng có chọc cười cháu chứ.”

Ông lão râu bạc vuốt chùm râu dài, có vẻ rất khó khăn: “Việc này… Quả thật là Địa Phủ Ti nhận người cần phải do tự nguyện mới được. Thật sự không đồng ý thì ông cũng sẽ không làm khó cô, nhưng mà cháu đã lo liệu chu toàn rồi sao?”

Trình Tưởng Tưởng vốn muốn lập tức gật đầu, nói đã lo liệu chu toàn.

Ngay sau đó lại nghe ông già kia bổ sung một câu: “Nhưng mà con quỷ kia vừa rồi chỉ bị ông đuổi đi, nếu cháu đi ra khỏi chỗ này, chắc chắn nó vẫn ám cháu được. Tuy rằng một, hai lần không hại được cháu, nhưng số lần nhiều hơn thì khó tránh khỏi… Tóm lại, bảo trọng!”

Hai chữ “”Bảo trọng” cuối cùng, ông cụ còn cố gắng nhấn thật mạnh.

Trình Tưởng Tưởng không nhịn được mà tưởng tượng, mình vừa đi ra khỏi cánh cửa này đã bị con quỷ kia nhào vào, sau đó rơi vào kết cục bi thảm bị hi*p rồi gϊếŧ, hoặc gϊếŧ rồi hi*p.

Cô không nhịn được rùng mình một cái, do dự hỏi: “Nếu nhậm chức, bên mình có thể cam đoan sự an toàn của cháu không? Sau này lỡ không may tiếp xúc với quỷ yêu nào có tâm tư lệch lạc hoặc họ không vui mà gϊếŧ cháu, như vậy rất tức tưởi đấy?”

Ông lão chỉ chờ mỗi câu hỏi này của cô, có thể hỏi câu này, về cơ bản sẽ không chạy mất: “Đảm bảo sự an toàn của nhân viên là ưu tiên hàng đầu. Đến lúc đó sẽ phát cho cháu một cái bảng tên, đeo ở trước ngực, tự động sẽ hình thành bảo hộ. Yêu, quỷ thông thường sẽ không làm hại cháu được.”

“Vậy được được, cháu, cháu đồng ý nhậm chức.”

Việc đã tới nước này, trừ đồng ý ra, hình như cũng không còn biện pháp nào khác.

Ông lão râu bạc cười híp mắt đem hợp đồng cũng bút đẩy tới trước mặt cô, “Cháu đọc đi, không có vấn đề gì thì kí tên vào đi.”

Trình Tưởng Tưởng ngồi xuống sô pha, cầm hợp đồng lên cẩn thận xem xét.

Đại khái là tương tự như hợp đồng của nhân gian.

Thời gian làm việc thông thường, phạm vi chức trách, phúc lợi đãi ngộ, đều được ghi rõ ràng.

Hai bản hợp đồng giống nhau, đoán chừng mỗi bên giữ một bản.

Phần cuối cùng của hợp đồng, chỗ bên A là một màu đỏ thẫm, “Địa Phủ Ti” đã đóng dấu.

Nếu không phải dó cái tên công ty quá kỳ lạ, Trình Tưởng Tưởng còn cho rằng bản thân chỉ là ký một hợp đồng lao động bình thường.

Ông lão râu bạc cũng không nhàn rỗi, đúng lúc kịp thời giảng giải một ít điều khoản của hợp đồng cho cô, cùng với các cấp bậc nhân viên địa phủ, xem như giúp cô nhập môn.

Vì mạng nhỏ của mình, vì tám nghìn tệ tiền lương, ký thôi! Trình Tưởng Tưởng cắn răng, múa bút viết tên mình lên chỗ bên B.

Vừa ký tên xong, ngay lập tức nghe thấy điện thoại kêu tinh tinh một tiếng, sau đó một giọng nữ máy móc vang ra: “Hệ thống bà mối đã được tải xuống thành công, hoan nghênh trở thành nhân viên của công ty chúng ta!”

Trình Tưởng Tưởng lấy điện thoại ra nhìn, thấy trên góc màn hình điện thoại xuất hiện một cái app hình trái tim màu hồng phấn, phía dưới hình trái tim dùng kiểu chứ đáng yêu viết bốn chữ “Hệ thống bà mối”.

Tốc độ ánh sáng à?

Không đợi cô bấm vào xem, chợt nghe ông lão râu bạc ngồi đối diện cười ha ha, nói: “Ông tin lựa chọn của cháu là sáng suốt. Ngày mai 10 giờ tối chính thức bắt đầu công việc, đừng đến muộn nha.”

Trình Tưởng Tưởng gật gật đầu:

"Cháu đã ký hợp đồng, sẽ tuân thủ điều ước. Đúng rồi, cháu còn chưa biết tên của ông. Sau này ông là cấp trên của cháu sao?”

Ông lão râu bạc nói: “Ông không phải cấp trên của cháu. Trước mắt, tòa nhà này chỉ có một nhân viên là cháu, nội dung công việc cụ thể, sau này cháu sẽ biết thôi.”

“Vậy ông là?”

“Ông là chuyên viên phụ tránh tuyển dụng của Địa Phủ Ti, ở nhân gian, chức vị này hình như có một cái tên khá tây, gọi là…là…à đúng rồi, gọi là HR. Ài, ông lớn tuổi rồi, không theo kịp thời đại, bữa khác phải học chữ cái tiếng Anh mới được.”

Ông lão râu bạc dứt lời hướng về phía Trình Tưởng Tưởng vẫy vẫy tay, thân thể cũng chầm chậm biến thành trạng thái trong suốt, cho đến khi biến mất hoàn toàn.

"Ui, ông chờ chút! Ông còn chưa cho cháu biết tên mà!" Trình Tưởng Tưởng vội vàng truy hỏi, đùng một cái lại thấy mình ngồi bật dậy trên giường.

Lúc này, đã là ban ngày.

Nhưng mà bên ngoài thời tiết không tốt lắm, trong phòng ánh sáng cũng có chút âm u.

Trình Tưởng Tưởng ngây người một lát mới kịp phản ứng lại: Hóa ra đều là nằm mơ.

Đúng rồi, ngày hôm qua sau khi Lưu Dĩnh đưa về, cô đi thẳng về nhà, tuy rằng nửa đêm có đi sai đường, nhưng vẫn là ở trong thôn, cô đã nhanh chóng trở về đúng đường.

Sau khi về nhà, tắm rửa xong thì đi ngủ.

Nhưng mà vì sao lại mơ một giấc mơ kỳ quái như vậy?

Cô cũng thường xuyên nằm mơ, nhưng trước đây, sau khi tỉnh lại đều sẽ dần dần phai nhạt.

Giấc mơ đêm qua lại vô cùng rõ ràng, mỗi một tình tiết trong mơ, đều khắc sâu ở trong đầu, ngay cả điều khoản trong bản hợp đồng mà cô đã ký tên kia, cô đều nhớ rất rõ.

Trình Tưởng Tưởng lắc đầu, muốn đem hết thảy trong giấc mơ dứt bỏ khỏi đầu.

Thuận tay cầm lấy điện thoại đặt trên tủ đầu giường muốn xem giờ là mấy giờ, vừa mở điện thoại ra, hai mắt trợn tròn: biểu tượng trái tim màu hồng phấn, cùng với dòng chữ rõ ràng phía dưới biểu tượng viết “Hệ thống bà mối”.

Tất cả đều nói cho cô, hết thảy đều là thật, không phải là mơ!

Ngoài ra, trên bàn còn đặt một bản hợp đồng lao động, một tấm thẻ nhân viên.

Hợp đồng lao động, chính là bản hợp đồng mà cô đã ký trong giấc mơ kia.

Thẻ nhân viên giống như thẻ ở các công ty trên nhân gian, là một tấm kim loại màu bạc hình chữ nhật rộng chừng 1cm, dài chừng 3cm, mặt trên có khắc một dòng chữ màu đen: “Bà mối: Trình Tưởng Tưởng. Cấp bậc: A1.”

Tối hôm qua, ông lão tóc bạc trong mộng hình như đã nói qua, nhân viên của Địa Phủ Ti có cấp bậc rõ ràng.

Thông thường bắt đầu bằng chữ A, chỉ nhân viên làm công việc văn phòng.

Chữ T là ngành hành động, ví dụ như quỷ sai.

Rồi sau đó là chữ số đại biểu cho cấp bậc.

Chữ số càng cao, cấp bậc càng cao.

Thẻ nhân viên nho nhỏ này thoạt nhìn hoàn toàn không có chỗ gì đặc biệt, thật sự có thể bảo vệ cô không bị yêu, quỷ làm hại sao?

Tự nhủ trong lòng, cô tạm thời bỏ bảng tên xuống, sau đó lại cầm điện thoại lên, mở hệ thống bà mối.

Trang chủ vẫn là một màu hồng phấn, chắc đây là màu chủ đạo.

Mới vào app đã có một hàng thông báo nhảy ra:

[Hệ thống tự động phân công chị đến chi nhánh bà mối ở Vọng Giang. Xin mời xác nhận: Xác nhận / Không xác nhận.]

Trình Tưởng Tưởng bấm nút “Xác nhận”.

Ngay lập tức xuất hiện một dòng thông báo:

[Đã được phân công chức vụ quản lý, xin chị hãy quản lý tốt hội viên của mình và kịp thời hoàn thành các công việc được giao. Nhiệm vụ mỗi tháng: Yêu cầu, ghép đôi thành công ít nhất 2 lần, nếu không sẽ trừ tiền lương tháng. Xin mời xác nhận: Xác nhận / Không xác nhận.]
« Chương Trước